古诗词

寒山

诗三百三首

寒山

益者益其精,可名为有益。yì zhě yì qí jīng,kě míng wèi yǒu yì。
易者易其形,是名之有易。yì zhě yì qí xíng,shì míng zhī yǒu yì。
能益复能易,当得上仙籍。néng yì fù néng yì,dāng dé shàng xiān jí。
无益复无易,终不免死厄。wú yì fù wú yì,zhōng bù miǎn sǐ è。

诗三百三首

寒山

徒劳说三史,浪自看五经。tú láo shuō sān shǐ,làng zì kàn wǔ jīng。
洎老检黄籍,依前住白丁。jì lǎo jiǎn huáng jí,yī qián zhù bái dīng。
筮遭连蹇卦,生主虚危星。shì zāo lián jiǎn guà,shēng zhǔ xū wēi xīng。
不及河边树,年年一度青。bù jí hé biān shù,nián nián yī dù qīng。

诗三百三首

寒山

碧涧泉水清,寒山月华白。bì jiàn quán shuǐ qīng,hán shān yuè huá bái。
默知神自明,观空境逾寂。mò zhī shén zì míng,guān kōng jìng yú jì。

诗三百三首

寒山

我今有一襦,非罗复非绮。wǒ jīn yǒu yī rú,fēi luó fù fēi qǐ。
借问作何色,不红亦不紫。jiè wèn zuò hé sè,bù hóng yì bù zǐ。
夏天将作衫,冬天将作被。xià tiān jiāng zuò shān,dōng tiān jiāng zuò bèi。
冬夏递互用,长年只这是。dōng xià dì hù yòng,zhǎng nián zhǐ zhè shì。

诗三百三首

寒山

白拂栴檀柄,馨香竟日闻。bái fú zhān tán bǐng,xīn xiāng jìng rì wén。
柔和如卷雾,摇拽似行云。róu hé rú juǎn wù,yáo zhuāi shì xíng yún。
礼奉宜当暑,高提复去尘。lǐ fèng yí dāng shǔ,gāo tí fù qù chén。
时时方丈内,将用指迷人。shí shí fāng zhàng nèi,jiāng yòng zhǐ mí rén。

诗三百三首

寒山

贪爱有人求快活,不知祸在百年身。tān ài yǒu rén qiú kuài huó,bù zhī huò zài bǎi nián shēn。
但看阳燄浮沤水,便觉无常败坏人。dàn kàn yáng yàn fú ōu shuǐ,biàn jué wú cháng bài huài rén。
丈夫志气直如铁,无曲心中道自真。zhàng fū zhì qì zhí rú tiě,wú qū xīn zhōng dào zì zhēn。
行密节高霜下竹,方知不枉用心神。xíng mì jié gāo shuāng xià zhú,fāng zhī bù wǎng yòng xīn shén。

诗三百三首

寒山

多少般数人,百计求名利。duō shǎo bān shù rén,bǎi jì qiú míng lì。
心贪觅荣华,经营图富贵。xīn tān mì róng huá,jīng yíng tú fù guì。
心未片时歇,奔突如烟气。xīn wèi piàn shí xiē,bēn tū rú yān qì。
家眷实团圆,一呼百诺至。jiā juàn shí tuán yuán,yī hū bǎi nuò zhì。
不过七十年,冰消瓦解置。bù guò qī shí nián,bīng xiāo wǎ jiě zhì。
死了万事休,谁人承后嗣。sǐ le wàn shì xiū,shuí rén chéng hòu sì。
水浸泥弹丸,方知无意智。shuǐ jìn ní dàn wán,fāng zhī wú yì zhì。

诗三百三首

寒山

贪人好聚财,恰如枭爱子。tān rén hǎo jù cái,qià rú xiāo ài zi。
子大而食母,财多还害己。zi dà ér shí mǔ,cái duō hái hài jǐ。
散之即福生,聚之即祸起。sàn zhī jí fú shēng,jù zhī jí huò qǐ。
无财亦无祸,鼓翼青云里。wú cái yì wú huò,gǔ yì qīng yún lǐ。

诗三百三首

寒山

去家一万里,提剑击匈奴。qù jiā yī wàn lǐ,tí jiàn jī xiōng nú。
得利渠即死,失利汝即殂。dé lì qú jí sǐ,shī lì rǔ jí cú。
渠命既不惜,汝命亦何辜。qú mìng jì bù xī,rǔ mìng yì hé gū。
教汝百胜术,不贪为上谟。jiào rǔ bǎi shèng shù,bù tān wèi shàng mó。

诗三百三首

寒山

瞋是心中火,能烧功德林。chēn shì xīn zhōng huǒ,néng shāo gōng dé lín。
欲行菩萨道,忍辱护真心。yù xíng pú sà dào,rěn rǔ hù zhēn xīn。

诗三百三首

寒山

汝为埋头痴兀兀,爱向无明罗刹窟。rǔ wèi mái tóu chī wù wù,ài xiàng wú míng luó shā kū。
再三劝你早修行,是你顽痴心恍惚。zài sān quàn nǐ zǎo xiū xíng,shì nǐ wán chī xīn huǎng hū。
不肯信受寒山语,转转倍加业汩汩。bù kěn xìn shòu hán shān yǔ,zhuǎn zhuǎn bèi jiā yè gǔ gǔ。
直待斩首作两段,方知自身奴贼物。zhí dài zhǎn shǒu zuò liǎng duàn,fāng zhī zì shēn nú zéi wù。

诗三百三首

寒山

恶趣甚茫茫,冥冥无日光。è qù shén máng máng,míng míng wú rì guāng。
人间八百岁,未抵半宵长。rén jiān bā bǎi suì,wèi dǐ bàn xiāo zhǎng。
此等诸痴子,论情甚可伤。cǐ děng zhū chī zi,lùn qíng shén kě shāng。
劝君求出离,认取法中王。quàn jūn qiú chū lí,rèn qǔ fǎ zhōng wáng。

诗三百三首

寒山

世有多解人,愚痴徒苦辛。shì yǒu duō jiě rén,yú chī tú kǔ xīn。
不求当来善,唯知造恶因。bù qiú dāng lái shàn,wéi zhī zào è yīn。
五逆十恶辈,三毒以为亲。wǔ nì shí è bèi,sān dú yǐ wèi qīn。
一死入地狱,长如镇库银。yī sǐ rù dì yù,zhǎng rú zhèn kù yín。

诗三百三首

寒山

天高高不穷,地厚厚无极。tiān gāo gāo bù qióng,dì hòu hòu wú jí。
动物在其中,凭兹造化力。dòng wù zài qí zhōng,píng zī zào huà lì。
争头觅饱暖,作计相啖食。zhēng tóu mì bǎo nuǎn,zuò jì xiāng dàn shí。
因果都未详,盲儿问乳色。yīn guǒ dōu wèi xiáng,máng ér wèn rǔ sè。

诗三百三首

寒山

天下几种人,论时色数有。tiān xià jǐ zhǒng rén,lùn shí sè shù yǒu。
贾婆如许夫,黄老元无妇。jiǎ pó rú xǔ fū,huáng lǎo yuán wú fù。
卫氏儿可怜,钟家女极丑。wèi shì ér kě lián,zhōng jiā nǚ jí chǒu。
渠若向西行,我便东边走。qú ruò xiàng xī xíng,wǒ biàn dōng biān zǒu。

诗三百三首

寒山

贤士不贪婪,痴人好炉冶。xián shì bù tān lán,chī rén hǎo lú yě。
麦地占他家,竹园皆我者。mài dì zhàn tā jiā,zhú yuán jiē wǒ zhě。
努膊觅钱财,切齿驱奴马。nǔ bó mì qián cái,qiè chǐ qū nú mǎ。
须看郭门外,垒垒松柏下。xū kàn guō mén wài,lěi lěi sōng bǎi xià。

诗三百三首

寒山

唝唝买鱼肉,担归喂妻子。gòng gòng mǎi yú ròu,dān guī wèi qī zi。
何须杀他命,将来活汝己。hé xū shā tā mìng,jiāng lái huó rǔ jǐ。
此非天堂缘,纯是地狱滓。cǐ fēi tiān táng yuán,chún shì dì yù zǐ。
徐六语破堆,始知没道理。xú liù yǔ pò duī,shǐ zhī méi dào lǐ。

诗三百三首

寒山

有人把椿树,唤作白栴檀。yǒu rén bǎ chūn shù,huàn zuò bái zhān tán。
学道多沙数,几个得泥丸。xué dào duō shā shù,jǐ gè dé ní wán。
弃金却担草,谩他亦自谩。qì jīn què dān cǎo,mán tā yì zì mán。
似聚砂一处,成团也大难。shì jù shā yī chù,chéng tuán yě dà nán。

诗三百三首

寒山

蒸砂拟作饭,临渴始掘井。zhēng shā nǐ zuò fàn,lín kě shǐ jué jǐng。
用力磨碌砖,那堪将作镜。yòng lì mó lù zhuān,nà kān jiāng zuò jìng。
佛说元平等,总有真如性。fú shuō yuán píng děng,zǒng yǒu zhēn rú xìng。
但自审思量,不用闲争竞。dàn zì shěn sī liàng,bù yòng xián zhēng jìng。

诗三百三首

寒山

推寻世间事,子细总皆知。tuī xún shì jiān shì,zi xì zǒng jiē zhī。
凡事莫容易,尽爱讨便宜。fán shì mò róng yì,jǐn ài tǎo biàn yí。
护即弊成好,毁即是成非。hù jí bì chéng hǎo,huǐ jí shì chéng fēi。
故知杂滥口,背面总由伊。gù zhī zá làn kǒu,bèi miàn zǒng yóu yī。
冷暖我自量,不信奴唇皮。lěng nuǎn wǒ zì liàng,bù xìn nú chún pí。