古诗词

张籍

湘江曲

张籍

湘水无潮秋水阔,湘中月落行人发。xiāng shuǐ wú cháo qiū shuǐ kuò,xiāng zhōng yuè luò xíng rén fā。
送人发,送人归,白蘋茫茫鹧鸪飞。sòng rén fā,sòng rén guī,bái píng máng máng zhè gū fēi。

春别曲

张籍

长江春水绿堪染,莲叶出水大如钱。zhǎng jiāng chūn shuǐ lǜ kān rǎn,lián yè chū shuǐ dà rú qián。
江头橘树君自种,那不长系木兰船。jiāng tóu jú shù jūn zì zhǒng,nà bù zhǎng xì mù lán chuán。

送元结

张籍

昔日同游漳水边,如今重说恨绵绵。xī rì tóng yóu zhāng shuǐ biān,rú jīn zhòng shuō hèn mián mián。
天涯相见还离别,客路秋风又几年。tiān yá xiāng jiàn hái lí bié,kè lù qiū fēng yòu jǐ nián。

樵客吟

张籍

上山采樵选枯树,深处樵多出辛苦。shàng shān cǎi qiáo xuǎn kū shù,shēn chù qiáo duō chū xīn kǔ。
秋来野火烧栎林,枝柯已枯堪采取。qiū lái yě huǒ shāo lì lín,zhī kē yǐ kū kān cǎi qǔ。
斧声坎坎在幽谷,采得齐梢青葛束。fǔ shēng kǎn kǎn zài yōu gǔ,cǎi dé qí shāo qīng gé shù。
日西待伴同下山,竹担弯弯向身曲。rì xī dài bàn tóng xià shān,zhú dān wān wān xiàng shēn qū。
共知路傍多虎窟,未出深林不敢歇。gòng zhī lù bàng duō hǔ kū,wèi chū shēn lín bù gǎn xiē。
村西地暗狐兔行,稚子叫时相应声。cūn xī dì àn hú tù xíng,zhì zi jiào shí xiāng yīng shēng。
采樵客,莫采松与柏。cǎi qiáo kè,mò cǎi sōng yǔ bǎi。
松柏生枝直且坚,与君作屋成家宅。sōng bǎi shēng zhī zhí qiě jiān,yǔ jūn zuò wū chéng jiā zhái。

送流人

张籍

独向长城北,黄云暗塞天。dú xiàng zhǎng chéng běi,huáng yún àn sāi tiān。
流名属边将,旧业作公田。liú míng shǔ biān jiāng,jiù yè zuò gōng tián。
拥雪添军垒,收冰当井泉。yōng xuě tiān jūn lěi,shōu bīng dāng jǐng quán。
知君住应老,须记别乡年。zhī jūn zhù yīng lǎo,xū jì bié xiāng nián。

相和歌辞·江南曲

张籍

江南人家多橘树,吴姬舟上织白纻。jiāng nán rén jiā duō jú shù,wú jī zhōu shàng zhī bái zhù。
土地卑湿饶虫蛇,连木为牌入江住。tǔ dì bēi shī ráo chóng shé,lián mù wèi pái rù jiāng zhù。
江村亥日常为市,落帆渡桥来浦里。jiāng cūn hài rì cháng wèi shì,luò fān dù qiáo lái pǔ lǐ。
青莎覆城竹为屋,无井家家饮潮水。qīng shā fù chéng zhú wèi wū,wú jǐng jiā jiā yǐn cháo shuǐ。
长干午日沽春酒,高高酒旗悬江口。zhǎng gàn wǔ rì gū chūn jiǔ,gāo gāo jiǔ qí xuán jiāng kǒu。
倡楼两岸悬水栅,夜唱竹枝留北客。chàng lóu liǎng àn xuán shuǐ zhà,yè chàng zhú zhī liú běi kè。
江南风土欢乐多,悠悠处处尽经过。jiāng nán fēng tǔ huān lè duō,yōu yōu chù chù jǐn jīng guò。

别离曲

张籍

行人结束出门去,几时更踏门前路。xíng rén jié shù chū mén qù,jǐ shí gèng tà mén qián lù。
忆昔君初纳采时,不言身属辽阳戍。yì xī jūn chū nà cǎi shí,bù yán shēn shǔ liáo yáng shù。
早知今日当别离,成君家计良为谁。zǎo zhī jīn rì dāng bié lí,chéng jūn jiā jì liáng wèi shuí。
男儿生身自有役,那得误我少年时。nán ér shēng shēn zì yǒu yì,nà dé wù wǒ shǎo nián shí。
不如逐君征战死,谁能独老空闺里。bù rú zhú jūn zhēng zhàn sǐ,shuí néng dú lǎo kōng guī lǐ。

废居行

张籍

胡马崩腾满阡陌,都人避乱唯空宅。hú mǎ bēng téng mǎn qiān mò,dōu rén bì luàn wéi kōng zhái。
宅边青桑垂宛宛,zhái biān qīng sāng chuí wǎn wǎn,
野蚕食叶还成茧。yě cán shí yè hái chéng jiǎn。
黄雀衔草入燕窠,啧啧啾啾白日晚。huáng què xián cǎo rù yàn kē,zé zé jiū jiū bái rì wǎn。
去时禾黍埋地中,饥兵掘土翻重重。qù shí hé shǔ mái dì zhōng,jī bīng jué tǔ fān zhòng zhòng。
鸱枭养子庭树上,chī xiāo yǎng zi tíng shù shàng,
曲墙空屋多旋风。qū qiáng kōng wū duō xuán fēng。
乱定几人还本土,唯有官家重作主。luàn dìng jǐ rén hái běn tǔ,wéi yǒu guān jiā zhòng zuò zhǔ。