古诗词

于鹄

出塞

于鹄

微雪军将出,吹笳天未明。wēi xuě jūn jiāng chū,chuī jiā tiān wèi míng。
观兵登古戍,斩将对双旌。guān bīng dēng gǔ shù,zhǎn jiāng duì shuāng jīng。
分阵瞻山势,潜兵制马鸣。fēn zhèn zhān shān shì,qián bīng zhì mǎ míng。
如今青史上,已有灭胡名。rú jīn qīng shǐ shàng,yǐ yǒu miè hú míng。

出塞

于鹄

单于骄爱猎,放火到军城。dān yú jiāo ài liè,fàng huǒ dào jūn chéng。
乘月调新马,防秋置远营。chéng yuè diào xīn mǎ,fáng qiū zhì yuǎn yíng。
空山朱戟影,寒碛铁衣声。kōng shān zhū jǐ yǐng,hán qì tiě yī shēng。
度水逢胡说,沙阴有伏兵。dù shuǐ féng hú shuō,shā yīn yǒu fú bīng。

赠李太守

于鹄

几年为郡守,家似布衣贫。jǐ nián wèi jùn shǒu,jiā shì bù yī pín。
沽酒迎幽客,无金与近臣。gū jiǔ yíng yōu kè,wú jīn yǔ jìn chén。
捣茶书院静,讲易药堂春。dǎo chá shū yuàn jìng,jiǎng yì yào táng chūn。
归阙功成后,随车有野人。guī quē gōng chéng hòu,suí chē yǒu yě rén。

巴女谣

于鹄

巴女骑牛唱竹枝,藕丝菱叶傍江时。bā nǚ qí niú chàng zhú zhī,ǒu sī líng yè bàng jiāng shí。
不愁日暮还家错,记得芭蕉出槿篱。bù chóu rì mù hái jiā cuò,jì dé bā jiāo chū jǐn lí。

别齐太守

于鹄

花里南楼春夜寒,还如王屋上天坛。huā lǐ nán lóu chūn yè hán,hái rú wáng wū shàng tiān tán。
归山不道无明月,谁共相从到晓看。guī shān bù dào wú míng yuè,shuí gòng xiāng cóng dào xiǎo kàn。

登古城

于鹄

独上闲城却下迟,秋山惨惨冢累累。dú shàng xián chéng què xià chí,qiū shān cǎn cǎn zhǒng lèi lèi。
当时还有登城者,荒草如今知是谁。dāng shí hái yǒu dēng chéng zhě,huāng cǎo rú jīn zhī shì shuí。

题美人

于鹄

秦女窥人不解羞,攀花趁蝶出墙头。qín nǚ kuī rén bù jiě xiū,pān huā chèn dié chū qiáng tóu。
胸前空带宜男草,嫁得萧郎爱远游。xiōng qián kōng dài yí nán cǎo,jià dé xiāo láng ài yuǎn yóu。

赠碧玉

于鹄

新绣笼裙豆蔻花,路人笑上返金车。xīn xiù lóng qún dòu kòu huā,lù rén xiào shàng fǎn jīn chē。
霓裳禁曲无人解,暗问梨园弟子家。ní shang jìn qū wú rén jiě,àn wèn lí yuán dì zi jiā。

舟中月明夜闻笛

于鹄

浦里移舟候信风,芦花漠漠夜江空。pǔ lǐ yí zhōu hòu xìn fēng,lú huā mò mò yè jiāng kōng。
更深何处人吹笛,疑是孤吟寒水中。gèng shēn hé chù rén chuī dí,yí shì gū yín hán shuǐ zhōng。

寓意

于鹄

自小看花长不足,江边寻得数株红。zì xiǎo kàn huā zhǎng bù zú,jiāng biān xún dé shù zhū hóng。
黄昏人散东风起,吹落谁家明月中。huáng hūn rén sàn dōng fēng qǐ,chuī luò shuí jiā míng yuè zhōng。

买山吟

于鹄

买得幽山属汉阳,槿篱疏处种桄榔。mǎi dé yōu shān shǔ hàn yáng,jǐn lí shū chù zhǒng guāng láng。
唯有猕猴来往熟,弄人抛果满书堂。wéi yǒu mí hóu lái wǎng shú,nòng rén pāo guǒ mǎn shū táng。

种树

于鹄

一树新栽益四邻,野夫如到旧山春。yī shù xīn zāi yì sì lín,yě fū rú dào jiù shān chūn。
树成多是人先老,垂白看他攀折人。shù chéng duō shì rén xiān lǎo,chuí bái kàn tā pān zhé rén。

别旧山

于鹄

旧伴同游尽却回,云中独宿守花开。jiù bàn tóng yóu jǐn què huí,yún zhōng dú sù shǒu huā kāi。
自是去人身渐老,暮山流水任东来。zì shì qù rén shēn jiàn lǎo,mù shān liú shuǐ rèn dōng lái。

寄周恽

于鹄

家在荒陂长似秋,蓼花芹叶水虫幽。jiā zài huāng bēi zhǎng shì qiū,liǎo huā qín yè shuǐ chóng yōu。
去年相伴寻山客,明月今宵何处游。qù nián xiāng bàn xún shān kè,míng yuè jīn xiāo hé chù yóu。

古词三首

于鹄

素丝带金地,窗间掬飞尘。sù sī dài jīn dì,chuāng jiān jū fēi chén。
偷得凤凰钗,门前乞行人。tōu dé fèng huáng chāi,mén qián qǐ xíng rén。

古词三首

于鹄

新长青丝发,哑哑言语黠。xīn zhǎng qīng sī fā,yǎ yǎ yán yǔ xiá。
随人敲铜镜,街头救明月。suí rén qiāo tóng jìng,jiē tóu jiù míng yuè。

古词三首

于鹄

东家新长儿,与妾同时生。dōng jiā xīn zhǎng ér,yǔ qiè tóng shí shēng。
并长两心熟,到大相呼名。bìng zhǎng liǎng xīn shú,dào dà xiāng hū míng。

秦越人洞中咏

于鹄

扁鹊得仙处,传是西南峰。biǎn què dé xiān chù,chuán shì xī nán fēng。
年年山下人,长见骑白龙。nián nián shān xià rén,zhǎng jiàn qí bái lóng。
洞门黑无底,日夜唯雷风。dòng mén hēi wú dǐ,rì yè wéi léi fēng。
清斋将入时,戴星兼抱松。qīng zhāi jiāng rù shí,dài xīng jiān bào sōng。
石径阴且寒,地响知远钟。shí jìng yīn qiě hán,dì xiǎng zhī yuǎn zhōng。
似行山林外,闻叶履声重。shì xíng shān lín wài,wén yè lǚ shēng zhòng。
低碍更俯身,渐远昼夜同。dī ài gèng fǔ shēn,jiàn yuǎn zhòu yè tóng。
时时白蝙蝠,飞入茅衣中。shí shí bái biān fú,fēi rù máo yī zhōng。
行久路转窄,静闻水淙淙。xíng jiǔ lù zhuǎn zhǎi,jìng wén shuǐ cóng cóng。
但愿逢一人,自得朝天宫。dàn yuàn féng yī rén,zì dé cháo tiān gōng。

宿西山修下元斋咏

于鹄

幽人在何处,松桧深冥冥。yōu rén zài hé chù,sōng guì shēn míng míng。
西峰望紫云,知处安期生。xī fēng wàng zǐ yún,zhī chù ān qī shēng。
沐浴溪水暖,新衣礼仙名。mù yù xī shuǐ nuǎn,xīn yī lǐ xiān míng。
脱屐入静堂,绕像随礼行。tuō jī rù jìng táng,rào xiàng suí lǐ xíng。
碧纱笼寒灯,长幡缀金铃。bì shā lóng hán dēng,zhǎng fān zhuì jīn líng。
林下听法人,起坐枯叶声。lín xià tīng fǎ rén,qǐ zuò kū yè shēng。
启奏修律仪,天曙山鸟鸣。qǐ zòu xiū lǜ yí,tiān shǔ shān niǎo míng。
分行布菅茅,列坐满中庭。fēn xíng bù jiān máo,liè zuò mǎn zhōng tíng。
持斋候撞钟,玉函散宝经。chí zhāi hòu zhuàng zhōng,yù hán sàn bǎo jīng。
焚香开卷时,照耀金室明。fén xiāng kāi juǎn shí,zhào yào jīn shì míng。
投简石洞深,称过上帝灵。tóu jiǎn shí dòng shēn,chēng guò shàng dì líng。
学道能苦心,自古无不成。xué dào néng kǔ xīn,zì gǔ wú bù chéng。

过凌霄洞天谒张先生祠

于鹄

戢戢乱峰里,一峰独凌天。jí jí luàn fēng lǐ,yī fēng dú líng tiān。
下看如尖高,上有十里泉。xià kàn rú jiān gāo,shàng yǒu shí lǐ quán。
志人爱幽深,一住五十年。zhì rén ài yōu shēn,yī zhù wǔ shí nián。
悬牍到其上,乘牛耕药田。xuán dú dào qí shàng,chéng niú gēng yào tián。
衣食不下求,乃是云中仙。yī shí bù xià qiú,nǎi shì yún zhōng xiān。
山僧独知处,相引冲碧烟。shān sēng dú zhī chù,xiāng yǐn chōng bì yān。
断崖昼昏黑,槎臬横只椽。duàn yá zhòu hūn hēi,chá niè héng zhǐ chuán。
面壁攀石棱,养力方敢前。miàn bì pān shí léng,yǎng lì fāng gǎn qián。
累歇日已没,始到茅堂边。lèi xiē rì yǐ méi,shǐ dào máo táng biān。
见客不问谁,礼质无周旋。jiàn kè bù wèn shuí,lǐ zhì wú zhōu xuán。
醉卧枕欹树,寒坐展青毡。zuì wò zhěn yī shù,hán zuò zhǎn qīng zhān。
折松扫藜床,秋果颜色鲜。zhé sōng sǎo lí chuáng,qiū guǒ yán sè xiān。
鍊蜜敲石炭,洗澡乘瀑泉。liàn mì qiāo shí tàn,xǐ zǎo chéng pù quán。
白犬舐客衣,惊走闻腥膻。bái quǎn shì kè yī,jīng zǒu wén xīng shān。
乃知轩冕徒,宁比云壑眠。nǎi zhī xuān miǎn tú,níng bǐ yún hè mián。
49123