古诗词

崔涂

远望

崔涂

长为乡思侵,望极即沾襟。zhǎng wèi xiāng sī qīn,wàng jí jí zhān jīn。
不是前山色,能伤愁客心。bù shì qián shān sè,néng shāng chóu kè xīn。
平芜连海尽,独树隐云深。píng wú lián hǎi jǐn,dú shù yǐn yún shēn。
况复斜阳外,分明有去禽。kuàng fù xié yáng wài,fēn míng yǒu qù qín。

秋晚书怀

崔涂

看看秋色晚,又是出门时。kàn kàn qiū sè wǎn,yòu shì chū mén shí。
白发生非早,青云去自迟。bái fā shēng fēi zǎo,qīng yún qù zì chí。
梦唯怀上国,迹不到他岐。mèng wéi huái shàng guó,jì bù dào tā qí。
以此坚吾道,还无愧已知。yǐ cǐ jiān wú dào,hái wú kuì yǐ zhī。

幽兰

崔涂

幽植众宁知,芬芳只暗持。yōu zhí zhòng níng zhī,fēn fāng zhǐ àn chí。
自无君子佩,未是国香衰。zì wú jūn zi pèi,wèi shì guó xiāng shuāi。
白露沾长草,春风到每迟。bái lù zhān zhǎng cǎo,chūn fēng dào měi chí。
不如当路草,芬馥欲何为。bù rú dāng lù cǎo,fēn fù yù hé wèi。

巴山道中除夜书怀

崔涂

迢遰三巴路,羁危万里身。tiáo dì sān bā lù,jī wēi wàn lǐ shēn。
乱山残雪夜,孤烛异乡春。luàn shān cán xuě yè,gū zhú yì xiāng chūn。
渐与骨肉远,转于僮仆亲。jiàn yǔ gǔ ròu yuǎn,zhuǎn yú tóng pū qīn。
那堪正漂泊,明日岁华新。nà kān zhèng piāo pō,míng rì suì huá xīn。

途中秋晚送友人归江南

崔涂

又指烟波算路岐,此生多是厌羁离。yòu zhǐ yān bō suàn lù qí,cǐ shēng duō shì yàn jī lí。
正逢摇落仍须别,不待登临已合悲。zhèng féng yáo luò réng xū bié,bù dài dēng lín yǐ hé bēi。
里巷半空兵过后,水云初冷雁来时。lǐ xiàng bàn kōng bīng guò hòu,shuǐ yún chū lěng yàn lái shí。
扁舟未得如君去,空向沧江梦所思。biǎn zhōu wèi dé rú jūn qù,kōng xiàng cāng jiāng mèng suǒ sī。

己亥岁感事

崔涂

正闻青犊起葭萌,又报黄巾犯汉营。zhèng wén qīng dú qǐ jiā méng,yòu bào huáng jīn fàn hàn yíng。
岂是将皆无上略,直疑天自弃苍生。qǐ shì jiāng jiē wú shàng lüè,zhí yí tiān zì qì cāng shēng。
瓜沙旧戍犹传檄,吴楚新春已废耕。guā shā jiù shù yóu chuán xí,wú chǔ xīn chūn yǐ fèi gēng。
见说圣君能仄席,不知谁是请长缨。jiàn shuō shèng jūn néng zè xí,bù zhī shuí shì qǐng zhǎng yīng。

金陵晚眺

崔涂

苇声骚屑水天秋,吟对金陵古渡头。wěi shēng sāo xiè shuǐ tiān qiū,yín duì jīn líng gǔ dù tóu。
千古是非输蝶梦,一轮风雨属渔舟。qiān gǔ shì fēi shū dié mèng,yī lún fēng yǔ shǔ yú zhōu。
若无仙分应须老,幸有归山即合休。ruò wú xiān fēn yīng xū lǎo,xìng yǒu guī shān jí hé xiū。
何必登临更惆怅,比来身世只如浮。hé bì dēng lín gèng chóu chàng,bǐ lái shēn shì zhǐ rú fú。

过长江贾岛主簿旧厅

崔涂

雕琢文章字字精,我经此处倍伤情。diāo zuó wén zhāng zì zì jīng,wǒ jīng cǐ chù bèi shāng qíng。
身从谪宦方沾禄,才被槌埋更有声。shēn cóng zhé huàn fāng zhān lù,cái bèi chuí mái gèng yǒu shēng。
过县已无曾识吏,到厅空见旧题名。guò xiàn yǐ wú céng shí lì,dào tīng kōng jiàn jiù tí míng。
长江一曲年年水,应为先生万古清。zhǎng jiāng yī qū nián nián shuǐ,yīng wèi xiān shēng wàn gǔ qīng。

途中感怀寄青城李明府

崔涂

鳞鬣催残志未休,壮心翻是此身雠。lín liè cuī cán zhì wèi xiū,zhuàng xīn fān shì cǐ shēn chóu。
并闻寒雨多因夜,不得乡书又到秋。bìng wén hán yǔ duō yīn yè,bù dé xiāng shū yòu dào qiū。
耕钓旧交吟好忆,雪霜危栈去堪愁。gēng diào jiù jiāo yín hǎo yì,xuě shuāng wēi zhàn qù kān chóu。
如何只是三年别,君著朱衣我白头。rú hé zhǐ shì sān nián bié,jūn zhù zhū yī wǒ bái tóu。

夏日书怀寄道友

崔涂

达即匡邦退即耕,是非何足挠平生。dá jí kuāng bāng tuì jí gēng,shì fēi hé zú náo píng shēng。
终期道向希夷得,未省心因宠辱惊。zhōng qī dào xiàng xī yí dé,wèi shěng xīn yīn chǒng rǔ jīng。
峰转暂无当户影,雉飞时有隔林声。fēng zhuǎn zàn wú dāng hù yǐng,zhì fēi shí yǒu gé lín shēng。
十年惟悟吟诗句,待得中原欲铸兵。shí nián wéi wù yín shī jù,dài dé zhōng yuán yù zhù bīng。

和进士张曙闻雁见寄

崔涂

断行哀响递相催,争趁高秋作恨媒。duàn xíng āi xiǎng dì xiāng cuī,zhēng chèn gāo qiū zuò hèn méi。
云外关山闻独去,渡头风雨见初来。yún wài guān shān wén dú qù,dù tóu fēng yǔ jiàn chū lái。
也知榆塞寒须别,莫恋蘋汀暖不回。yě zhī yú sāi hán xū bié,mò liàn píng tīng nuǎn bù huí。
试向富春江畔过,故园犹合有池台。shì xiàng fù chūn jiāng pàn guò,gù yuán yóu hé yǒu chí tái。

鹦鹉洲即事

崔涂

怅望春襟郁未开,重吟鹦鹉益堪哀。chàng wàng chūn jīn yù wèi kāi,zhòng yín yīng wǔ yì kān āi。
曹瞒尚不能容物,黄祖何曾解爱才。cáo mán shàng bù néng róng wù,huáng zǔ hé céng jiě ài cái。
幽岛暖闻燕雁去,晓江晴觉蜀波来。yōu dǎo nuǎn wén yàn yàn qù,xiǎo jiāng qíng jué shǔ bō lái。
何人正得风涛便,一点轻帆万里回。hé rén zhèng dé fēng tāo biàn,yī diǎn qīng fān wàn lǐ huí。

读留侯传

崔涂

覆楚雠韩势有馀,男儿遭遇更难如。fù chǔ chóu hán shì yǒu yú,nán ér zāo yù gèng nán rú。
偶成汉室千年业,只读圯桥一卷书。ǒu chéng hàn shì qiān nián yè,zhǐ dú yí qiáo yī juǎn shū。
翻把壮心轻尺组,却烦商皓正皇储。fān bǎ zhuàng xīn qīng chǐ zǔ,què fán shāng hào zhèng huáng chǔ。
若能终始匡天子,何必□□□□□。ruò néng zhōng shǐ kuāng tiān zi,hé bì。

赤壁怀古

崔涂

汉室河山鼎势分,勤王谁肯顾元勋。hàn shì hé shān dǐng shì fēn,qín wáng shuí kěn gù yuán xūn。
不知征伐由天子,唯许英雄共使君。bù zhī zhēng fá yóu tiān zi,wéi xǔ yīng xióng gòng shǐ jūn。
江上战馀陵是谷,渡头春在草连云。jiāng shàng zhàn yú líng shì gǔ,dù tóu chūn zài cǎo lián yún。
分明胜败无寻处,空听渔歌到夕曛。fēn míng shèng bài wú xún chù,kōng tīng yú gē dào xī xūn。

过绣岭宫

崔涂

古殿春残绿野阴,上皇曾此驻泥金。gǔ diàn chūn cán lǜ yě yīn,shàng huáng céng cǐ zhù ní jīn。
三城帐属升平梦,一曲铃关怅望心。sān chéng zhàng shǔ shēng píng mèng,yī qū líng guān chàng wàng xīn。
苑路暗迷香辇绝,缭垣秋断草烟深。yuàn lù àn mí xiāng niǎn jué,liáo yuán qiū duàn cǎo yān shēn。
前朝旧物东流在,犹为年年下翠岑。qián cháo jiù wù dōng liú zài,yóu wèi nián nián xià cuì cén。

题净众寺古松

崔涂

百尺森疏倚梵台,昔人谁见此初栽。bǎi chǐ sēn shū yǐ fàn tái,xī rén shuí jiàn cǐ chū zāi。
故园未有偏堪恋,浮世如闲即合来。gù yuán wèi yǒu piān kān liàn,fú shì rú xián jí hé lái。
天暝岂分苍翠色,岁寒应识栋梁材。tiān míng qǐ fēn cāng cuì sè,suì hán yīng shí dòng liáng cái。
清阴可惜不驻得,归去暮城空首回。qīng yīn kě xī bù zhù dé,guī qù mù chéng kōng shǒu huí。

橹声

崔涂

烟外桡声远,天涯幽梦回。yān wài ráo shēng yuǎn,tiān yá yōu mèng huí。
争知江上客,不是故乡来。zhēng zhī jiāng shàng kè,bù shì gù xiāng lái。

过二妃庙

崔涂

残阳楚水畔,独吊舜时人。cán yáng chǔ shuǐ pàn,dú diào shùn shí rén。
不及庙前草,至今江上春。bù jí miào qián cǎo,zhì jīn jiāng shàng chūn。

送友人

崔涂

登高迎送远,春恨并依依。dēng gāo yíng sòng yuǎn,chūn hèn bìng yī yī。
不得沧洲信,空看白鹤归。bù dé cāng zhōu xìn,kōng kàn bái hè guī。

上巳日永崇里言怀

崔涂

未敢分明赏物华,十年如见梦中花。wèi gǎn fēn míng shǎng wù huá,shí nián rú jiàn mèng zhōng huā。
游人过尽衡门掩,独自凭栏到日斜。yóu rén guò jǐn héng mén yǎn,dú zì píng lán dào rì xié。
8112345