古诗词

窦常

杏山馆听子规

窦常

楚塞馀春听渐稀,断猿今夕让沾衣。chǔ sāi yú chūn tīng jiàn xī,duàn yuán jīn xī ràng zhān yī。
云埋老树空山里,仿佛千声一度飞。yún mái lǎo shù kōng shān lǐ,fǎng fú qiān shēng yī dù fēi。

奉送职方崔员外摄中丞新罗册使

窦常

帝命海东使,人行天一涯。dì mìng hǎi dōng shǐ,rén xíng tiān yī yá。
辨方知木德,开国有金家。biàn fāng zhī mù dé,kāi guó yǒu jīn jiā。
册拜申恩重,留欢作限赊。cè bài shēn ēn zhòng,liú huān zuò xiàn shē。
顺风鲸浪热,初日锦帆斜。shùn fēng jīng làng rè,chū rì jǐn fān xié。
夜色潜然火,秋期独往槎。yè sè qián rán huǒ,qiū qī dú wǎng chá。
慰安皆喻旨,忠信自无瑕。wèi ān jiē yù zhǐ,zhōng xìn zì wú xiá。
发美童年髻,簪香子月花。fā měi tóng nián jì,zān xiāng zi yuè huā。
便随琛赆入,正朔在中华。biàn suí chēn jìn rù,zhèng shuò zài zhōng huá。

酬舍弟牟秋日洛阳官舍寄怀十韵

窦常

幼为逃难者,才省用兵初。yòu wèi táo nán zhě,cái shěng yòng bīng chū。
去国三苗外,全生四纪馀。qù guó sān miáo wài,quán shēng sì jì yú。
老头亲帝里,归处失吾庐。lǎo tóu qīn dì lǐ,guī chù shī wú lú。
逝水犹呜咽,祥云自卷舒。shì shuǐ yóu wū yàn,xiáng yún zì juǎn shū。
正郎曾首拜,亚尹未平除。zhèng láng céng shǒu bài,yà yǐn wèi píng chú。
几变陶家柳,空传魏阙书。jǐ biàn táo jiā liǔ,kōng chuán wèi quē shū。
思凌天际鹤,言甚辙中鱼。sī líng tiān jì hè,yán shén zhé zhōng yú。
玉立知求己,金声乍起予。yù lì zhī qiú jǐ,jīn shēng zhà qǐ yǔ。
在朝鱼水分,多病雪霜居。zài cháo yú shuǐ fēn,duō bìng xuě shuāng jū。
忽报阳春曲,纵横恨不如。hū bào yáng chūn qū,zòng héng hèn bù rú。

求自试

窦常

仙禁祥云合,高梧彩凤游。xiān jìn xiáng yún hé,gāo wú cǎi fèng yóu。
沈冥求自试,通鉴果蒙收。shěn míng qiú zì shì,tōng jiàn guǒ méng shōu。
文墨悲无位,诗书误白头。wén mò bēi wú wèi,shī shū wù bái tóu。
陈王抗表日,毛遂请行秋。chén wáng kàng biǎo rì,máo suì qǐng xíng qiū。
双剑曾埋狱,司空问斗牛。shuāng jiàn céng mái yù,sī kōng wèn dòu niú。
希垂拂拭惠,感激愿相投。xī chuí fú shì huì,gǎn jī yuàn xiāng tóu。

花发上林

窦常

上苑晓沈沈,花枝乱缀阴。shàng yuàn xiǎo shěn shěn,huā zhī luàn zhuì yīn。
色浮双阙近,春入九门深。sè fú shuāng quē jìn,chūn rù jiǔ mén shēn。
向暖风初扇,馀寒雪尚侵。xiàng nuǎn fēng chū shàn,yú hán xuě shàng qīn。
艳回秦女目,愁处越人心。yàn huí qín nǚ mù,chóu chù yuè rén xīn。
绕绕时萦蝶,关关乍引禽。rào rào shí yíng dié,guān guān zhà yǐn qín。
宁知幽谷羽,一举欲依林。níng zhī yōu gǔ yǔ,yī jǔ yù yī lín。
2512