古诗词

无可

奉和段著作山居呈诸同志三首次本韵

无可

暂收丹陛迹,独往乱山居。zàn shōu dān bì jì,dú wǎng luàn shān jū。
入雪知人远,眠云觉俗虚。rù xuě zhī rén yuǎn,mián yún jué sú xū。
足垂岩顶石,缨濯洞中渠。zú chuí yán dǐng shí,yīng zhuó dòng zhōng qú。
只见僧酬答,新归绝壑书。zhǐ jiàn sēng chóu dá,xīn guī jué hè shū。

春日送丽处士归龙山

无可

爱弟直霜台,家山羡独回。ài dì zhí shuāng tái,jiā shān xiàn dú huí。
出门时返顾,何日更西来。chū mén shí fǎn gù,hé rì gèng xī lái。
柳亦临关发,花应到越开。liǔ yì lín guān fā,huā yīng dào yuè kāi。
渔舟谁伴上,依旧恣沿洄。yú zhōu shuí bàn shàng,yī jiù zì yán huí。

寄兴善寺崔律师

无可

沐浴前朝像,深秋白发师。mù yù qián cháo xiàng,shēn qiū bái fā shī。
从来居此寺,未省有东池。cóng lái jū cǐ sì,wèi shěng yǒu dōng chí。
幽石丛圭片,孤松动雪枝。yōu shí cóng guī piàn,gū sōng dòng xuě zhī。
顷曾听道话,别起远山思。qǐng céng tīng dào huà,bié qǐ yuǎn shān sī。

送清散

无可

卷经归太白,蹑藓别萝龛。juǎn jīng guī tài bái,niè xiǎn bié luó kān。
若履浮云上,须看积翠南。ruò lǚ fú yún shàng,xū kàn jī cuì nán。
倚身松入汉,瞑目月离潭。yǐ shēn sōng rù hàn,míng mù yuè lí tán。
此境堪长往,尘中事可谙。cǐ jìng kān zhǎng wǎng,chén zhōng shì kě ān。

冬晚姚谏议宅会送元绪上人归南山

无可

禅客诗家见,凝寒忽告还。chán kè shī jiā jiàn,níng hán hū gào hái。
分题回谏笔,留偈在商关。fēn tí huí jiàn bǐ,liú jì zài shāng guān。
盘径缘高雪,闲房在半山。pán jìng yuán gāo xuě,xián fáng zài bàn shān。
自知麋鹿性,亦欲离人间。zì zhī mí lù xìng,yì yù lí rén jiān。

送契公自桂阳赴南海

无可

南行登岭首,与俗洗烦埃。nán xíng dēng lǐng shǒu,yǔ sú xǐ fán āi。
磬罢孤舟发,禅移积瘴开。qìng bà gū zhōu fā,chán yí jī zhàng kāi。
中餐湘鸟下,朝讲海人来。zhōng cān xiāng niǎo xià,cháo jiǎng hǎi rén lái。
莫便将经卷,炎方去不回。mò biàn jiāng jīng juǎn,yán fāng qù bù huí。

冬中

无可

柱史静开筵,所思何地偏。zhù shǐ jìng kāi yán,suǒ sī hé dì piān。
故人为县吏,五老远峰前。gù rén wèi xiàn lì,wǔ lǎo yuǎn fēng qián。
宾榻寒侵树,公庭夜落泉。bīn tà hán qīn shù,gōng tíng yè luò quán。
会当随假务,一就白云禅。huì dāng suí jiǎ wù,yī jiù bái yún chán。

同刘秀才宿见赠

无可

浮云流水心,只是爱山林。fú yún liú shuǐ xīn,zhǐ shì ài shān lín。
共恨多年别,相逢一夜吟。gòng hèn duō nián bié,xiāng féng yī yè yín。
既能持苦节,勿谓少知音。jì néng chí kǔ jié,wù wèi shǎo zhī yīn。
忆就西池宿,月圆松竹深。yì jiù xī chí sù,yuè yuán sōng zhú shēn。

官池上

无可

迥疏城阙内,寒泻出云波。jiǒng shū chéng quē nèi,hán xiè chū yún bō。
岸广山鱼到,汀闲海鹭过。àn guǎng shān yú dào,tīng xián hǎi lù guò。
泛沟侵道急,流叶入宫多。fàn gōu qīn dào jí,liú yè rù gōng duō。
移舸浮中沚,清宵彻晓河。yí gě fú zhōng zhǐ,qīng xiāo chè xiǎo hé。

中秋

无可

蟾宜天地静,三五对阶蓂。chán yí tiān dì jìng,sān wǔ duì jiē míng。
照耀超诸夜,光芒掩众星。zhào yào chāo zhū yè,guāng máng yǎn zhòng xīng。
影寒池更澈,露冷树销青。yǐng hán chí gèng chè,lù lěng shù xiāo qīng。
枉值中秋半,长乖宿洞庭。wǎng zhí zhōng qiū bàn,zhǎng guāi sù dòng tíng。

宿西岳白石院

无可

白石上嵌空,寒云西复东。bái shí shàng qiàn kōng,hán yún xī fù dōng。
瀑流悬住处,雏鹤失禅中。pù liú xuán zhù chù,chú hè shī chán zhōng。
岳壁松多古,坛基雪不通。yuè bì sōng duō gǔ,tán jī xuě bù tōng。
未能亲近去,拥褐愧相同。wèi néng qīn jìn qù,yōng hè kuì xiāng tóng。

送僧

无可

四海无拘系,行心兴自浓。sì hǎi wú jū xì,xíng xīn xīng zì nóng。
百年三事衲,万里一枝筇。bǎi nián sān shì nà,wàn lǐ yī zhī qióng。
夜减当晴影,春消过雪踪。yè jiǎn dāng qíng yǐng,chūn xiāo guò xuě zōng。
白云深处去,知宿在何峰。bái yún shēn chù qù,zhī sù zài hé fēng。

春晚喜悟禅师自琉璃上方见过

无可

琉璃师到城,谈性外诸经。liú lí shī dào chéng,tán xìng wài zhū jīng。
下岭雪霜在,近人林木清。xià lǐng xuě shuāng zài,jìn rén lín mù qīng。
苔痕深草履,瀑布滴铜瓶。tái hén shēn cǎo lǚ,pù bù dī tóng píng。
乐问山中事,宵言彻晓星。lè wèn shān zhōng shì,xiāo yán chè xiǎo xīng。

秋暮与诸文士集宿姚端公所居

无可

宵清月复圆,共集侍臣筵。xiāo qīng yuè fù yuán,gòng jí shì chén yán。
独寡区中学,空论树下禅。dú guǎ qū zhōng xué,kōng lùn shù xià chán。
风多秋晚竹,云尽夜深天。fēng duō qiū wǎn zhú,yún jǐn yè shēn tiān。
此会东西去,堪愁又隔年。cǐ huì dōng xī qù,kān chóu yòu gé nián。

客中闻从兄岛游蒲绛因寄

无可

遥遥行李心,苍野入寒深。yáo yáo xíng lǐ xīn,cāng yě rù hán shēn。
吟待黄河雪,眠听绛郡砧。yín dài huáng hé xuě,mián tīng jiàng jùn zhēn。
差期逢缺月,访信出空林。chà qī féng quē yuè,fǎng xìn chū kōng lín。
何处孤灯下,只闻嘹唳禽。hé chù gū dēng xià,zhǐ wén liáo lì qín。

送李长吉之任东井

无可

江盘栈转虚,候吏拜行车。jiāng pán zhàn zhuǎn xū,hòu lì bài xíng chē。
家世维城后,官资宰邑初。jiā shì wéi chéng hòu,guān zī zǎi yì chū。
市饶黄犊卖,田蹑白云锄。shì ráo huáng dú mài,tián niè bái yún chú。
万里千山路,何因欲寄书。wàn lǐ qiān shān lù,hé yīn yù jì shū。

宿安国简公院

无可

雨后清凉境,因还欲不回。yǔ hòu qīng liáng jìng,yīn hái yù bù huí。
井甘桐有露,竹迸地多苔。jǐng gān tóng yǒu lù,zhú bèng dì duō tái。
幡映宫墙动,香从御苑来。fān yìng gōng qiáng dòng,xiāng cóng yù yuàn lái。
青龙旧经疏,寥落有谁开。qīng lóng jiù jīng shū,liáo luò yǒu shuí kāi。

中秋夜陇州徐常侍座中咏月

无可

陇城秋月满,太守待停歌。lǒng chéng qiū yuè mǎn,tài shǒu dài tíng gē。
与鹤来松杪,开烟出海波。yǔ hè lái sōng miǎo,kāi yān chū hǎi bō。
气笼星欲尽,光满露初多。qì lóng xīng yù jǐn,guāng mǎn lù chū duō。
若遣山僧说,高明不可过。ruò qiǎn shān sēng shuō,gāo míng bù kě guò。

吊从兄岛

无可

尽日叹沉沦,孤高碣石人。jǐn rì tàn chén lún,gū gāo jié shí rén。
诗名从盖代,谪宦竟终身。shī míng cóng gài dài,zhé huàn jìng zhōng shēn。
蜀集重编否,巴仪薄葬新。shǔ jí zhòng biān fǒu,bā yí báo zàng xīn。
青门临旧卷,欲见永无因。qīng mén lín jiù juǎn,yù jiàn yǒng wú yīn。

题崔驸马林亭

无可

宫花野药半相和,藤蔓参差惜不科。gōng huā yě yào bàn xiāng hé,téng màn cān chà xī bù kē。
纤草连门留径细,高楼出树见山多。xiān cǎo lián mén liú jìng xì,gāo lóu chū shù jiàn shān duō。
洞中避暑青苔满,池上吟诗白鸟过。dòng zhōng bì shǔ qīng tái mǎn,chí shàng yín shī bái niǎo guò。
更买太湖千片石,叠成云顶绿㠁峨。gèng mǎi tài hú qiān piàn shí,dié chéng yún dǐng lǜ é。
731234