古诗词

高骈

寓怀

高骈

关山万里恨难销,铁马金鞭出塞遥。guān shān wàn lǐ hèn nán xiāo,tiě mǎ jīn biān chū sāi yáo。
为问昔时青海畔,几人归到凤林桥。wèi wèn xī shí qīng hǎi pàn,jǐ rén guī dào fèng lín qiáo。

赠歌者二首

高骈

酒满金船花满枝,佳人立唱惨愁眉。jiǔ mǎn jīn chuán huā mǎn zhī,jiā rén lì chàng cǎn chóu méi。
一声直入青云去,多少悲欢起此时。yī shēng zhí rù qīng yún qù,duō shǎo bēi huān qǐ cǐ shí。

赠歌者二首

高骈

公子邀欢月满楼,双成揭调唱伊州。gōng zi yāo huān yuè mǎn lóu,shuāng chéng jiē diào chàng yī zhōu。
便从席上风沙起,直到阳关水尽头。biàn cóng xí shàng fēng shā qǐ,zhí dào yáng guān shuǐ jǐn tóu。

入蜀

高骈

万水千山音信希,空劳魂梦到京畿。wàn shuǐ qiān shān yīn xìn xī,kōng láo hún mèng dào jīng jī。
漫天岭上频回首,不见虞封泪满衣。màn tiān lǐng shàng pín huí shǒu,bù jiàn yú fēng lèi mǎn yī。

边城听角

高骈

席箕风起雁声秋,陇水边沙满目愁。xí jī fēng qǐ yàn shēng qiū,lǒng shuǐ biān shā mǎn mù chóu。
三会五更欲吹尽,不知凡白几人头。sān huì wǔ gèng yù chuī jǐn,bù zhī fán bái jǐ rén tóu。

渭川秋望寄右军王特进

高骈

长川终日碧潺湲,知道天河与地连。zhǎng chuān zhōng rì bì chán yuán,zhī dào tiān hé yǔ dì lián。
凭寄两行朝阙泪,愿随流入御沟泉。píng jì liǎng xíng cháo quē lèi,yuàn suí liú rù yù gōu quán。

蜀路感怀

高骈

蜀山苍翠陇云愁,銮驾西巡陷几州。shǔ shān cāng cuì lǒng yún chóu,luán jià xī xún xiàn jǐ zhōu。
唯有萦回深涧水,潺湲不改旧时流。wéi yǒu yíng huí shēn jiàn shuǐ,chán yuán bù gǎi jiù shí liú。

残春遣兴

高骈

画舸轻桡柳色新,摩诃池上醉青春。huà gě qīng ráo liǔ sè xīn,mó hē chí shàng zuì qīng chūn。
不辞不为青春醉,只恐莺花也怪人。bù cí bù wèi qīng chūn zuì,zhǐ kǒng yīng huā yě guài rén。

春日招宾

高骈

花枝如火酒如饧,正好狂歌醉复醒。huā zhī rú huǒ jiǔ rú táng,zhèng hǎo kuáng gē zuì fù xǐng。
对酒看花何处好,延和阁下碧筠亭。duì jiǔ kàn huā hé chù hǎo,yán hé gé xià bì yún tíng。

杂歌谣辞步虚词

高骈

青溪道士人不识,上天下天鹤一只。qīng xī dào shì rén bù shí,shàng tiān xià tiān hè yī zhǐ。
洞门深锁碧窗寒,滴露研朱点周易。dòng mén shēn suǒ bì chuāng hán,dī lù yán zhū diǎn zhōu yì。

对雪

高骈

六出飞花入户时,坐看青竹变琼枝。liù chū fēi huā rù hù shí,zuò kàn qīng zhú biàn qióng zhī。
如今好上高楼望,盖尽人间恶路歧。rú jīn hǎo shàng gāo lóu wàng,gài jǐn rén jiān è lù qí。

边方春兴

高骈

草色青青柳色浓,玉壶倾酒满金钟。cǎo sè qīng qīng liǔ sè nóng,yù hú qīng jiǔ mǎn jīn zhōng。
笙歌嘹亮随风去,知尽关山第几重。shēng gē liáo liàng suí fēng qù,zhī jǐn guān shān dì jǐ zhòng。
3212