古诗词

王建

失钗怨

王建

贫女铜钗惜于玉,失却来寻一日哭。pín nǚ tóng chāi xī yú yù,shī què lái xún yī rì kū。
嫁时女伴与作妆,头戴此钗如凤凰。jià shí nǚ bàn yǔ zuò zhuāng,tóu dài cǐ chāi rú fèng huáng。
双杯行酒六亲喜,我家新妇宜拜堂。shuāng bēi xíng jiǔ liù qīn xǐ,wǒ jiā xīn fù yí bài táng。
镜中乍无失髻样,初起犹疑在床上。jìng zhōng zhà wú shī jì yàng,chū qǐ yóu yí zài chuáng shàng。
高楼翠钿飘舞尘,明日从头一遍新。gāo lóu cuì diàn piāo wǔ chén,míng rì cóng tóu yī biàn xīn。

春燕词

王建

新燕新燕何不定,东家绿池西家井。xīn yàn xīn yàn hé bù dìng,dōng jiā lǜ chí xī jiā jǐng。
飞鸣当户影悠扬,一绕檐头一绕梁。fēi míng dāng hù yǐng yōu yáng,yī rào yán tóu yī rào liáng。
黄姑说向新妇女,去年堕子污衣箱。huáng gū shuō xiàng xīn fù nǚ,qù nián duò zi wū yī xiāng。
已能辞山复过海,幸我堂前故巢在。yǐ néng cí shān fù guò hǎi,xìng wǒ táng qián gù cháo zài。
求食慎勿爱高飞,空中饥鸢为尔害。qiú shí shèn wù ài gāo fēi,kōng zhōng jī yuān wèi ěr hài。
辛勤作窠在画梁,愿得年年主人富。xīn qín zuò kē zài huà liáng,yuàn dé nián nián zhǔ rén fù。

主人故池

王建

高池高阁上连起,荷叶团团盖秋水。gāo chí gāo gé shàng lián qǐ,hé yè tuán tuán gài qiū shuǐ。
主人已远凉风生,旧客不来芙蓉死。zhǔ rén yǐ yuǎn liáng fēng shēng,jiù kè bù lái fú róng sǐ。

古宫怨

王建

乳乌哑哑飞复啼,城头晨夕宫中栖。rǔ wū yǎ yǎ fēi fù tí,chéng tóu chén xī gōng zhōng qī。
吴王别殿绕江水,后宫不开美人死。wú wáng bié diàn rào jiāng shuǐ,hòu gōng bù kāi měi rén sǐ。

赠离曲

王建

合欢叶堕梧桐秋,鸳鸯背飞水分流。hé huān yè duò wú tóng qiū,yuān yāng bèi fēi shuǐ fēn liú。
少年使我忽相弃,雌号雄鸣夜悠悠。shǎo nián shǐ wǒ hū xiāng qì,cí hào xióng míng yè yōu yōu。
夜长月没虫切切,冷风入房灯焰灭。yè zhǎng yuè méi chóng qiè qiè,lěng fēng rù fáng dēng yàn miè。
若知中路各西东,彼此不忘同心结。ruò zhī zhōng lù gè xī dōng,bǐ cǐ bù wàng tóng xīn jié。
收取头边蛟龙枕,留着箱中双雉裳。shōu qǔ tóu biān jiāo lóng zhěn,liú zhe xiāng zhōng shuāng zhì shang。
我今焚却旧房物,免使他人登尔床。wǒ jīn fén què jiù fáng wù,miǎn shǐ tā rén dēng ěr chuáng。

宛转词

王建

宛宛转转胜上纱,红红绿绿苑中花。wǎn wǎn zhuǎn zhuǎn shèng shàng shā,hóng hóng lǜ lǜ yuàn zhōng huā。
纷纷泊泊夜飞鸦,寂寂寞寞离人家。fēn fēn pō pō yè fēi yā,jì jì mò mò lí rén jiā。

水夫谣

王建

苦哉生长当驿边,官家使我牵驿船。kǔ zāi shēng zhǎng dāng yì biān,guān jiā shǐ wǒ qiān yì chuán。
辛苦日多乐日少,水宿沙行如海鸟。xīn kǔ rì duō lè rì shǎo,shuǐ sù shā xíng rú hǎi niǎo。
逆风上水万斛重,前驿迢迢后淼淼。nì fēng shàng shuǐ wàn hú zhòng,qián yì tiáo tiáo hòu miǎo miǎo。
半夜缘堤雪和雨,受他驱遣还复去。bàn yè yuán dī xuě hé yǔ,shòu tā qū qiǎn hái fù qù。
衣寒衣湿披短蓑,臆穿足裂忍痛何。yī hán yī shī pī duǎn suō,yì chuān zú liè rěn tòng hé。
到明辛苦无处说,齐声腾踏牵船出。dào míng xīn kǔ wú chù shuō,qí shēng téng tà qiān chuán chū。
一间茆屋何所值,父母之乡去不得。yī jiān máo wū hé suǒ zhí,fù mǔ zhī xiāng qù bù dé。
我愿此水作平田,长使水夫不怨天。wǒ yuàn cǐ shuǐ zuò píng tián,zhǎng shǐ shuǐ fū bù yuàn tiān。

田家行

王建

男声欣欣女颜悦,人家不怨言语别。nán shēng xīn xīn nǚ yán yuè,rén jiā bù yuàn yán yǔ bié。
五月虽热麦风清,檐头索索缫车鸣。wǔ yuè suī rè mài fēng qīng,yán tóu suǒ suǒ sāo chē míng。
野蚕作茧人不取,叶间扑扑秋蛾生。yě cán zuò jiǎn rén bù qǔ,yè jiān pū pū qiū é shēng。
麦收上场绢在轴,的知输得官家足。mài shōu shàng chǎng juàn zài zhóu,de zhī shū dé guān jiā zú。
不望入口复上身,且免向城卖黄犊。bù wàng rù kǒu fù shàng shēn,qiě miǎn xiàng chéng mài huáng dú。
回家衣食无厚薄,不见县门身即乐。huí jiā yī shí wú hòu báo,bù jiàn xiàn mén shēn jí lè。

去妇

王建

新妇去年胼手足,衣不暇缝蚕废簇。xīn fù qù nián pián shǒu zú,yī bù xiá fèng cán fèi cù。
白头使我忧家事,还如夜里烧残烛。bái tóu shǐ wǒ yōu jiā shì,hái rú yè lǐ shāo cán zhú。
当初为取傍人语,岂道如今自辛苦。dāng chū wèi qǔ bàng rén yǔ,qǐ dào rú jīn zì xīn kǔ。
在时纵嫌织绢迟,有丝不上邻家机。zài shí zòng xián zhī juàn chí,yǒu sī bù shàng lín jiā jī。

神树词

王建

我家家西老棠树,须晴即晴雨即雨。wǒ jiā jiā xī lǎo táng shù,xū qíng jí qíng yǔ jí yǔ。
四时八节上杯盘,愿神莫离神处所。sì shí bā jié shàng bēi pán,yuàn shén mò lí shén chù suǒ。
男不着丁女在舍,官事上下无言语。nán bù zhe dīng nǚ zài shě,guān shì shàng xià wú yán yǔ。
老身长健树婆娑,万岁千年作神主。lǎo shēn zhǎng jiàn shù pó suō,wàn suì qiān nián zuò shén zhǔ。

祝鹊

王建

神鹊神鹊好言语,行人早回多利赂。shén què shén què hǎo yán yǔ,xíng rén zǎo huí duō lì lù。
我今庭中栽好树,与汝作巢当报汝。wǒ jīn tíng zhōng zāi hǎo shù,yǔ rǔ zuò cháo dāng bào rǔ。

古谣

王建

一东一西垄头水,一聚一散天边霞。yī dōng yī xī lǒng tóu shuǐ,yī jù yī sàn tiān biān xiá。
一来一去道上客,一颠一倒池中麻。yī lái yī qù dào shàng kè,yī diān yī dào chí zhōng má。

海人谣

王建

海人无家海里住,采珠役象为岁赋。hǎi rén wú jiā hǎi lǐ zhù,cǎi zhū yì xiàng wèi suì fù。
恶波横天山塞路,未央宫中常满库。è bō héng tiān shān sāi lù,wèi yāng gōng zhōng cháng mǎn kù。

行见月

王建

月初生,居人见月一月行。yuè chū shēng,jū rén jiàn yuè yī yuè xíng。
行行一年十二月,强半马上看盈缺。xíng xíng yī nián shí èr yuè,qiáng bàn mǎ shàng kàn yíng quē。
百年欢乐能几何,在家见少行见多。bǎi nián huān lè néng jǐ hé,zài jiā jiàn shǎo xíng jiàn duō。
不缘衣食相驱遣,此身谁愿长奔波。bù yuán yī shí xiāng qū qiǎn,cǐ shēn shuí yuàn zhǎng bēn bō。
箧中有帛仓有粟,岂向天涯走碌碌。qiè zhōng yǒu bó cāng yǒu sù,qǐ xiàng tiān yá zǒu lù lù。
家人见月望我归,正是道上思家时。jiā rén jiàn yuè wàng wǒ guī,zhèng shì dào shàng sī jiā shí。

七夕曲

王建

河边独自看星宿,夜织天丝难接续。hé biān dú zì kàn xīng sù,yè zhī tiān sī nán jiē xù。
抛梭振镊动明珰,为有秋期眠不足。pāo suō zhèn niè dòng míng dāng,wèi yǒu qiū qī mián bù zú。
遥愁今夜河水隔,龙驾车辕鹊填石。yáo chóu jīn yè hé shuǐ gé,lóng jià chē yuán què tián shí。
流苏翠帐星渚间,环佩无声灯寂寂。liú sū cuì zhàng xīng zhǔ jiān,huán pèi wú shēng dēng jì jì。
两情缠绵忽如故,复畏秋风生晓路。liǎng qíng chán mián hū rú gù,fù wèi qiū fēng shēng xiǎo lù。
幸回郎意且斯须,一年中别今始初,明星未出少停车。xìng huí láng yì qiě sī xū,yī nián zhōng bié jīn shǐ chū,míng xīng wèi chū shǎo tíng chē。

两头纤纤

王建

两头纤纤青玉玦,半白半黑头上发。liǎng tóu xiān xiān qīng yù jué,bàn bái bàn hēi tóu shàng fā。
偪偪仆仆春冰裂,磊磊落落桃花结。bī bī pū pū chūn bīng liè,lěi lěi luò luò táo huā jié。

寄远曲

王建

美人别来无处所,巫山月明湘江雨。měi rén bié lái wú chù suǒ,wū shān yuè míng xiāng jiāng yǔ。
千回相见不分明,井底看星梦中语。qiān huí xiāng jiàn bù fēn míng,jǐng dǐ kàn xīng mèng zhōng yǔ。
两心相对尚难知,何况万里不相疑。liǎng xīn xiāng duì shàng nán zhī,hé kuàng wàn lǐ bù xiāng yí。

伤韦令孔雀词

王建

可怜孔雀初得时,美人为尔别开池。kě lián kǒng què chū dé shí,měi rén wèi ěr bié kāi chí。
池边凤凰作伴侣,羌声鹦鹉无言语。chí biān fèng huáng zuò bàn lǚ,qiāng shēng yīng wǔ wú yán yǔ。
雕笼玉架嫌不栖,夜夜思归向南舞。diāo lóng yù jià xián bù qī,yè yè sī guī xiàng nán wǔ。
如今憔悴人见恶,万里更求新孔雀。rú jīn qiáo cuì rén jiàn è,wàn lǐ gèng qiú xīn kǒng què。
热眠雨水饥拾虫,翠尾盘泥金彩落。rè mián yǔ shuǐ jī shí chóng,cuì wěi pán ní jīn cǎi luò。
多时人养不解飞,海山风黑何处归。duō shí rén yǎng bù jiě fēi,hǎi shān fēng hēi hé chù guī。

伤邻家鹦鹉词

王建

东家小女不惜钱,买得鹦鹉独自怜。dōng jiā xiǎo nǚ bù xī qián,mǎi dé yīng wǔ dú zì lián。
自从死却家中女,无人更共鹦鹉语。zì cóng sǐ què jiā zhōng nǚ,wú rén gèng gòng yīng wǔ yǔ。
十日不饮一滴浆,泪渍绿毛头似鼠。shí rì bù yǐn yī dī jiāng,lèi zì lǜ máo tóu shì shǔ。
舌关哑咽畜哀怨,开笼放飞离人眼。shé guān yǎ yàn chù āi yuàn,kāi lóng fàng fēi lí rén yǎn。
短声亦绝翠臆翻,新墓崔嵬旧巢远。duǎn shēng yì jué cuì yì fān,xīn mù cuī wéi jiù cháo yuǎn。
此禽有志女有灵,定为连理相并生。cǐ qín yǒu zhì nǚ yǒu líng,dìng wèi lián lǐ xiāng bìng shēng。

春来曲

王建

春欲来,每日望春门早开。chūn yù lái,měi rì wàng chūn mén zǎo kāi。
黄衫白马带尘土,逢著探春人却回。huáng shān bái mǎ dài chén tǔ,féng zhù tàn chūn rén què huí。
御堤内园晓过急,九衢大宅家家入。yù dī nèi yuán xiǎo guò jí,jiǔ qú dà zhái jiā jiā rù。
青帝少女染桃花,露妆初出红犹湿。qīng dì shǎo nǚ rǎn táo huā,lù zhuāng chū chū hóng yóu shī。
光风暾暾蝶宛宛,绕树气匝枝柯软。guāng fēng tūn tūn dié wǎn wǎn,rào shù qì zā zhī kē ruǎn。
可怜寒食街中郎,早起著得单衣裳。kě lián hán shí jiē zhōng láng,zǎo qǐ zhù dé dān yī shang。
少年即见春好处,似我白头无好树。shǎo nián jí jiàn chūn hǎo chù,shì wǒ bái tóu wú hǎo shù。