古诗词

罗隐

秋日酬张特玄

罗隐

病寄南徐两度秋,故人依约亦扬州。bìng jì nán xú liǎng dù qiū,gù rén yī yuē yì yáng zhōu。
偶因雁足思闲事,拟棹孤舟访旧游。ǒu yīn yàn zú sī xián shì,nǐ zhào gū zhōu fǎng jiù yóu。
风急几闻江上笛,月高谁共酒家楼。fēng jí jǐ wén jiāng shàng dí,yuè gāo shuí gòng jiǔ jiā lóu。
平生意气消磨尽,甘露轩前看水流。píng shēng yì qì xiāo mó jǐn,gān lù xuān qián kàn shuǐ liú。

登高咏菊尽

罗隐

篱畔霜前偶得存,苦教迟晚避兰荪。lí pàn shuāng qián ǒu dé cún,kǔ jiào chí wǎn bì lán sūn。
能销造化几多力,不受阳和一点恩。néng xiāo zào huà jǐ duō lì,bù shòu yáng hé yī diǎn ēn。
生处岂容依玉砌,要时还许上金樽。shēng chù qǐ róng yī yù qì,yào shí hái xǔ shàng jīn zūn。
陶公没后无知己,露滴幽丛见泪痕。táo gōng méi hòu wú zhī jǐ,lù dī yōu cóng jiàn lèi hén。

登夏州城楼

罗隐

寒城猎猎戍旗风,独倚危楼怅望中。hán chéng liè liè shù qí fēng,dú yǐ wēi lóu chàng wàng zhōng。
万里山河唐土地,千年魂魄晋英雄。wàn lǐ shān hé táng tǔ dì,qiān nián hún pò jìn yīng xióng。
离心不忍听边马,往事应须问塞鸿。lí xīn bù rěn tīng biān mǎ,wǎng shì yīng xū wèn sāi hóng。
好脱儒冠从校尉,一枝长戟六钧弓。hǎo tuō rú guān cóng xiào wèi,yī zhī zhǎng jǐ liù jūn gōng。

水边偶题

罗隐

野水无情去不回,水边花好为谁开。yě shuǐ wú qíng qù bù huí,shuǐ biān huā hǎo wèi shuí kāi。
只知事逐眼前去,不觉老从头上来。zhǐ zhī shì zhú yǎn qián qù,bù jué lǎo cóng tóu shàng lái。
穷似丘轲休叹息,达如周召亦尘埃。qióng shì qiū kē xiū tàn xī,dá rú zhōu zhào yì chén āi。
思量此理何人会,蒙邑先生最有才。sī liàng cǐ lǐ hé rén huì,méng yì xiān shēng zuì yǒu cái。

故洛阳公镇大梁时隐得游门下今之经历事往人非聊抒所怀以伤以谢

罗隐

孤舟欲泊思何穷,曾忆西来值雪中。gū zhōu yù pō sī hé qióng,céng yì xī lái zhí xuě zhōng。
珠履少年初满座,白衣游子也从公。zhū lǚ shǎo nián chū mǎn zuò,bái yī yóu zi yě cóng gōng。
狂抛赋笔琉璃冷,醉倚歌筵玳瑁红。kuáng pāo fù bǐ liú lí lěng,zuì yǐ gē yán dài mào hóng。
今日斯文向谁说,泪碑棠树两成空。jīn rì sī wén xiàng shuí shuō,lèi bēi táng shù liǎng chéng kōng。

杜陵秋思

罗隐

南望商于北帝都,两堪栖托两无图。nán wàng shāng yú běi dì dōu,liǎng kān qī tuō liǎng wú tú。
只闻斥逐张公子,不觉悲同楚大夫。zhǐ wén chì zhú zhāng gōng zi,bù jué bēi tóng chǔ dà fū。
岩畔早凉生紫桂,井边疏影落高梧。yán pàn zǎo liáng shēng zǐ guì,jǐng biān shū yǐng luò gāo wú。
一杯渌酒他年忆,沥向青波寄五湖。yī bēi lù jiǔ tā nián yì,lì xiàng qīng bō jì wǔ hú。

隐尝在江陵忝故中令白公叨蒙知遇今复重过渚宫感事悲身遂成长句

罗隐

往岁酂侯镇渚宫,曾将清律暖孤蓬。wǎng suì cuó hóu zhèn zhǔ gōng,céng jiāng qīng lǜ nuǎn gū péng。
才怜曼倩三冬后,艺许由基一箭中。cái lián màn qiàn sān dōng hòu,yì xǔ yóu jī yī jiàn zhōng。
言重不能轻薄命,地寒终是泣春风。yán zhòng bù néng qīng báo mìng,dì hán zhōng shì qì chūn fēng。
凤凰池涸台星拆,回首岐山忆至公。fèng huáng chí hé tái xīng chāi,huí shǒu qí shān yì zhì gōng。

夜泊毗陵无锡县有寄

罗隐

草虫幽咽树初团,独系孤舟夜已阑。cǎo chóng yōu yàn shù chū tuán,dú xì gū zhōu yè yǐ lán。
浊浪势奔吴苑急,疏钟声彻惠山寒。zhuó làng shì bēn wú yuàn jí,shū zhōng shēng chè huì shān hán。
愁催鬓发凋何易,贫恋家乡别渐难。chóu cuī bìn fā diāo hé yì,pín liàn jiā xiāng bié jiàn nán。
他日亲朋应大笑,始知书剑是无端。tā rì qīn péng yīng dà xiào,shǐ zhī shū jiàn shì wú duān。

桃花

罗隐

暖触衣襟漠漠香,闲梅遮柳不胜芳。nuǎn chù yī jīn mò mò xiāng,xián méi zhē liǔ bù shèng fāng。
数枝艳拂文君酒,半里红欹宋玉墙。shù zhī yàn fú wén jūn jiǔ,bàn lǐ hóng yī sòng yù qiáng。
尽日无人疑怅望,有时经雨乍凄凉。jǐn rì wú rén yí chàng wàng,yǒu shí jīng yǔ zhà qī liáng。
旧山山下还如此,回首东风一断肠。jiù shān shān xià hái rú cǐ,huí shǒu dōng fēng yī duàn cháng。

筹笔驿

罗隐

抛掷南阳为主忧,北征东讨尽良筹。pāo zhì nán yáng wèi zhǔ yōu,běi zhēng dōng tǎo jǐn liáng chóu。
时来天地皆同力,运去英雄不自由。shí lái tiān dì jiē tóng lì,yùn qù yīng xióng bù zì yóu。
千里山河轻孺子,两朝冠剑恨谯周。qiān lǐ shān hé qīng rú zi,liǎng cháo guān jiàn hèn qiáo zhōu。
唯馀岩下多情水,犹解年年傍驿流。wéi yú yán xià duō qíng shuǐ,yóu jiě nián nián bàng yì liú。

重过随州故兵部李侍郎恩知因抒长句

罗隐

庄周高论伯牙琴,闲夜思量泪满襟。zhuāng zhōu gāo lùn bó yá qín,xián yè sī liàng lèi mǎn jīn。
四海共谁言近事,九原从此负初心。sì hǎi gòng shuí yán jìn shì,jiǔ yuán cóng cǐ fù chū xīn。
鸥翻汉浦风波急,雁下郧溪雾雨深。ōu fān hàn pǔ fēng bō jí,yàn xià yún xī wù yǔ shēn。
惭愧苍生还有意,解歌襦裤至如今。cán kuì cāng shēng hái yǒu yì,jiě gē rú kù zhì rú jīn。

商于驿楼东望有感

罗隐

山川去接汉江东,曾伴隋侯醉此中。shān chuān qù jiē hàn jiāng dōng,céng bàn suí hóu zuì cǐ zhōng。
歌绕夜梁珠宛转,舞娇春席雪朦胧。gē rào yè liáng zhū wǎn zhuǎn,wǔ jiāo chūn xí xuě méng lóng。
棠遗善政阴犹在,薤送哀声事已空。táng yí shàn zhèng yīn yóu zài,xiè sòng āi shēng shì yǐ kōng。
惆怅知音竟难得,两行清泪白杨风。chóu chàng zhī yīn jìng nán dé,liǎng xíng qīng lèi bái yáng fēng。

寄南城韦逸人

罗隐

杜甫诗中韦曲花,至今无赖尚豪家。dù fǔ shī zhōng wéi qū huā,zhì jīn wú lài shàng háo jiā。
美人晓折露沾袖,公子醉时香满车。měi rén xiǎo zhé lù zhān xiù,gōng zi zuì shí xiāng mǎn chē。
万里丹青传不得,二年风雨恨无涯。wàn lǐ dān qīng chuán bù dé,èr nián fēng yǔ hèn wú yá。
羡他南涧高眠客,春去春来任物华。xiàn tā nán jiàn gāo mián kè,chūn qù chūn lái rèn wù huá。

梅花

罗隐

吴王醉处十馀里,照野拂衣今正繁。wú wáng zuì chù shí yú lǐ,zhào yě fú yī jīn zhèng fán。
经雨不随山鸟散,倚风疑共路人言。jīng yǔ bù suí shān niǎo sàn,yǐ fēng yí gòng lù rén yán。
愁怜粉艳飘歌席,静爱寒香扑酒樽。chóu lián fěn yàn piāo gē xí,jìng ài hán xiāng pū jiǔ zūn。
欲寄所思无好信,为人惆恨又黄昏。yù jì suǒ sī wú hǎo xìn,wèi rén chóu hèn yòu huáng hūn。

淮南高骈所造迎仙楼

罗隐

鸾音鹤信杳难回,凤驾龙车早晚来。luán yīn hè xìn yǎo nán huí,fèng jià lóng chē zǎo wǎn lái。
仙境是谁知处所,人间空自造楼台。xiān jìng shì shuí zhī chù suǒ,rén jiān kōng zì zào lóu tái。
云侵朱槛应难到,虫网闲窗永不开。yún qīn zhū kǎn yīng nán dào,chóng wǎng xián chuāng yǒng bù kāi。
子细思量成底事,露凝风摆作尘埃。zi xì sī liàng chéng dǐ shì,lù níng fēng bǎi zuò chén āi。

和禅月大师见赠

罗隐

高僧惠我七言诗,顿豁尘心展白眉。gāo sēng huì wǒ qī yán shī,dùn huō chén xīn zhǎn bái méi。
秀似谷中花媚日,清如潭底月圆时。xiù shì gǔ zhōng huā mèi rì,qīng rú tán dǐ yuè yuán shí。
应观法界莲千叶,肯折人间桂一枝。yīng guān fǎ jiè lián qiān yè,kěn zhé rén jiān guì yī zhī。
漂荡秦吴十馀载,因循犹恨识师迟。piāo dàng qín wú shí yú zài,yīn xún yóu hèn shí shī chí。

谒文宣王庙

罗隐

晚来乘兴谒先师,松柏凄凄人不知。wǎn lái chéng xīng yè xiān shī,sōng bǎi qī qī rén bù zhī。
九仞萧墙堆瓦砾,三间茅殿走狐狸。jiǔ rèn xiāo qiáng duī wǎ lì,sān jiān máo diàn zǒu hú lí。
雨淋状似悲麟泣,露滴还同叹凤悲。yǔ lín zhuàng shì bēi lín qì,lù dī hái tóng tàn fèng bēi。
傥使小儒名稍立,岂教吾道受栖迟。tǎng shǐ xiǎo rú míng shāo lì,qǐ jiào wú dào shòu qī chí。

代文宣王答

罗隐

三教之中儒最尊,止戈为武武尊文。sān jiào zhī zhōng rú zuì zūn,zhǐ gē wèi wǔ wǔ zūn wén。
吾今尚自披蓑笠,你等何须读典坟。wú jīn shàng zì pī suō lì,nǐ děng hé xū dú diǎn fén。
释氏宝楼侵碧汉,道家宫殿拂青云。shì shì bǎo lóu qīn bì hàn,dào jiā gōng diàn fú qīng yún。
若教颜闵英灵在,终不羞他李老君。ruò jiào yán mǐn yīng líng zài,zhōng bù xiū tā lǐ lǎo jūn。

重送朗

罗隐

朱轮此去正春风,且驻青云听断蓬。zhū lún cǐ qù zhèng chūn fēng,qiě zhù qīng yún tīng duàn péng。
一榻早年容孺子,双旌今日别文翁。yī tà zǎo nián róng rú zi,shuāng jīng jīn rì bié wén wēng。
诚知汲善心长在,争奈干时迹转穷。chéng zhī jí shàn xīn zhǎng zài,zhēng nài gàn shí jì zhuǎn qióng。
酬德酬恩两无路,谩劳惆怅凤城东。chóu dé chóu ēn liǎng wú lù,mán láo chóu chàng fèng chéng dōng。

广陵秋夜读进士常修三篇因题

罗隐

入蜀归吴三首诗,藏于笥箧重于师。rù shǔ guī wú sān shǒu shī,cáng yú sì qiè zhòng yú shī。
剑关夜读相如听,瓜步秋吟炀帝悲。jiàn guān yè dú xiāng rú tīng,guā bù qiū yín yáng dì bēi。
景物也知输健笔,时情谁不许高枝。jǐng wù yě zhī shū jiàn bǐ,shí qíng shuí bù xǔ gāo zhī。
明年二月春风里,江岛闲人慰所思。míng nián èr yuè chūn fēng lǐ,jiāng dǎo xián rén wèi suǒ sī。