古诗词

韩愈

秋怀诗十一首

韩愈

窗前两好树,众叶光薿薿。chuāng qián liǎng hǎo shù,zhòng yè guāng nǐ nǐ。
秋风一拂披,策策鸣不已。qiū fēng yī fú pī,cè cè míng bù yǐ。
微灯照空床,夜半偏入耳。wēi dēng zhào kōng chuáng,yè bàn piān rù ěr。
愁忧无端来,感叹成坐起。chóu yōu wú duān lái,gǎn tàn chéng zuò qǐ。
天明视颜色,与故不相似。tiān míng shì yán sè,yǔ gù bù xiāng shì。
羲和驱日月,疾急不可恃。xī hé qū rì yuè,jí jí bù kě shì。
浮生虽多涂,趋死惟一轨。fú shēng suī duō tú,qū sǐ wéi yī guǐ。
胡为浪自苦,得酒且欢喜。hú wèi làng zì kǔ,dé jiǔ qiě huān xǐ。

秋怀诗十一首

韩愈

白露下百草,萧兰共雕悴。bái lù xià bǎi cǎo,xiāo lán gòng diāo cuì。
青青四墙下,已复生满地。qīng qīng sì qiáng xià,yǐ fù shēng mǎn dì。
寒蝉暂寂寞,蟋蟀鸣自恣。hán chán zàn jì mò,xī shuài míng zì zì。
运行无穷期,禀受气苦异。yùn xíng wú qióng qī,bǐng shòu qì kǔ yì。
适时各得所,松柏不必贵。shì shí gè dé suǒ,sōng bǎi bù bì guì。

秋怀诗十一首

韩愈

彼时何卒卒,我志何曼曼。bǐ shí hé zú zú,wǒ zhì hé màn màn。
犀首空好饮,廉颇尚能饭。xī shǒu kōng hǎo yǐn,lián pǒ shàng néng fàn。
学堂日无事,驱马适所愿。xué táng rì wú shì,qū mǎ shì suǒ yuàn。
茫茫出门路,欲去聊自劝。máng máng chū mén lù,yù qù liáo zì quàn。
归还阅书史,文字浩千万。guī hái yuè shū shǐ,wén zì hào qiān wàn。
陈迹竟谁寻,贱嗜非贵献。chén jì jìng shuí xún,jiàn shì fēi guì xiàn。
丈夫意有在,女子乃多怨。zhàng fū yì yǒu zài,nǚ zi nǎi duō yuàn。

秋怀诗十一首

韩愈

秋气日恻恻,秋空日凌凌。qiū qì rì cè cè,qiū kōng rì líng líng。
上无枝上蜩,下无盘中蝇。shàng wú zhī shàng tiáo,xià wú pán zhōng yíng。
岂不感时节,耳目去所憎。qǐ bù gǎn shí jié,ěr mù qù suǒ zēng。
清晓卷书坐,南山见高棱。qīng xiǎo juǎn shū zuò,nán shān jiàn gāo léng。
其下澄湫水,有蛟寒可罾。qí xià chéng jiǎo shuǐ,yǒu jiāo hán kě zēng。
惜哉不得往,岂谓吾无能。xī zāi bù dé wǎng,qǐ wèi wú wú néng。

秋怀诗十一首

韩愈

离离挂空悲,戚戚抱虚警。lí lí guà kōng bēi,qī qī bào xū jǐng。
露泫秋树高,虫吊寒夜永。lù xuàn qiū shù gāo,chóng diào hán yè yǒng。
敛退就新懦,趋营悼前猛。liǎn tuì jiù xīn nuò,qū yíng dào qián měng。
归愚识夷涂,汲古得修绠。guī yú shí yí tú,jí gǔ dé xiū gěng。
名浮犹有耻,味薄真自幸。míng fú yóu yǒu chǐ,wèi báo zhēn zì xìng。
庶几遗悔尤,即此是幽屏。shù jǐ yí huǐ yóu,jí cǐ shì yōu píng。

秋怀诗十一首

韩愈

今晨不成起,端坐尽日景。jīn chén bù chéng qǐ,duān zuò jǐn rì jǐng。
虫鸣室幽幽,月吐窗囧囧。chóng míng shì yōu yōu,yuè tǔ chuāng jiǒng jiǒng。
丧怀若迷方,浮念剧含梗。sàng huái ruò mí fāng,fú niàn jù hán gěng。
尘埃慵伺候,文字浪驰骋。chén āi yōng cì hòu,wén zì làng chí chěng。
尚须勉其顽,王事有朝请。shàng xū miǎn qí wán,wáng shì yǒu cháo qǐng。

秋怀诗十一首

韩愈

秋夜不可晨,秋日苦易暗。qiū yè bù kě chén,qiū rì kǔ yì àn。
我无汲汲志,何以有此憾。wǒ wú jí jí zhì,hé yǐ yǒu cǐ hàn。
寒鸡空在栖,缺月烦屡瞰。hán jī kōng zài qī,quē yuè fán lǚ kàn。
有琴具徽弦,再鼓听愈淡。yǒu qín jù huī xián,zài gǔ tīng yù dàn。
古声久埋灭,无由见真滥。gǔ shēng jiǔ mái miè,wú yóu jiàn zhēn làn。
低心逐时趋,苦勉只能暂。dī xīn zhú shí qū,kǔ miǎn zhǐ néng zàn。
有如乘风船,一纵不可缆。yǒu rú chéng fēng chuán,yī zòng bù kě lǎn。
不如觑文字,丹铅事点勘。bù rú qù wén zì,dān qiān shì diǎn kān。
岂必求赢馀,所要石与甔。qǐ bì qiú yíng yú,suǒ yào shí yǔ dān。

秋怀诗十一首

韩愈

卷卷落地叶,随风走前轩。juǎn juǎn luò dì yè,suí fēng zǒu qián xuān。
鸣声若有意,颠倒相追奔。míng shēng ruò yǒu yì,diān dào xiāng zhuī bēn。
空堂黄昏暮,我坐默不言。kōng táng huáng hūn mù,wǒ zuò mò bù yán。
童子自外至,吹灯当我前。tóng zi zì wài zhì,chuī dēng dāng wǒ qián。
问我我不应,馈我我不餐。wèn wǒ wǒ bù yīng,kuì wǒ wǒ bù cān。
退坐西壁下,读诗尽数编。tuì zuò xī bì xià,dú shī jǐn shù biān。
作者非今士,相去时已千。zuò zhě fēi jīn shì,xiāng qù shí yǐ qiān。
其言有感触,使我复悽酸。qí yán yǒu gǎn chù,shǐ wǒ fù qī suān。
顾谓汝童子,置书且安眠。gù wèi rǔ tóng zi,zhì shū qiě ān mián。
丈夫属有念,事业无穷年。zhàng fū shǔ yǒu niàn,shì yè wú qióng nián。

秋怀诗十一首

韩愈

霜风侵梧桐,众叶著树乾。shuāng fēng qīn wú tóng,zhòng yè zhù shù qián。
空阶一片下,琤若摧琅玕。kōng jiē yī piàn xià,chēng ruò cuī láng gān。
谓是夜气灭,望舒霣其团。wèi shì yè qì miè,wàng shū yǔn qí tuán。
青冥无依倚,飞辙危难安。qīng míng wú yī yǐ,fēi zhé wēi nán ān。
惊起出户视,倚楹久汍澜。jīng qǐ chū hù shì,yǐ yíng jiǔ wán lán。
忧愁费晷景,日月如跳丸。yōu chóu fèi guǐ jǐng,rì yuè rú tiào wán。
迷复不计远,为君驻尘鞍。mí fù bù jì yuǎn,wèi jūn zhù chén ān。

秋怀诗十一首

韩愈

暮暗来客去,群嚣各收声。mù àn lái kè qù,qún xiāo gè shōu shēng。
悠悠偃宵寂,亹亹抱秋明。yōu yōu yǎn xiāo jì,wěi wěi bào qiū míng。
世累忽进虑,外忧遂侵诚。shì lèi hū jìn lǜ,wài yōu suì qīn chéng。
强怀张不满,弱念缺已盈。qiáng huái zhāng bù mǎn,ruò niàn quē yǐ yíng。
诘屈避语阱,冥茫触心兵。jí qū bì yǔ jǐng,míng máng chù xīn bīng。
败虞千金弃,得比寸草荣。bài yú qiān jīn qì,dé bǐ cùn cǎo róng。
知耻足为勇,晏然谁汝令。zhī chǐ zú wèi yǒng,yàn rán shuí rǔ lìng。

秋怀诗十一首

韩愈

鲜鲜霜中菊,既晚何用好。xiān xiān shuāng zhōng jú,jì wǎn hé yòng hǎo。
扬扬弄芳蝶,尔生还不早。yáng yáng nòng fāng dié,ěr shēng hái bù zǎo。
运穷两值遇,婉娈死相保。yùn qióng liǎng zhí yù,wǎn luán sǐ xiāng bǎo。
西风蛰龙蛇,众木日凋槁。xī fēng zhé lóng shé,zhòng mù rì diāo gǎo。
由来命分尔,泯灭岂足道。yóu lái mìng fēn ěr,mǐn miè qǐ zú dào。

赴江陵途中寄赠王二十补阙李十一拾遗李二十六员外翰林三学士

韩愈

孤臣昔放逐,血泣追愆尤。gū chén xī fàng zhú,xuè qì zhuī qiān yóu。
汗漫不省识,恍如乘桴浮。hàn màn bù shěng shí,huǎng rú chéng fú fú。
或自疑上疏,上疏岂其由。huò zì yí shàng shū,shàng shū qǐ qí yóu。
是年京师旱,田亩少所收。shì nián jīng shī hàn,tián mǔ shǎo suǒ shōu。
上怜民无食,征赋半已休。shàng lián mín wú shí,zhēng fù bàn yǐ xiū。
有司恤经费,未免烦徵求。yǒu sī xù jīng fèi,wèi miǎn fán zhēng qiú。
富者既云急,贫者固已流。fù zhě jì yún jí,pín zhě gù yǐ liú。
传闻闾里间,赤子弃渠沟。chuán wén lǘ lǐ jiān,chì zi qì qú gōu。
持男易斗粟,掉臂莫肯酬。chí nán yì dòu sù,diào bì mò kěn chóu。
我时出衢路,饿者何其稠。wǒ shí chū qú lù,è zhě hé qí chóu。
亲逢道边死,伫立久咿嚘。qīn féng dào biān sǐ,zhù lì jiǔ yī yōu。
归舍不能食,有如鱼中钩。guī shě bù néng shí,yǒu rú yú zhōng gōu。
适会除御史,诚当得言秋。shì huì chú yù shǐ,chéng dāng dé yán qiū。
拜疏移閤门,为忠宁自谋。bài shū yí gé mén,wèi zhōng níng zì móu。
上陈人疾苦,无令绝其喉。shàng chén rén jí kǔ,wú lìng jué qí hóu。
下陈畿甸内,根本理宜优。xià chén jī diān nèi,gēn běn lǐ yí yōu。
积雪验丰熟,幸宽待蚕麰。jī xuě yàn fēng shú,xìng kuān dài cán móu。
天子恻然感,司空叹绸缪。tiān zi cè rán gǎn,sī kōng tàn chóu móu。
谓言即施设,乃反迁炎州。wèi yán jí shī shè,nǎi fǎn qiān yán zhōu。
同官尽才俊,偏善柳与刘。tóng guān jǐn cái jùn,piān shàn liǔ yǔ liú。
或虑语言泄,传之落冤雠。huò lǜ yǔ yán xiè,chuán zhī luò yuān chóu。
二子不宜尔,将疑断还不。èr zi bù yí ěr,jiāng yí duàn hái bù。
中使临门遣,顷刻不得留。zhōng shǐ lín mén qiǎn,qǐng kè bù dé liú。
病妹卧床褥,分知隔明幽。bìng mèi wò chuáng rù,fēn zhī gé míng yōu。
悲啼乞就别,百请不颔头。bēi tí qǐ jiù bié,bǎi qǐng bù hàn tóu。
弱妻抱稚子,出拜忘惭羞。ruò qī bào zhì zi,chū bài wàng cán xiū。
黾勉不回顾,行行诣连州。mǐn miǎn bù huí gù,xíng xíng yì lián zhōu。
朝为青云士,暮作白头囚。cháo wèi qīng yún shì,mù zuò bái tóu qiú。
商山季冬月,冰冻绝行辀。shāng shān jì dōng yuè,bīng dòng jué xíng zhōu。
春风洞庭浪,出没惊孤舟。chūn fēng dòng tíng làng,chū méi jīng gū zhōu。
逾岭到所任,低颜奉君侯。yú lǐng dào suǒ rèn,dī yán fèng jūn hóu。
酸寒何足道,随事生疮疣。suān hán hé zú dào,suí shì shēng chuāng yóu。
远地触途异,吏民似猿猴。yuǎn dì chù tú yì,lì mín shì yuán hóu。
生狞多忿很,辞舌纷嘲啁。shēng níng duō fèn hěn,cí shé fēn cháo zhāo。
白日屋檐下,双鸣斗鸺鹠。bái rì wū yán xià,shuāng míng dòu xiū liú。
有蛇类两首,有蛊群飞游。yǒu shé lèi liǎng shǒu,yǒu gǔ qún fēi yóu。
穷冬或摇扇,盛夏或重裘。qióng dōng huò yáo shàn,shèng xià huò zhòng qiú。
飓起最可畏,訇哮簸陵丘。jù qǐ zuì kě wèi,hōng xiāo bǒ líng qiū。
雷霆助光怪,气象难比侔。léi tíng zhù guāng guài,qì xiàng nán bǐ móu。
疠疫忽潜遘,十家无一瘳。lì yì hū qián gòu,shí jiā wú yī chōu。
猜嫌动置毒,对案辄怀愁。cāi xián dòng zhì dú,duì àn zhé huái chóu。
前日遇恩赦,私心喜还忧。qián rì yù ēn shè,sī xīn xǐ hái yōu。
果然又羁絷,不得归锄耰。guǒ rán yòu jī zhí,bù dé guī chú yōu。
此府雄且大,腾凌尽戈矛。cǐ fǔ xióng qiě dà,téng líng jǐn gē máo。
栖栖法曹掾,何处事卑陬。qī qī fǎ cáo yuàn,hé chù shì bēi zōu。
生平企仁义,所学皆孔周。shēng píng qǐ rén yì,suǒ xué jiē kǒng zhōu。
早知大理官,不列三后俦。zǎo zhī dà lǐ guān,bù liè sān hòu chóu。
何况亲犴狱,敲搒发奸偷。hé kuàng qīn àn yù,qiāo bàng fā jiān tōu。
悬知失事势,恐自罹罝罘。xuán zhī shī shì shì,kǒng zì lí jū fú。
湘水清且急,凉风日修修。xiāng shuǐ qīng qiě jí,liáng fēng rì xiū xiū。
胡为首归路,旅泊尚夷犹。hú wèi shǒu guī lù,lǚ pō shàng yí yóu。
昨者京使至,嗣皇传冕旒。zuó zhě jīng shǐ zhì,sì huáng chuán miǎn liú。
赫然下明诏,首罪诛共吺。hè rán xià míng zhào,shǒu zuì zhū gòng dōu。
复闻颠夭辈,峨冠进鸿畴。fù wén diān yāo bèi,é guān jìn hóng chóu。
班行再肃穆,璜佩鸣琅璆。bān xíng zài sù mù,huáng pèi míng láng qiú。
伫继贞观烈,边封脱兜鍪。zhù jì zhēn guān liè,biān fēng tuō dōu móu。
三贤推侍从,卓荦倾枚邹。sān xián tuī shì cóng,zhuó luò qīng méi zōu。
高议参造化,清文焕皇猷。gāo yì cān zào huà,qīng wén huàn huáng yóu。
协心辅齐圣,致理同毛輶。xié xīn fǔ qí shèng,zhì lǐ tóng máo yóu。
小雅咏鹿鸣,食苹贵呦呦。xiǎo yǎ yǒng lù míng,shí píng guì yōu yōu。
遗风邈不嗣,岂忆尝同裯。yí fēng miǎo bù sì,qǐ yì cháng tóng chóu。
失志早衰换,前期拟蜉蝣。shī zhì zǎo shuāi huàn,qián qī nǐ fú yóu。
自从齿牙缺,始慕舌为柔。zì cóng chǐ yá quē,shǐ mù shé wèi róu。
因疾鼻又塞,渐能等薰莸。yīn jí bí yòu sāi,jiàn néng děng xūn yóu。
深思罢官去,毕命依松楸。shēn sī bà guān qù,bì mìng yī sōng qiū。
空怀焉能果,但见岁已遒。kōng huái yān néng guǒ,dàn jiàn suì yǐ qiú。
殷汤闵禽兽,解网祝蛛蝥。yīn tāng mǐn qín shòu,jiě wǎng zhù zhū máo。
雷焕掘宝剑,冤氛消斗牛。léi huàn jué bǎo jiàn,yuān fēn xiāo dòu niú。
兹道诚可尚,谁能借前筹。zī dào chéng kě shàng,shuí néng jiè qián chóu。
殷勤答吾友,明月非暗投。yīn qín dá wú yǒu,míng yuè fēi àn tóu。

暮行河堤上

韩愈

暮行河堤上,四顾不见人。mù xíng hé dī shàng,sì gù bù jiàn rén。
衰草际黄云,感叹愁我神。shuāi cǎo jì huáng yún,gǎn tàn chóu wǒ shén。
夜归孤舟卧,展转空及晨。yè guī gū zhōu wò,zhǎn zhuǎn kōng jí chén。
谋计竟何就,嗟嗟世与身。móu jì jìng hé jiù,jiē jiē shì yǔ shēn。

夜歌

韩愈

静夜有清光,闲堂仍独息。jìng yè yǒu qīng guāng,xián táng réng dú xī。
念身幸无恨,志气方自得。niàn shēn xìng wú hèn,zhì qì fāng zì dé。
乐哉何所忧,所忧非我力。lè zāi hé suǒ yōu,suǒ yōu fēi wǒ lì。

重云李观疾赠之

韩愈

天行失其度,阴气来干阳。tiān xíng shī qí dù,yīn qì lái gàn yáng。
重云闭白日,炎燠成寒凉。zhòng yún bì bái rì,yán yù chéng hán liáng。
小人但咨怨,君子惟忧伤。xiǎo rén dàn zī yuàn,jūn zi wéi yōu shāng。
饮食为减少,身体岂宁康。yǐn shí wèi jiǎn shǎo,shēn tǐ qǐ níng kāng。
此志诚足贵,惧非职所当。cǐ zhì chéng zú guì,jù fēi zhí suǒ dāng。
藜羹尚如此,肉食安可尝。lí gēng shàng rú cǐ,ròu shí ān kě cháng。
穷冬百草死,幽桂乃芬芳。qióng dōng bǎi cǎo sǐ,yōu guì nǎi fēn fāng。
且况天地间,大运自有常。qiě kuàng tiān dì jiān,dà yùn zì yǒu cháng。
劝君善饮食,鸾凤本高翔。quàn jūn shàn yǐn shí,luán fèng běn gāo xiáng。

江汉答孟郊

韩愈

江汉虽云广,乘舟渡无艰。jiāng hàn suī yún guǎng,chéng zhōu dù wú jiān。
流沙信难行,马足常往还。liú shā xìn nán xíng,mǎ zú cháng wǎng hái。
凄风结冲波,狐裘能御寒。qī fēng jié chōng bō,hú qiú néng yù hán。
终宵处幽室,华烛光烂烂。zhōng xiāo chù yōu shì,huá zhú guāng làn làn。
苟能行忠信,可以居夷蛮。gǒu néng xíng zhōng xìn,kě yǐ jū yí mán。
嗟余与夫子,此义每所敦。jiē yú yǔ fū zi,cǐ yì měi suǒ dūn。
何为复见赠,缱绻在不谖。hé wèi fù jiàn zèng,qiǎn quǎn zài bù xuān。

长安交游者赠孟郊

韩愈

长安交游者,贫富各有徒。zhǎng ān jiāo yóu zhě,pín fù gè yǒu tú。
亲朋相过时,亦各有以娱。qīn péng xiāng guò shí,yì gè yǒu yǐ yú。
陋室有文史,高门有笙竽。lòu shì yǒu wén shǐ,gāo mén yǒu shēng yú。
何能辨荣悴,且欲分贤愚。hé néng biàn róng cuì,qiě yù fēn xián yú。

岐山下二首

韩愈

谁谓我有耳,不闻凤皇鸣。shuí wèi wǒ yǒu ěr,bù wén fèng huáng míng。
朅来岐山下,日暮边鸿惊。qiè lái qí shān xià,rì mù biān hóng jīng。

岐山下二首

韩愈

丹穴五色羽,其名为凤皇。dān xué wǔ sè yǔ,qí míng wèi fèng huáng。
昔周有盛德,此鸟鸣高冈。xī zhōu yǒu shèng dé,cǐ niǎo míng gāo gāng。
和声随祥风,窅窕相飘扬。hé shēng suí xiáng fēng,yǎo tiǎo xiāng piāo yáng。
闻者亦何事,但知时俗康。wén zhě yì hé shì,dàn zhī shí sú kāng。
自从公旦死,千载閟其光。zì cóng gōng dàn sǐ,qiān zài bì qí guāng。
吾君亦勤理,迟尔一来翔。wú jūn yì qín lǐ,chí ěr yī lái xiáng。

北极赠李观

韩愈

北极有羁羽,南溟有沈鳞。běi jí yǒu jī yǔ,nán míng yǒu shěn lín。
川源浩浩隔,影响两无因。chuān yuán hào hào gé,yǐng xiǎng liǎng wú yīn。
风云一朝会,变化成一身。fēng yún yī cháo huì,biàn huà chéng yī shēn。
谁言道里远,感激疾如神。shuí yán dào lǐ yuǎn,gǎn jī jí rú shén。
我年二十五,求友昧其人。wǒ nián èr shí wǔ,qiú yǒu mèi qí rén。
哀歌西京市,乃与夫子亲。āi gē xī jīng shì,nǎi yǔ fū zi qīn。
所尚苟同趋,贤愚岂异伦。suǒ shàng gǒu tóng qū,xián yú qǐ yì lún。
方为金石姿,万世无缁磷。fāng wèi jīn shí zī,wàn shì wú zī lín。
无为儿女态,憔悴悲贱贫。wú wèi ér nǚ tài,qiáo cuì bēi jiàn pín。