古诗词

刘子翚

寄致明并纪惠雁观梅之旧

刘子翚

稚刘于我最多情,此日诗筒不绝声。zhì liú yú wǒ zuì duō qíng,cǐ rì shī tǒng bù jué shēng。
孤雁相依真得地,早梅一粲又倾城。gū yàn xiāng yī zhēn dé dì,zǎo méi yī càn yòu qīng chéng。
向来兰好知谁许,病后霜林懒独行。xiàng lái lán hǎo zhī shuí xǔ,bìng hòu shuāng lín lǎn dú xíng。
小几清香慰临别,极知了了万缘轻。xiǎo jǐ qīng xiāng wèi lín bié,jí zhī le le wàn yuán qīng。

馆中简张约斋

刘子翚

书生赋分合穷愁,官与休辰不肯休。shū shēng fù fēn hé qióng chóu,guān yǔ xiū chén bù kěn xiū。
清晓犯寒开省户,谁家见雪似瀛洲。qīng xiǎo fàn hán kāi shěng hù,shuí jiā jiàn xuě shì yíng zhōu。
烂银宫阙云端见,素柰园林月下游。làn yín gōng quē yún duān jiàn,sù nài yuán lín yuè xià yóu。
说与南湖张秘阁,速来同直道山头。shuō yǔ nán hú zhāng mì gé,sù lái tóng zhí dào shān tóu。

送彭奭应礼部试

刘子翚

君家诗礼冠南区,文阵堂堂尽壮夫。jūn jiā shī lǐ guān nán qū,wén zhèn táng táng jǐn zhuàng fū。
汉杰姓名归大族,周官事业属吾儒。hàn jié xìng míng guī dà zú,zhōu guān shì yè shǔ wú rú。
争题玉字传金榜,悉奋朱鸾与凤雏。zhēng tí yù zì chuán jīn bǎng,xī fèn zhū luán yǔ fèng chú。
月桂香传南北巷,千言长策耀天衢。yuè guì xiāng chuán nán běi xiàng,qiān yán zhǎng cè yào tiān qú。

花椒

刘子翚

欣忻笑口向西风,喷出元珠颗颗同。xīn xīn xiào kǒu xiàng xī fēng,pēn chū yuán zhū kē kē tóng。
采处倒含秋露白,晒时娇映夕阳红。cǎi chù dào hán qiū lù bái,shài shí jiāo yìng xī yáng hóng。
调浆美著骚经上,涂壁香凝汉殿中。diào jiāng měi zhù sāo jīng shàng,tú bì xiāng níng hàn diàn zhōng。
鼎餗也应知此味,莫教姜桂独成功。dǐng sù yě yīng zhī cǐ wèi,mò jiào jiāng guì dú chéng gōng。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

寒山远欲无,春在冥蒙处。hán shān yuǎn yù wú,chūn zài míng méng chù。
何如扫浮阴,尽放岧峣露。hé rú sǎo fú yīn,jǐn fàng tiáo yáo lù。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

快雨不相期,平湖忽萧飒。kuài yǔ bù xiāng qī,píng hú hū xiāo sà。
坐久日明檐,繁声静中灭。zuò jiǔ rì míng yán,fán shēng jìng zhōng miè。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

秋空晚自明,孤烟澹难起。qiū kōng wǎn zì míng,gū yān dàn nán qǐ。
适意一枝筇,时来对寒水。shì yì yī zhī qióng,shí lái duì hán shuǐ。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

谁怜组练寒,夜雪连营积。shuí lián zǔ liàn hán,yè xuě lián yíng jī。
有客卧衡茅,淮山梦中白。yǒu kè wò héng máo,huái shān mèng zhōng bái。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

取名慕横枝,要自同风格。qǔ míng mù héng zhī,yào zì tóng fēng gé。
虽微调鼎味,宛有金铉色。suī wēi diào dǐng wèi,wǎn yǒu jīn xuàn sè。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

浑疑蜡作花,貌野中抱幽。hún yí là zuò huā,mào yě zhōng bào yōu。
冷香不盈阶,意尽仍一流。lěng xiāng bù yíng jiē,yì jǐn réng yī liú。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

尖萼破微霜,明犀透清暾。jiān è pò wēi shuāng,míng xī tòu qīng tūn。
不有朱紫繁,那知中色尊。bù yǒu zhū zǐ fán,nà zhī zhōng sè zūn。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

今日寻此梅,危行石涧东。jīn rì xún cǐ méi,wēi xíng shí jiàn dōng。
花神欲宣令,万铎悬春风。huā shén yù xuān lìng,wàn duó xuán chūn fēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

秋风吹折碧,削玉如芳根。qiū fēng chuī zhé bì,xuē yù rú fāng gēn。
应傍鹅池发,中怀洒墨痕。yīng bàng é chí fā,zhōng huái sǎ mò hén。

园蔬十咏茭白

刘子翚

分得蹲鸱种,连根占地腴。fēn dé dūn chī zhǒng,lián gēn zhàn dì yú。
晓吹黏玉糁,深碗啖模糊。xiǎo chuī nián yù sǎn,shēn wǎn dàn mó hú。

园蔬十咏茭白

刘子翚

肉食嘲三九,终怜气韵清。ròu shí cháo sān jiǔ,zhōng lián qì yùn qīng。
一畦春雨足,翠发剪还生。yī qí chūn yǔ zú,cuì fā jiǎn hái shēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

溉釜熟轮囷,香清味仍美。gài fǔ shú lún qūn,xiāng qīng wèi réng měi。
一线解琼瑶,中有家人齿。yī xiàn jiě qióng yáo,zhōng yǒu jiā rén chǐ。

园蔬十咏茭白

刘子翚

叶实抱芳辛,气烈消烦滞。yè shí bào fāng xīn,qì liè xiāo fán zhì。
登俎效微劳,乍食惊频嚏。dēng zǔ xiào wēi láo,zhà shí jīng pín tì。

园蔬十咏茭白

刘子翚

周郎爱晚菘,对客蒙称赏。zhōu láng ài wǎn sōng,duì kè méng chēng shǎng。
今晨喜荐新,小嚼冰霜响。jīn chén xǐ jiàn xīn,xiǎo jué bīng shuāng xiǎng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

金镞因形制,临畦发永叹。jīn zú yīn xíng zhì,lín qí fā yǒng tàn。
时危思撷佩,楚客莫纫兰。shí wēi sī xié pèi,chǔ kè mò rèn lán。

园蔬十咏茭白

刘子翚

新芽肌理腻,映日净如空。xīn yá jī lǐ nì,yìng rì jìng rú kōng。
恰似匀妆指,柔尖带浅红。qià shì yún zhuāng zhǐ,róu jiān dài qiǎn hóng。