古诗词

刘攽

寄金山朝阳岩僧

刘攽

松篁倚石夜露滴,楼阁缘岩风铎高。sōng huáng yǐ shí yè lù dī,lóu gé yuán yán fēng duó gāo。
山僧入定昼不起,顶上潮音翻海涛。shān sēng rù dìng zhòu bù qǐ,dǐng shàng cháo yīn fān hǎi tāo。

寄胡完夫时罢河东提刑知蔡州予亦罢京东转运使知兖州

刘攽

悬车束马太行道,取鲁并齐七十城。xuán chē shù mǎ tài xíng dào,qǔ lǔ bìng qí qī shí chéng。
今日朝恩俱卧閤,故人应得老人情。jīn rì cháo ēn jù wò gé,gù rén yīng dé lǎo rén qíng。

次韵和望岳亭诗

刘攽

连逢七十二重山,芝术潜通小有天。lián féng qī shí èr zhòng shān,zhī shù qián tōng xiǎo yǒu tiān。
自笑何须仙者笑,未忘轩冕顾金钱。zì xiào hé xū xiān zhě xiào,wèi wàng xuān miǎn gù jīn qián。

次韵和望岳亭诗

刘攽

望岳亭前一凭栏,秋云萧索水光寒。wàng yuè tíng qián yī píng lán,qiū yún xiāo suǒ shuǐ guāng hán。
北人解道衡山远,此地衡山已背看。běi rén jiě dào héng shān yuǎn,cǐ dì héng shān yǐ bèi kàn。

雪后行小园

刘攽

一尺春泥频侧足,半池天水欲清神。yī chǐ chūn ní pín cè zú,bàn chí tiān shuǐ yù qīng shén。
柳黄梅白贪回首,惊起啼鸦雪洒人。liǔ huáng méi bái tān huí shǒu,jīng qǐ tí yā xuě sǎ rén。

水仙花

刘攽

早于桃李晚于梅,冰雪肌肤姑射来。zǎo yú táo lǐ wǎn yú méi,bīng xuě jī fū gū shè lái。
明月寒霜中夜静,素娥青女共徘徊。míng yuè hán shuāng zhōng yè jìng,sù é qīng nǚ gòng pái huái。

题饯送亭

刘攽

还有柳枝能送客,而无桂树解留人。hái yǒu liǔ zhī néng sòng kè,ér wú guì shù jiě liú rén。
离肠苒苒随征旆,愁绝江南日暮春。lí cháng rǎn rǎn suí zhēng pèi,chóu jué jiāng nán rì mù chūn。

竹鸡

刘攽

惯听巴山杜鹃哭,饱闻湘岸鹧鸪啼。guàn tīng bā shān dù juān kū,bǎo wén xiāng àn zhè gū tí。
浓云细雨黄昏暮,竹外传呼滑滑泥。nóng yún xì yǔ huáng hūn mù,zhú wài chuán hū huá huá ní。

致斋雨中寄王彦祖

刘攽

倚城乔木半参天,雨过交流百道泉。yǐ chéng qiáo mù bàn cān tiān,yǔ guò jiāo liú bǎi dào quán。
始觉太常斋不恶,秋风静里雨萧然。shǐ jué tài cháng zhāi bù è,qiū fēng jìng lǐ yǔ xiāo rán。

致斋雨中寄王彦祖

刘攽

细草幽花七月天,曲沟丛石乱鸣泉。xì cǎo yōu huā qī yuè tiān,qū gōu cóng shí luàn míng quán。
斋居三日遗尘事,梦寂神凝亦自然。zhāi jū sān rì yí chén shì,mèng jì shén níng yì zì rán。

晓晴入荐福院

刘攽

日照庭除上下光,雪残乔木碧苍苍。rì zhào tíng chú shàng xià guāng,xuě cán qiáo mù bì cāng cāng。
空无鸟雀随人语,散漫风烟驻佛香。kōng wú niǎo què suí rén yǔ,sàn màn fēng yān zhù fú xiāng。

雪中群僚聚饮

刘攽

衰老欢娱总强为,兴阑萧索不无悲。shuāi lǎo huān yú zǒng qiáng wèi,xīng lán xiāo suǒ bù wú bēi。
任教年少相纵乐,听说胜于主席时。rèn jiào nián shǎo xiāng zòng lè,tīng shuō shèng yú zhǔ xí shí。

次韵酬傅钦之

刘攽

风力清和日景迟,看花未醉莫言归。fēng lì qīng hé rì jǐng chí,kàn huā wèi zuì mò yán guī。
殊方长恨故人少,白发那论春事非。shū fāng zhǎng hèn gù rén shǎo,bái fā nà lùn chūn shì fēi。

新雁

刘攽

水生巴峡春始秀,叶下洞庭秋已高。shuǐ shēng bā xiá chūn shǐ xiù,yè xià dòng tíng qiū yǐ gāo。
去雁来鸿多少日,羁人搔首看江涛。qù yàn lái hóng duō shǎo rì,jī rén sāo shǒu kàn jiāng tāo。

出长芦口

刘攽

涛翻鹭羽连天白,山叠屏风到海青。tāo fān lù yǔ lián tiān bái,shān dié píng fēng dào hǎi qīng。
客路浮生两如寄,万重波里一浮萍。kè lù fú shēng liǎng rú jì,wàn zhòng bō lǐ yī fú píng。

秋雪过相国寺

刘攽

六花飞舞满长安,古寺楼台白玉攒。liù huā fēi wǔ mǎn zhǎng ān,gǔ sì lóu tái bái yù zǎn。
长眉老僧见客语,两年秋雪就中寒。zhǎng méi lǎo sēng jiàn kè yǔ,liǎng nián qiū xuě jiù zhōng hán。

女贞花

刘攽

巴妇能专利丹穴,始皇称作女怀清。bā fù néng zhuān lì dān xué,shǐ huáng chēng zuò nǚ huái qīng。
此花即是秦台种,赤玉烧枝擅美名。cǐ huā jí shì qín tái zhǒng,chì yù shāo zhī shàn měi míng。

小雨

刘攽

烈风呼汹震山林,小雨霏微驻薄阴。liè fēng hū xiōng zhèn shān lín,xiǎo yǔ fēi wēi zhù báo yīn。
南亩旱苗焦欲死,拟将如许号为霖。nán mǔ hàn miáo jiāo yù sǐ,nǐ jiāng rú xǔ hào wèi lín。

野次

刘攽

麦苗出陇渐渐绿,花树迎风浅浅红。mài miáo chū lǒng jiàn jiàn lǜ,huā shù yíng fēng qiǎn qiǎn hóng。
欲就白杨倾一酌,竟无人可暂相同。yù jiù bái yáng qīng yī zhuó,jìng wú rén kě zàn xiāng tóng。

闻王深甫下第

刘攽

骅骝历块误颠蹶,卞子抱璞空归来。huá liú lì kuài wù diān jué,biàn zi bào pú kōng guī lái。
天下何会识琬琰,市人空复尚驽骀。tiān xià hé huì shí wǎn yǎn,shì rén kōng fù shàng nú dài。