古诗词

刘皂

渡桑干

刘皂

客舍并州已十霜,归心日夜忆咸阳。kè shě bìng zhōu yǐ shí shuāng,guī xīn rì yè yì xián yáng。
无端更渡桑干水,却望并州是故乡。wú duān gèng dù sāng gàn shuǐ,què wàng bìng zhōu shì gù xiāng。

边城柳

刘皂

一株新柳色,十里断孤城。yī zhū xīn liǔ sè,shí lǐ duàn gū chéng。
为近东西路,长悬离别情。wèi jìn dōng xī lù,zhǎng xuán lí bié qíng。

长门怨三首其三

刘皂

蝉鬓慵梳倚帐门,蛾眉不扫惯承恩。chán bìn yōng shū yǐ zhàng mén,é méi bù sǎo guàn chéng ēn。
旁人未必知心事,一面残妆空泪痕。páng rén wèi bì zhī xīn shì,yī miàn cán zhuāng kōng lèi hén。

长门怨

刘皂

宫殿沈沈月欲分,昭阳更漏不堪闻。gōng diàn shěn shěn yuè yù fēn,zhāo yáng gèng lòu bù kān wén。
珊瑚枕上千行泪,不是思君是恨君。shān hú zhěn shàng qiān xíng lèi,bù shì sī jūn shì hèn jūn。