古诗词

薛涛

春望词四首

薛涛

【其一】
花开不同赏,花落不同悲。huā kāi bù tóng shǎng,huā luò bù tóng bēi。
欲问相思处,花开花落时。yù wèn xiāng sī chù,huā kāi huā luò shí。
【其二】
揽草结同心,将以遗知音。lǎn cǎo jié tóng xīn,jiāng yǐ yí zhī yīn。
春愁正断绝,春鸟复哀吟。chūn chóu zhèng duàn jué,chūn niǎo fù āi yín。
【其三】
风花日将老,佳期犹渺渺。fēng huā rì jiāng lǎo,jiā qī yóu miǎo miǎo。
不结同心人,空结同心草。bù jié tóng xīn rén,kōng jié tóng xīn cǎo。
【其四】
那堪花满枝,翻作两相思。nà kān huā mǎn zhī,fān zuò liǎng xiāng sī。
玉箸垂朝镜,春风知不知。yù zhù chuí cháo jìng,chūn fēng zhī bù zhī。

送友人

薛涛

水国蒹葭夜有霜,月寒山色共苍苍。shuǐ guó jiān jiā yè yǒu shuāng,yuè hán shān sè gòng cāng cāng。
谁言千里自今夕,离梦杳如关塞长。shuí yán qiān lǐ zì jīn xī,lí mèng yǎo rú guān sāi zhǎng。

题竹郎庙

薛涛

竹郎庙前多古木,夕阳沉沉山更绿。zhú láng miào qián duō gǔ mù,xī yáng chén chén shān gèng lǜ。
何处江村有笛声,声声尽是迎郎曲。hé chù jiāng cūn yǒu dí shēng,shēng shēng jǐn shì yíng láng qū。

十离诗

薛涛

其一:犬离主
驯扰朱门四五年,毛香足净主人怜。xùn rǎo zhū mén sì wǔ nián,máo xiāng zú jìng zhǔ rén lián。
无端咬着亲情客,不得红丝毯上眠。wú duān yǎo zhe qīn qíng kè,bù dé hóng sī tǎn shàng mián。
其二:笔离手
越管宣毫始称情,红笺纸上撒花琼。yuè guǎn xuān háo shǐ chēng qíng,hóng jiān zhǐ shàng sā huā qióng。
都缘用久锋头尽,不得羲之手里擎。dōu yuán yòng jiǔ fēng tóu jǐn,bù dé xī zhī shǒu lǐ qíng。
其三:马离厩
雪耳红毛浅碧蹄,追风曾到日东西。xuě ěr hóng máo qiǎn bì tí,zhuī fēng céng dào rì dōng xī。
为惊玉貌郎君坠,不得华轩更一嘶。wèi jīng yù mào láng jūn zhuì,bù dé huá xuān gèng yī sī。
其四:鹦鹉离笼
陇西独处一孤身,飞去飞来上锦裀。lǒng xī dú chù yī gū shēn,fēi qù fēi lái shàng jǐn yīn。
都缘出语无方便,不得笼中更换人。dōu yuán chū yǔ wú fāng biàn,bù dé lóng zhōng gèng huàn rén。
其五:燕离巢
出入朱门未忍抛,主人常爱语交交。chū rù zhū mén wèi rěn pāo,zhǔ rén cháng ài yǔ jiāo jiāo。
衔泥秽污珊瑚枕,不得梁间更垒巢。xián ní huì wū shān hú zhěn,bù dé liáng jiān gèng lěi cháo。
其六:珠离掌
皎洁圆明内外通,清光似照水晶宫。jiǎo jié yuán míng nèi wài tōng,qīng guāng shì zhào shuǐ jīng gōng。
只缘一点玷相秽,不得终宵在掌中。zhǐ yuán yī diǎn diàn xiāng huì,bù dé zhōng xiāo zài zhǎng zhōng。
其七:鱼离池
跳跃深池四五秋,常摇朱尾弄纶钩。tiào yuè shēn chí sì wǔ qiū,cháng yáo zhū wěi nòng lún gōu。
无端摆断芙蓉朵,不得清波更一游。wú duān bǎi duàn fú róng duǒ,bù dé qīng bō gèng yī yóu。
其八:鹰离鞲
爪利如锋眼似铃,平原捉兔称高情。zhǎo lì rú fēng yǎn shì líng,píng yuán zhuō tù chēng gāo qíng。
无端窜向青云外,不得君王臂上擎。wú duān cuàn xiàng qīng yún wài,bù dé jūn wáng bì shàng qíng。
其九:竹离亭
蓊郁新栽四五行,常将劲节负秋霜。wěng yù xīn zāi sì wǔ xíng,cháng jiāng jìn jié fù qiū shuāng。
为缘春笋钻墙破,不得垂阴覆玉堂。wèi yuán chūn sǔn zuān qiáng pò,bù dé chuí yīn fù yù táng。
其十:镜离台
铸泻黄金镜始开,初生三五月徘徊。zhù xiè huáng jīn jìng shǐ kāi,chū shēng sān wǔ yuè pái huái。
为遭无限尘蒙蔽,不得华堂上玉台。wèi zāo wú xiàn chén méng bì,bù dé huá táng shàng yù tái。

牡丹

薛涛

去春零落暮春时,泪湿红笺怨别离。qù chūn líng luò mù chūn shí,lèi shī hóng jiān yuàn bié lí。
常恐便同巫峡散,因何重有武陵期?cháng kǒng biàn tóng wū xiá sàn,yīn hé zhòng yǒu wǔ líng qī?
传情每向馨香得,不语还应彼此知。chuán qíng měi xiàng xīn xiāng dé,bù yǔ hái yīng bǐ cǐ zhī。
只欲栏边安枕席,夜深闲共说相思。zhǐ yù lán biān ān zhěn xí,yè shēn xián gòng shuō xiāng sī。

浣花亭陪川主王播相公暨僚同

薛涛

西陆行终令,东篱始再阳。xī lù xíng zhōng lìng,dōng lí shǐ zài yáng。
绿英初濯露,金蕊半含霜。lǜ yīng chū zhuó lù,jīn ruǐ bàn hán shuāng。
自有兼材用,那同众草芳。zì yǒu jiān cái yòng,nà tóng zhòng cǎo fāng。
献酬樽俎外,宁有惧豺狼。xiàn chóu zūn zǔ wài,níng yǒu jù chái láng。

酬人雨后玩竹

薛涛

南天春雨时,那鉴雪霜姿。nán tiān chūn yǔ shí,nà jiàn xuě shuāng zī。
众类亦云茂,虚心能自持。zhòng lèi yì yún mào,xū xīn néng zì chí。
多留晋贤醉,早伴舜妃悲。duō liú jìn xián zuì,zǎo bàn shùn fēi bēi。
晚岁君能赏,苍苍劲节奇。wǎn suì jūn néng shǎng,cāng cāng jìn jié qí。

谒巫山庙

薛涛

乱猿啼处访高唐,路入烟霞草木香。luàn yuán tí chù fǎng gāo táng,lù rù yān xiá cǎo mù xiāng。
山色未能忘宋玉,水声犹似哭襄王。shān sè wèi néng wàng sòng yù,shuǐ shēng yóu shì kū xiāng wáng。
朝朝暮暮阳台下,为雨为云楚国亡。cháo cháo mù mù yáng tái xià,wèi yǔ wèi yún chǔ guó wáng。
惆怅庙前无限柳,春来空斗画眉长。chóu chàng miào qián wú xiàn liǔ,chūn lái kōng dòu huà méi zhǎng。

寄旧诗与元微之

薛涛

诗篇调态人皆有,细腻风光我独知。shī piān diào tài rén jiē yǒu,xì nì fēng guāng wǒ dú zhī。
月下咏花怜暗澹,雨朝题柳为欹垂。yuè xià yǒng huā lián àn dàn,yǔ cháo tí liǔ wèi yī chuí。
长教碧玉藏深处,总向红笺写自随。zhǎng jiào bì yù cáng shēn chù,zǒng xiàng hóng jiān xiě zì suí。
老大不能收拾得,与君开似教男儿。lǎo dà bù néng shōu shí dé,yǔ jūn kāi shì jiào nán ér。

宣上人见示与诸公唱和

薛涛

许厕高斋唱,涓泉定不如。xǔ cè gāo zhāi chàng,juān quán dìng bù rú。
可怜谯记室,流水满禅居。kě lián qiáo jì shì,liú shuǐ mǎn chán jū。

薛涛

猎蕙微风远,飘弦唳一声。liè huì wēi fēng yuǎn,piāo xián lì yī shēng。
林梢鸣淅沥,松径夜凄清。lín shāo míng xī lì,sōng jìng yè qī qīng。

薛涛

魄依钩样小,扇逐汉机团。pò yī gōu yàng xiǎo,shàn zhú hàn jī tuán。
细影将圆质,人间几处看。xì yǐng jiāng yuán zhì,rén jiān jǐ chù kàn。

薛涛

露涤清音远,风吹数叶齐。lù dí qīng yīn yuǎn,fēng chuī shù yè qí。
声声似相接,各在一枝栖。shēng shēng shì xiāng jiē,gè zài yī zhī qī。

池上双鸟

薛涛

双栖绿池上,朝暮共飞还。shuāng qī lǜ chí shàng,cháo mù gòng fēi hái。
更忆将雏日,同心莲叶间。gèng yì jiāng chú rì,tóng xīn lián yè jiān。

鸳鸯草

薛涛

绿英满香砌,两两鸳鸯小。lǜ yīng mǎn xiāng qì,liǎng liǎng yuān yāng xiǎo。
但娱春日长,不管秋风早。dàn yú chūn rì zhǎng,bù guǎn qiū fēng zǎo。

罚赴边有怀上韦令公二首

薛涛

闻道边城苦,今来到始知。wén dào biān chéng kǔ,jīn lái dào shǐ zhī。
羞将门下曲,唱与陇头儿。xiū jiāng mén xià qū,chàng yǔ lǒng tóu ér。

罚赴边有怀上韦令公二首

薛涛

黠虏犹违命,烽烟直北愁。xiá lǔ yóu wéi mìng,fēng yān zhí běi chóu。
却教严谴妾,不敢向松州。què jiào yán qiǎn qiè,bù gǎn xiàng sōng zhōu。

朱槿花

薛涛

红开露脸误文君,司蒡芙蓉草绿云。hóng kāi lù liǎn wù wén jūn,sī bàng fú róng cǎo lǜ yún。
造化大都排比巧,衣裳色泽总薰薰。zào huà dà dōu pái bǐ qiǎo,yī shang sè zé zǒng xūn xūn。

题从生假山

薛涛

宅相多能好自持,爱山攒石倚庭陲。zhái xiāng duō néng hǎo zì chí,ài shān zǎn shí yǐ tíng chuí。
铜梁公阜□□□,□□□□□□□。tóng liáng gōng fù,。

贼平后上高相公

薛涛

惊看天地白荒荒,瞥见青山旧夕阳。jīng kàn tiān dì bái huāng huāng,piē jiàn qīng shān jiù xī yáng。
始信大威能照映,由来日月借生光。shǐ xìn dà wēi néng zhào yìng,yóu lái rì yuè jiè shēng guāng。
761234