古诗词

杨巨源

赠陈判官求子花诗

杨巨源

油地轻绡碧且红,须怜纤手是良工。yóu dì qīng xiāo bì qiě hóng,xū lián xiān shǒu shì liáng gōng。
能生丽思千花外,善点秾姿五彩中。néng shēng lì sī qiān huā wài,shàn diǎn nóng zī wǔ cǎi zhōng。
子细传看临霁景,殷勤持赠及春风。zi xì chuán kàn lín jì jǐng,yīn qín chí zèng jí chūn fēng。
若将江上迎桃叶,一帖何妨锦绣同。ruò jiāng jiāng shàng yíng táo yè,yī tiē hé fáng jǐn xiù tóng。

谢人送鲫鱼鲙

杨巨源

君家一箸万钱?,分我银丝侑客欢。jūn jiā yī zhù wàn qián pīn,fēn wǒ yín sī yòu kè huān。
芳饵得来珍丙穴,金刀落处照辛盘。fāng ěr dé lái zhēn bǐng xué,jīn dāo luò chù zhào xīn pán。
腹空羞迫诗肩瘦,鳞活能生酒面寒。fù kōng xiū pò shī jiān shòu,lín huó néng shēng jiǔ miàn hán。
玉手行厨如许巧,说教鱼婢学应难。yù shǒu xíng chú rú xǔ qiǎo,shuō jiào yú bì xué yīng nán。

和郑相公寻

杨巨源

方寻莲境去,又值竹房空。fāng xún lián jìng qù,yòu zhí zhú fáng kōng。
几韵飘寒玉,馀清不在风。jǐ yùn piāo hán yù,yú qīng bù zài fēng。

题范阳金台驿

杨巨源

六国唯求客,千金遂筑台。liù guó wéi qiú kè,qiān jīn suì zhù tái。
若令逢圣代,憔悴郭生回。ruò lìng féng shèng dài,qiáo cuì guō shēng huí。

寄薛侍御

杨巨源

世上无穷事,生涯莫废诗。shì shàng wú qióng shì,shēng yá mò fèi shī。
何曾好风月,不是忆君时。hé céng hǎo fēng yuè,bù shì yì jūn shí。

赋得灞岸柳留辞郑员外

杨巨源

杨柳含烟灞岸春,年年攀折为行人。yáng liǔ hán yān bà àn chūn,nián nián pān zhé wèi xíng rén。
好风傥借低枝便,莫遣青丝扫路尘。hǎo fēng tǎng jiè dī zhī biàn,mò qiǎn qīng sī sǎo lù chén。

折杨柳

杨巨源

水边杨柳曲尘丝,立马烦君折一枝。shuǐ biān yáng liǔ qū chén sī,lì mǎ fán jūn zhé yī zhī。
惟有春风最相惜,殷勤更向手中吹。wéi yǒu chūn fēng zuì xiāng xī,yīn qín gèng xiàng shǒu zhōng chuī。

雪中听筝

杨巨源

玉柱泠泠对寒雪,清商怨徵声何切。yù zhù líng líng duì hán xuě,qīng shāng yuàn zhēng shēng hé qiè。
谁怜楚客向隅时,一片愁心与弦绝。shuí lián chǔ kè xiàng yú shí,yī piàn chóu xīn yǔ xián jué。

题五老峰下费君书院

杨巨源

解向花间栽碧松,门前不负老人峰。jiě xiàng huā jiān zāi bì sōng,mén qián bù fù lǎo rén fēng。
已将心事随身隐,认得溪云第几重。yǐ jiāng xīn shì suí shēn yǐn,rèn dé xī yún dì jǐ zhòng。

僧院听琴

杨巨源

禅思何妨在玉琴,真僧不见听时心。chán sī hé fáng zài yù qín,zhēn sēng bù jiàn tīng shí xīn。
离声怨调秋堂夕,云向苍梧湘水深。lí shēng yuàn diào qiū táng xī,yún xiàng cāng wú xiāng shuǐ shēn。

和武相公春晓闻莺

杨巨源

语恨飞迟天欲明,殷勤似诉有馀情。yǔ hèn fēi chí tiān yù míng,yīn qín shì sù yǒu yú qíng。
仁风已及芳菲节,犹向花溪鸣几声。rén fēng yǐ jí fāng fēi jié,yóu xiàng huā xī míng jǐ shēng。

唐昌观玉蕊花

杨巨源

晴空素艳照霞新,香洒天风不到尘。qíng kōng sù yàn zhào xiá xīn,xiāng sǎ tiān fēng bù dào chén。
持赠昔闻将白雪,蕊珠宫上玉花春。chí zèng xī wén jiāng bái xuě,ruǐ zhū gōng shàng yù huā chūn。

山中主人

杨巨源

十里青山有一家,翠屏深处更添霞。shí lǐ qīng shān yǒu yī jiā,cuì píng shēn chù gèng tiān xiá。
若为说得溪中事,锦石和烟四面花。ruò wèi shuō dé xī zhōng shì,jǐn shí hé yān sì miàn huā。

太原赠李属侍御

杨巨源

路入桑干塞雁飞,枣郎年少有光辉。lù rù sāng gàn sāi yàn fēi,zǎo láng nián shǎo yǒu guāng huī。
春风走马三千里,不废看花君绣衣。chūn fēng zǒu mǎ sān qiān lǐ,bù fèi kàn huā jūn xiù yī。

崔娘诗

杨巨源

清润潘郎玉不如,中庭蕙草雪消初。qīng rùn pān láng yù bù rú,zhōng tíng huì cǎo xuě xiāo chū。
风流才子多春思,肠断萧娘一纸书。fēng liú cái zi duō chūn sī,cháng duàn xiāo niáng yī zhǐ shū。

秋日登亭赠薛侍御

杨巨源

潦倒从军何取益,东西走马暂同游。lǎo dào cóng jūn hé qǔ yì,dōng xī zǒu mǎ zàn tóng yóu。
梁王旧客皆能赋,今日因何独怨秋。liáng wáng jiù kè jiē néng fù,jīn rì yīn hé dú yuàn qiū。

石水词二首

杨巨源

银罂深锁贮清光,无限来人不得尝。yín yīng shēn suǒ zhù qīng guāng,wú xiàn lái rén bù dé cháng。
知共金丹争气力,一杯全胜五云浆。zhī gòng jīn dān zhēng qì lì,yī bēi quán shèng wǔ yún jiāng。

石水词二首

杨巨源

山叟和云斸翠屏,煎时分日检仙经。shān sǒu hé yún zhǔ cuì píng,jiān shí fēn rì jiǎn xiān jīng。
天人持此扶衰病,胜得瑶池水一瓶。tiān rén chí cǐ fú shuāi bìng,shèng dé yáo chí shuǐ yī píng。

答振武李逢吉判官

杨巨源

近来时辈都无兴,把酒皆言肺病同。jìn lái shí bèi dōu wú xīng,bǎ jiǔ jiē yán fèi bìng tóng。
唯有单于李评事,不将华发负春风。wéi yǒu dān yú lǐ píng shì,bù jiāng huá fā fù chūn fēng。

宫燕词

杨巨源

毛衣似锦语如弦,日暖争高绮陌天。máo yī shì jǐn yǔ rú xián,rì nuǎn zhēng gāo qǐ mò tiān。
几处野花留不得,双双飞向御炉前。jǐ chù yě huā liú bù dé,shuāng shuāng fēi xiàng yù lú qián。
1251234567