古诗词

郑樵

建炎初秋不得北狩消息作

郑樵

昨夜西风到汉军,塞鸿不敢传殷勤。zuó yè xī fēng dào hàn jūn,sāi hóng bù gǎn chuán yīn qín。
几山衰草连天见,何处悲笳异地闻。jǐ shān shuāi cǎo lián tiān jiàn,hé chù bēi jiā yì dì wén。
犬马有心虽许国,草茅无路可酬君。quǎn mǎ yǒu xīn suī xǔ guó,cǎo máo wú lù kě chóu jūn。
微臣一缕申胥泪,不落秦庭落暮云。wēi chén yī lǚ shēn xū lèi,bù luò qín tíng luò mù yún。

福宁州蓝溪寺前蒙井

郑樵

静涵空碧色,泻自翠微巅。jìng hán kōng bì sè,xiè zì cuì wēi diān。
品题当第一,不让慧山泉。pǐn tí dāng dì yī,bù ràng huì shān quán。

昭君解

郑樵

巫山能雨亦能云,宫丽三千杳不闻。wū shān néng yǔ yì néng yún,gōng lì sān qiān yǎo bù wén。
延寿若为公道笔,后人谁识一昭君。yán shòu ruò wèi gōng dào bǐ,hòu rén shuí shí yī zhāo jūn。

灵龟潭

郑樵

泉心漱玉开心孔,山色挼蓝熨眼花。quán xīn shù yù kāi xīn kǒng,shān sè ruá lán yùn yǎn huā。
着手摩娑溪上石,他年来访汝为家。zhe shǒu mó suō xī shàng shí,tā nián lái fǎng rǔ wèi jiā。

北山岩

郑樵

西风曳曳片云闲,一夜寒泉卧北山。xī fēng yè yè piàn yún xián,yī yè hán quán wò běi shān。
倚杖岩头秋独望,稀疏烟垄是人间。yǐ zhàng yán tóu qiū dú wàng,xī shū yān lǒng shì rén jiān。

东山采药

郑樵

一掬金丹向晚风,山前草木尽龙宫。yī jū jīn dān xiàng wǎn fēng,shān qián cǎo mù jǐn lóng gōng。
诗书便是神仙味,更笑行冲问药笼。shī shū biàn shì shén xiān wèi,gèng xiào xíng chōng wèn yào lóng。

百丈山

郑樵

叠嶂联屏飞远近,风情物色有馀涯。dié zhàng lián píng fēi yuǎn jìn,fēng qíng wù sè yǒu yú yá。
回头四顾东西地,多少砺山壮帝家。huí tóu sì gù dōng xī dì,duō shǎo lì shān zhuàng dì jiā。

湘妃怨

郑樵

黄埃游辇毂,翳日冷旌旗。huáng āi yóu niǎn gǔ,yì rì lěng jīng qí。
龙去攀髯远,鸾孤对影微。lóng qù pān rán yuǎn,luán gū duì yǐng wēi。
魂沉江缥渺,泪染竹依稀。hún chén jiāng piāo miǎo,lèi rǎn zhú yī xī。
枯树空千载,寒松已十围。kū shù kōng qiān zài,hán sōng yǐ shí wéi。
芦花深月色,燐火剧萤飞。lú huā shēn yuè sè,lín huǒ jù yíng fēi。
横笛潇湘暮,哀猿何处归。héng dí xiāo xiāng mù,āi yuán hé chù guī。

昭君怨

郑樵

长谢椒房草,终为薄命身。zhǎng xiè jiāo fáng cǎo,zhōng wèi báo mìng shēn。
那教兰蕙质,翻与雪霜亲。nà jiào lán huì zhì,fān yǔ xuě shuāng qīn。
脸腻匀脂浅,妆残促恨颦。liǎn nì yún zhī qiǎn,zhuāng cán cù hèn pín。
故知关北夜,无分汉南春。gù zhī guān běi yè,wú fēn hàn nán chūn。
红泪残胡月,轻衣半洛尘。hóng lèi cán hú yuè,qīng yī bàn luò chén。
琵琶凄切语,愁杀路傍人。pí pá qī qiè yǔ,chóu shā lù bàng rén。

谷城山松隐岩

郑樵

青嶂回环画屏倚,晴窗倒入春湖水。qīng zhàng huí huán huà píng yǐ,qíng chuāng dào rù chūn hú shuǐ。
村村丛树绿于蓝,列列行人去如蚁。cūn cūn cóng shù lǜ yú lán,liè liè xíng rén qù rú yǐ。
新秧未插水田平,高低陇麦相纵横。xīn yāng wèi chā shuǐ tián píng,gāo dī lǒng mài xiāng zòng héng。
黄昏倦客忘归去,孤月亭亭云外生。huáng hūn juàn kè wàng guī qù,gū yuè tíng tíng yún wài shēng。

涤愫

郑樵

枳棘何榛榛,猿狖不敢下。zhǐ jí hé zhēn zhēn,yuán yòu bù gǎn xià。
芳苓何烨烨,雹霜不敢洒。fāng líng hé yè yè,báo shuāng bù gǎn sǎ。
骅骝驰曲艰,举足难宽假。huá liú chí qū jiān,jǔ zú nán kuān jiǎ。
所以古之人,犁锄聊自把。suǒ yǐ gǔ zhī rén,lí chú liáo zì bǎ。

涤愫

郑樵

天命既倒悬,将身费椒糈。tiān mìng jì dào xuán,jiāng shēn fèi jiāo xǔ。
朝行畏日薄,暮行畏龃龉。cháo xíng wèi rì báo,mù xíng wèi jǔ yǔ。
娵娃虽见珍,众嫭心未许。jū wá suī jiàn zhēn,zhòng hù xīn wèi xǔ。
展转溷餔歠,敢俟庆云举。zhǎn zhuǎn hùn bù chuò,gǎn qí qìng yún jǔ。

涤愫

郑樵

孤凤落鹰巢,啼麟坠虎穴。gū fèng luò yīng cháo,tí lín zhuì hǔ xué。
未能脱蒙茸,安得出轩凸。wèi néng tuō méng rōng,ān dé chū xuān tū。
迢递空自倬,耀灵久已灭。tiáo dì kōng zì zhuō,yào líng jiǔ yǐ miè。
褆身入三门,黾勉成吾拙。tí shēn rù sān mén,mǐn miǎn chéng wú zhuō。

涤愫

郑樵

修身以为弓,矫思以为矢。xiū shēn yǐ wèi gōng,jiǎo sī yǐ wèi shǐ。
立义以为的,亦云善拟议。lì yì yǐ wèi de,yì yún shàn nǐ yì。
呜呼彼鸿渐,进德亦犹水。wū hū bǐ hóng jiàn,jìn dé yì yóu shuǐ。
我如驾其说,木舌畅所指。wǒ rú jià qí shuō,mù shé chàng suǒ zhǐ。

涤愫

郑樵

八荒有礼乐,涂民以耳目。bā huāng yǒu lǐ lè,tú mín yǐ ěr mù。
五政不得加,七赋不能育。wǔ zhèng bù dé jiā,qī fù bù néng yù。
古今贵天常,最厌彼婴犊。gǔ jīn guì tiān cháng,zuì yàn bǐ yīng dú。
嗟哉生不辰,沾顶滋觳觫。jiē zāi shēng bù chén,zhān dǐng zī hú sù。

涤愫

郑樵

潜天以不策,潜心以不手。qián tiān yǐ bù cè,qián xīn yǐ bù shǒu。
天人既和同,飞潜均不朽。tiān rén jì hé tóng,fēi qián jūn bù xiǔ。
吾生既病劳,未敢轻俯首。wú shēng jì bìng láo,wèi gǎn qīng fǔ shǒu。
久幽不改操,旦夕谋杯酒。jiǔ yōu bù gǎi cāo,dàn xī móu bēi jiǔ。
岷峨自沉冥,丘壑难为后。mín é zì chén míng,qiū hè nán wèi hòu。

涤愫

郑樵

德行尊颜闵,股肱卑萧曹。dé xíng zūn yán mǐn,gǔ gōng bēi xiāo cáo。
明哲知寝伏,文章亦弁髦。míng zhé zhī qǐn fú,wén zhāng yì biàn máo。
纵彼攀龙鳞,何如棹小舠。zòng bǐ pān lóng lín,hé rú zhào xiǎo dāo。
人生一世间,慎勿轻自豪。rén shēng yī shì jiān,shèn wù qīng zì háo。

涤愫

郑樵

贤者不饱食,何为仕与农。xián zhě bù bǎo shí,hé wèi shì yǔ nóng。
圣人不诡时,何为世所宗。shèng rén bù guǐ shí,hé wèi shì suǒ zōng。
显晦既有因,盛衰亦偶逢。xiǎn huì jì yǒu yīn,shèng shuāi yì ǒu féng。
先秋而后春,俄顷自雍容。xiān qiū ér hòu chūn,é qǐng zì yōng róng。

涤愫

郑樵

金革久不息,遐方徒惮指。jīn gé jiǔ bù xī,xiá fāng tú dàn zhǐ。
谁为民请命,皇天犹未喜。shuí wèi mín qǐng mìng,huáng tiān yóu wèi xǐ。
茂德自不绥,眷眷我梓里。mào dé zì bù suí,juàn juàn wǒ zǐ lǐ。
伤哉古王道,樵夫亦冷齿。shāng zāi gǔ wáng dào,qiáo fū yì lěng chǐ。

涤愫

郑樵

嗟余本固陋,湛身入花渚。jiē yú běn gù lòu,zhàn shēn rù huā zhǔ。
未制芙蓉裳,已习离骚语。wèi zhì fú róng shang,yǐ xí lí sāo yǔ。
绰约虽多姿,涕零何如雨。chuò yuē suī duō zī,tì líng hé rú yǔ。
季夏遭繁霜,天寒不可御。jì xià zāo fán shuāng,tiān hán bù kě yù。
58123