古诗词

郑谷

苔钱

郑谷

春红秋紫绕池台,个个圆如济世财。chūn hóng qiū zǐ rào chí tái,gè gè yuán rú jì shì cái。
雨后无端满穷巷,买花不得买愁来。yǔ hòu wú duān mǎn qióng xiàng,mǎi huā bù dé mǎi chóu lái。

莲叶

郑谷

移舟水溅差差绿,倚槛风摇柄柄香。yí zhōu shuǐ jiàn chà chà lǜ,yǐ kǎn fēng yáo bǐng bǐng xiāng。
多谢浣溪人不折,雨中留得盖鸳鸯。duō xiè huàn xī rén bù zhé,yǔ zhōng liú dé gài yuān yāng。

蜀中赏海棠

郑谷

浓澹芳春满蜀乡,半随风雨断莺肠。nóng dàn fāng chūn mǎn shǔ xiāng,bàn suí fēng yǔ duàn yīng cháng。
浣花溪上堪惆怅,子美无心为发扬。huàn huā xī shàng kān chóu chàng,zi měi wú xīn wèi fā yáng。

投所知

郑谷

砌下芝兰新满径,门前桃李旧垂阴。qì xià zhī lán xīn mǎn jìng,mén qián táo lǐ jiù chuí yīn。
却应回念江边草,放出春烟一寸心。què yīng huí niàn jiāng biān cǎo,fàng chū chūn yān yī cùn xīn。

早入谏院二首

郑谷

玉阶春冷未催班,暂拂尘衣就笏眠。yù jiē chūn lěng wèi cuī bān,zàn fú chén yī jiù hù mián。
孤立小心还自笑,梦魂潜绕御炉烟。gū lì xiǎo xīn hái zì xiào,mèng hún qián rào yù lú yān。

早入谏院二首

郑谷

紫云重叠抱春城,廊下人稀唱漏声。zǐ yún zhòng dié bào chūn chéng,láng xià rén xī chàng lòu shēng。
偷得微吟斜倚柱,满衣花露听宫莺。tōu dé wēi yín xié yǐ zhù,mǎn yī huā lù tīng gōng yīng。

忝官谏垣明日转对

郑谷

吾君英睿相君贤,其那寰区未晏然。wú jūn yīng ruì xiāng jūn xián,qí nà huán qū wèi yàn rán。
明日翠华春殿下,不知何语可闻天。míng rì cuì huá chūn diàn xià,bù zhī hé yǔ kě wén tiān。

再经南阳

郑谷

平芜漠漠失楼台,昔日游人乱后来。píng wú mò mò shī lóu tái,xī rì yóu rén luàn hòu lái。
寥落墙匡春欲暮,烧残宫树有花开。liáo luò qiáng kuāng chūn yù mù,shāo cán gōng shù yǒu huā kāi。

赠下第举公

郑谷

见君失意我惆怅,记得当年落第情。jiàn jūn shī yì wǒ chóu chàng,jì dé dāng nián luò dì qíng。
出去无憀归又闷,花南慢打讲钟声。chū qù wú liáo guī yòu mèn,huā nán màn dǎ jiǎng zhōng shēng。

春阴

郑谷

推琴当酒度春阴,不解谋生只解吟。tuī qín dāng jiǔ dù chūn yīn,bù jiě móu shēng zhǐ jiě yín。
舞蝶歌莺莫相试,老郎心是老僧心。wǔ dié gē yīng mò xiāng shì,lǎo láng xīn shì lǎo sēng xīn。

送张逸人

郑谷

人间疏散更无人,浪兀孤舟酒兀身。rén jiān shū sàn gèng wú rén,làng wù gū zhōu jiǔ wù shēn。
芦笋鲈鱼抛不得,五陵珍重五湖春。lú sǔn lú yú pāo bù dé,wǔ líng zhēn zhòng wǔ hú chūn。

初还京师寓止府署偶题屋壁

郑谷

秋光不见旧亭台,四顾荒凉瓦砾堆。qiū guāng bù jiàn jiù tíng tái,sì gù huāng liáng wǎ lì duī。
火力不能销地力,乱前黄菊眼前开。huǒ lì bù néng xiāo dì lì,luàn qián huáng jú yǎn qián kāi。

读李白集

郑谷

何事文星与酒星,一时钟在李先生。hé shì wén xīng yǔ jiǔ xīng,yī shí zhōng zài lǐ xiān shēng。
高吟大醉三千首,留着人间伴月明。gāo yín dà zuì sān qiān shǒu,liú zhe rén jiān bàn yuè míng。

卷末偶题三首

郑谷

一卷疏芜一百篇,名成未敢暂忘筌。yī juǎn shū wú yī bǎi piān,míng chéng wèi gǎn zàn wàng quán。
何如海日生残夜,一句能令万古传。hé rú hǎi rì shēng cán yè,yī jù néng lìng wàn gǔ chuán。

卷末偶题三首

郑谷

七岁侍行湖外去,岳阳楼上敢题诗。qī suì shì xíng hú wài qù,yuè yáng lóu shàng gǎn tí shī。
如今寒晚无功业,何以胜任国士知。rú jīn hán wǎn wú gōng yè,hé yǐ shèng rèn guó shì zhī。

卷末偶题三首

郑谷

一第由来是出身,垂名俱为国风陈。yī dì yóu lái shì chū shēn,chuí míng jù wèi guó fēng chén。
此生若不知骚雅,孤宦如何作近臣。cǐ shēng ruò bù zhī sāo yǎ,gū huàn rú hé zuò jìn chén。

读前集二首

郑谷

殷璠裁鉴英灵集,颇觉同才得旨深。yīn fán cái jiàn yīng líng jí,pǒ jué tóng cái dé zhǐ shēn。
何事后来高仲武,品题间气未公心。hé shì hòu lái gāo zhòng wǔ,pǐn tí jiān qì wèi gōng xīn。

读前集二首

郑谷

风骚如线不胜悲,国步多艰即此时。fēng sāo rú xiàn bù shèng bēi,guó bù duō jiān jí cǐ shí。
爱日满阶看古集,只应陶集是吾师。ài rì mǎn jiē kàn gǔ jí,zhǐ yīng táo jí shì wú shī。

欹枕

郑谷

攲枕高眠日午春,酒酣睡足最闲身。qī zhěn gāo mián rì wǔ chūn,jiǔ hān shuì zú zuì xián shēn。
明朝会得穷通理,未必输他马上人。míng cháo huì dé qióng tōng lǐ,wèi bì shū tā mǎ shàng rén。

野步

郑谷

翠岚迎步兴何长,笑领渔翁入醉乡。cuì lán yíng bù xīng hé zhǎng,xiào lǐng yú wēng rù zuì xiāng。
日暮渚田微雨后,鹭鹚闲暇稻花香。rì mù zhǔ tián wēi yǔ hòu,lù cí xián xiá dào huā xiāng。