古诗词

秦韬玉

春游

秦韬玉

选胜逢君叙解携,思和芳草远烟迷。xuǎn shèng féng jūn xù jiě xié,sī hé fāng cǎo yuǎn yān mí。
小梅香里黄莺啭,xiǎo méi xiāng lǐ huáng yīng zhuàn,
垂柳阴中白马嘶。chuí liǔ yīn zhōng bái mǎ sī。
春引美人歌遍熟,风牵公子酒旗低。chūn yǐn měi rén gē biàn shú,fēng qiān gōng zi jiǔ qí dī。
早知有此关身事,悔不前年住越溪。zǎo zhī yǒu cǐ guān shēn shì,huǐ bù qián nián zhù yuè xī。

贫女

秦韬玉

蓬门未识绮罗香,拟托良媒益自伤。péng mén wèi shí qǐ luó xiāng,nǐ tuō liáng méi yì zì shāng。
谁爱风流高格调,共怜时世俭梳妆。shuí ài fēng liú gāo gé diào,gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng。
敢将十指夸针巧,不把双眉斗画长。gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo,bù bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng。
苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳。kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn,wèi tā rén zuò jià yī shang。

长安书怀

秦韬玉

凉风吹雨滴寒更,乡思欺人拨不平。liáng fēng chuī yǔ dī hán gèng,xiāng sī qī rén bō bù píng。
长有归心悬马首,可堪无寐枕蛩声。zhǎng yǒu guī xīn xuán mǎ shǒu,kě kān wú mèi zhěn qióng shēng。
岚收楚岫和空碧,秋染湘江到底清。lán shōu chǔ xiù hé kōng bì,qiū rǎn xiāng jiāng dào dǐ qīng。
早晚身闲著蓑去,橘香深处钓船横。zǎo wǎn shēn xián zhù suō qù,jú xiāng shēn chù diào chuán héng。

桧树

秦韬玉

翠云交干瘦轮囷,啸雨吟风几百春。cuì yún jiāo gàn shòu lún qūn,xiào yǔ yín fēng jǐ bǎi chūn。
深盖屈盘青麈尾,老皮张展黑龙鳞。shēn gài qū pán qīng zhǔ wěi,lǎo pí zhāng zhǎn hēi lóng lín。
唯堆寒色资琴兴,不放秋声染俗尘。wéi duī hán sè zī qín xīng,bù fàng qiū shēng rǎn sú chén。
岁月如波事如梦,竟留苍翠待何人。suì yuè rú bō shì rú mèng,jìng liú cāng cuì dài hé rén。

读五侯传

秦韬玉

汉亡金镜道将衰,便有奸臣竞佐时。hàn wáng jīn jìng dào jiāng shuāi,biàn yǒu jiān chén jìng zuǒ shí。
专国祗夸兄弟贵,举家谁念子孙危。zhuān guó zhī kuā xiōng dì guì,jǔ jiā shuí niàn zi sūn wēi。
后宫得宠人争附,前殿陈诚帝不疑。hòu gōng dé chǒng rén zhēng fù,qián diàn chén chéng dì bù yí。
朱紫盈门自称贵,可嗟区宇尽疮痍。zhū zǐ yíng mén zì chēng guì,kě jiē qū yǔ jǐn chuāng yí。

春雪

秦韬玉

云重寒空思寂寥,玉尘如糁满春朝。yún zhòng hán kōng sī jì liáo,yù chén rú sǎn mǎn chūn cháo。
片才著地轻轻陷,力不禁风旋旋销。piàn cái zhù dì qīng qīng xiàn,lì bù jìn fēng xuán xuán xiāo。
惹砌任他香粉妒,萦丛自学小梅娇。rě qì rèn tā xiāng fěn dù,yíng cóng zì xué xiǎo méi jiāo。
谁家醉卷珠帘看,弦管堂深暖易调。shuí jiā zuì juǎn zhū lián kàn,xián guǎn táng shēn nuǎn yì diào。

题竹

秦韬玉

削玉森森幽思清,院家高兴尚分明。xuē yù sēn sēn yōu sī qīng,yuàn jiā gāo xīng shàng fēn míng。
卷帘阴薄漏山色,欹枕韵寒宜雨声。juǎn lián yīn báo lòu shān sè,yī zhěn yùn hán yí yǔ shēng。
斜对酒缸偏觉好,静笼棋局最多情。xié duì jiǔ gāng piān jué hǎo,jìng lóng qí jú zuì duō qíng。
却惊九陌轮蹄外,独有溪烟数十茎。què jīng jiǔ mò lún tí wài,dú yǒu xī yān shù shí jīng。

鹦鹉

秦韬玉

每闻别雁竞悲鸣,却叹金笼寄此生。měi wén bié yàn jìng bēi míng,què tàn jīn lóng jì cǐ shēng。
早是翠襟争爱惜,可堪丹觜彊分明。zǎo shì cuì jīn zhēng ài xī,kě kān dān zī jiàng fēn míng。
云漫陇树魂应断,歌接秦楼梦不成。yún màn lǒng shù hún yīng duàn,gē jiē qín lóu mèng bù chéng。
幸自祢衡人未识,赚他作赋被时轻。xìng zì mí héng rén wèi shí,zhuàn tā zuò fù bèi shí qīng。

寄李处士

秦韬玉

吕望甘罗道已彰,只凭时数为门张。lǚ wàng gān luó dào yǐ zhāng,zhǐ píng shí shù wèi mén zhāng。
世涂必竟皆应定,人事都来不在忙。shì tú bì jìng jiē yīng dìng,rén shì dōu lái bù zài máng。
要路强干情本薄,旧山归去意偏长。yào lù qiáng gàn qíng běn báo,jiù shān guī qù yì piān zhǎng。
因君指似封侯骨,渐拟回头别醉乡。yīn jūn zhǐ shì fēng hóu gǔ,jiàn nǐ huí tóu bié zuì xiāng。

对花

秦韬玉

长与韶光暗有期,可怜蜂蝶却先知。zhǎng yǔ sháo guāng àn yǒu qī,kě lián fēng dié què xiān zhī。
谁家促席临低树,何处横钗戴小枝?shuí jiā cù xí lín dī shù,hé chù héng chāi dài xiǎo zhī?
丽日多情疑曲照,和风得路合偏吹。lì rì duō qíng yí qū zhào,hé fēng dé lù hé piān chuī。
向人虽道浑无语,笑劝王孙到醉时。xiàng rén suī dào hún wú yǔ,xiào quàn wáng sūn dào zuì shí。

寄怀

秦韬玉

总藏心剑事儒风,大道如今已浑同。zǒng cáng xīn jiàn shì rú fēng,dà dào rú jīn yǐ hún tóng。
会致名津搜俊彦,是张愁网绊英雄。huì zhì míng jīn sōu jùn yàn,shì zhāng chóu wǎng bàn yīng xióng。
苏公有国皆悬印,楚将无官可赏功。sū gōng yǒu guó jiē xuán yìn,chǔ jiāng wú guān kě shǎng gōng。
若使重生太平日,也应回首哭涂穷。ruò shǐ zhòng shēng tài píng rì,yě yīng huí shǒu kū tú qióng。

题刑部李郎中山亭

秦韬玉

侬家云水本相知,每到高斋强展眉。nóng jiā yún shuǐ běn xiāng zhī,měi dào gāo zhāi qiáng zhǎn méi。
瘦竹亸烟遮板阁,卷荷擎雨出盆池。shòu zhú duǒ yān zhē bǎn gé,juǎn hé qíng yǔ chū pén chí。
笑吟山色同欹枕,闲背庭阴对覆棋。xiào yín shān sè tóng yī zhěn,xián bèi tíng yīn duì fù qí。
不是主人多野兴,肯开青眼重渔师。bù shì zhǔ rén duō yě xīng,kěn kāi qīng yǎn zhòng yú shī。

八月十五日夜同卫谏议看月

秦韬玉

常时月好赖新晴,不似年年此夜生。cháng shí yuè hǎo lài xīn qíng,bù shì nián nián cǐ yè shēng。
初出海涛疑尚湿,渐来云路觉偏清。chū chū hǎi tāo yí shàng shī,jiàn lái yún lù jué piān qīng。
寒光入水蛟龙起,静色当天鬼魅惊。hán guāng rù shuǐ jiāo lóng qǐ,jìng sè dāng tiān guǐ mèi jīng。
岂独座中堪仰望,孤高应到凤凰城。qǐ dú zuò zhōng kān yǎng wàng,gū gāo yīng dào fèng huáng chéng。

亭台

秦韬玉

雕楹累栋架崔嵬,院宇生烟次第开。diāo yíng lèi dòng jià cuī wéi,yuàn yǔ shēng yān cì dì kāi。
为向西窗添月色,岂辞南海取花栽。wèi xiàng xī chuāng tiān yuè sè,qǐ cí nán hǎi qǔ huā zāi。
意将画地成幽沼,势拟驱山近小台。yì jiāng huà dì chéng yōu zhǎo,shì nǐ qū shān jìn xiǎo tái。
清境渐深官转重,春时长是别人来。qīng jìng jiàn shēn guān zhuǎn zhòng,chūn shí zhǎng shì bié rén lái。

边将

秦韬玉

剑光如电马如风,百捷长轻是掌中。jiàn guāng rú diàn mǎ rú fēng,bǎi jié zhǎng qīng shì zhǎng zhōng。
无定河边蕃将死,受降城外虏尘空。wú dìng hé biān fān jiāng sǐ,shòu jiàng chéng wài lǔ chén kōng。
旗缝雁翅如竿袅,箭撚雕翎逐隼雄。qí fèng yàn chì rú gān niǎo,jiàn niǎn diāo líng zhú sǔn xióng。
自指燕山最高石,不知谁为勒殊功。zì zhǐ yàn shān zuì gāo shí,bù zhī shuí wèi lēi shū gōng。

塞下

秦韬玉

到处人皆著战袍,麾旗风紧马蹄劳。dào chù rén jiē zhù zhàn páo,huī qí fēng jǐn mǎ tí láo。
黑山霜重弓添硬,青冢沙平月更高。hēi shān shuāng zhòng gōng tiān yìng,qīng zhǒng shā píng yuè gèng gāo。
大野几重开雪岭,长河无限旧云涛。dà yě jǐ zhòng kāi xuě lǐng,zhǎng hé wú xiàn jiù yún tāo。
凤林关外皆唐土,何日陈兵戍不毛。fèng lín guān wài jiē táng tǔ,hé rì chén bīng shù bù máo。

织锦妇

秦韬玉

桃花日日觅新奇,有镜何曾及画眉。táo huā rì rì mì xīn qí,yǒu jìng hé céng jí huà méi。
只恐轻梭难作匹,岂辞纤手遍生胝。zhǐ kǒng qīng suō nán zuò pǐ,qǐ cí xiān shǒu biàn shēng zhī。
合蝉巧间双盘带,联雁斜衔小折枝。hé chán qiǎo jiān shuāng pán dài,lián yàn xié xián xiǎo zhé zhī。
豪贵大堆酬曲彻,可怜辛苦一丝丝。háo guì dà duī chóu qū chè,kě lián xīn kǔ yī sī sī。

钓翁

秦韬玉

一竿青竹老江隈,荷叶衣裳可自裁。yī gān qīng zhú lǎo jiāng wēi,hé yè yī shang kě zì cái。
潭定静悬丝影直,风高斜飐浪纹开。tán dìng jìng xuán sī yǐng zhí,fēng gāo xié zhǎn làng wén kāi。
朝携轻棹穿云去,暮背寒塘戴月回。cháo xié qīng zhào chuān yún qù,mù bèi hán táng dài yuè huí。
世上无穷崄巇事,算应难入钓船来。shì shàng wú qióng xiǎn xī shì,suàn yīng nán rù diào chuán lái。

曲江

秦韬玉

曲沼深塘跃锦鳞,槐烟径里碧波新。qū zhǎo shēn táng yuè jǐn lín,huái yān jìng lǐ bì bō xīn。
此中境既无佳境,他处春应不是春。cǐ zhōng jìng jì wú jiā jìng,tā chù chūn yīng bù shì chūn。
金榜真仙开乐席,银鞍公子醉花尘。jīn bǎng zhēn xiān kāi lè xí,yín ān gōng zi zuì huā chén。
明年二月重来看,好共东风作主人。míng nián èr yuè zhòng lái kàn,hǎo gòng dōng fēng zuò zhǔ rén。

隋堤

秦韬玉

种柳开河为胜游,堤前常使路人愁。zhǒng liǔ kāi hé wèi shèng yóu,dī qián cháng shǐ lù rén chóu。
阴埋野色万条思,翠束寒声千里秋。yīn mái yě sè wàn tiáo sī,cuì shù hán shēng qiān lǐ qiū。
西日至今悲兔苑,东波终不反龙舟。xī rì zhì jīn bēi tù yuàn,dōng bō zhōng bù fǎn lóng zhōu。
远山应见繁华事,不语青青对水流。yuǎn shān yīng jiàn fán huá shì,bù yǔ qīng qīng duì shuǐ liú。
2812