古诗词

郑清之

秋色佳甚未能一到觉际像景谩赋二绝

郑清之

藕花万柄敛春妆,剩驻霜荷葺芰裳。ǒu huā wàn bǐng liǎn chūn zhuāng,shèng zhù shuāng hé qì jì shang。
水路想通渔艇入,我来月下要鸣榔。shuǐ lù xiǎng tōng yú tǐng rù,wǒ lái yuè xià yào míng láng。

秋成风雨

郑清之

垂垂金颖贺秋成,去逐狂风一羽轻。chuí chuí jīn yǐng hè qiū chéng,qù zhú kuáng fēng yī yǔ qīng。
何事天工恶戏剧,眼前翻覆见亏盈。hé shì tiān gōng è xì jù,yǎn qián fān fù jiàn kuī yíng。

兀坐

郑清之

夜听寒蛩晓听蝉,梧桐疏雨晚秋天。yè tīng hán qióng xiǎo tīng chán,wú tóng shū yǔ wǎn qiū tiān。
空斋抱膝元无事,半是痴憨半是禅。kōng zhāi bào xī yuán wú shì,bàn shì chī hān bàn shì chán。

香山老惠两猫

郑清之

杀活禅机本自由,顺行逆用总先筹。shā huó chán jī běn zì yóu,shùn xíng nì yòng zǒng xiān chóu。
伽梨亲抱狸奴送,管是南泉是赵州。gā lí qīn bào lí nú sòng,guǎn shì nán quán shì zhào zhōu。

香山猫食粥

郑清之

梵宫新遣两狸奴,晨粥饥餐食肉如。fàn gōng xīn qiǎn liǎng lí nú,chén zhōu jī cān shí ròu rú。
料是伊蒲三昧熟,未知绕膝诉无鱼。liào shì yī pú sān mèi shú,wèi zhī rào xī sù wú yú。

冬瓜

郑清之

剪剪黄花秋后春,霜皮露叶护长身。jiǎn jiǎn huáng huā qiū hòu chūn,shuāng pí lù yè hù zhǎng shēn。
生来笼统君休笑,腹里能容数百人。shēng lái lóng tǒng jūn xiū xiào,fù lǐ néng róng shù bǎi rén。

茄子

郑清之

青紫皮肤类宰官,光圆头脑作僧看。qīng zǐ pí fū lèi zǎi guān,guāng yuán tóu nǎo zuò sēng kàn。
如何缁俗偏同嗜,入口元来总一般。rú hé zī sú piān tóng shì,rù kǒu yuán lái zǒng yī bān。

赠李相士

郑清之

未遇公卿尽好看,会将碧眼照人寒。wèi yù gōng qīng jǐn hǎo kàn,huì jiāng bì yǎn zhào rén hán。
邯郸梦觉君休问,试卜何时可挂冠。hán dān mèng jué jūn xiū wèn,shì bo hé shí kě guà guān。

闻觉际被风寄頔老

郑清之

古德把茅惟盖头,飓风飘屋等虚舟。gǔ dé bǎ máo wéi gài tóu,jù fēng piāo wū děng xū zhōu。
矮窗犹有蒲团滑,也胜床前衮雪毬。ǎi chuāng yóu yǒu pú tuán huá,yě shèng chuáng qián gǔn xuě qiú。

督觉际莳菜

郑清之

秋后从来数晚菘,自锄稀甲几多丛。qiū hòu cóng lái shù wǎn sōng,zì chú xī jiǎ jǐ duō cóng。
莫辞榾榾频携瓮,准拟清馋玉糁翁。mò cí gǔ gǔ pín xié wèng,zhǔn nǐ qīng chán yù sǎn wēng。

八月初五梦桃杏枝上皆小蕊顷刻间一花先开既而次第皆拆色殊红鲜可爱梦中为赋一诗觉但记其第二句戏足成之

郑清之

天孙红锦浅深裁,为惜芳苞未肯开。tiān sūn hóng jǐn qiǎn shēn cái,wèi xī fāng bāo wèi kěn kāi。
争奈东风披拂甚,枝头次第吐香腮。zhēng nài dōng fēng pī fú shén,zhī tóu cì dì tǔ xiāng sāi。

八月上弦夕

郑清之

轻风熨贴晚云开,为放中秋半月来。qīng fēng yùn tiē wǎn yún kāi,wèi fàng zhōng qiū bàn yuè lái。
待得月圆多值雨,不如今夕共樽罍。dài dé yuè yuán duō zhí yǔ,bù rú jīn xī gòng zūn léi。

觉际闲坐纪所见

郑清之

蛛网雨中时恤纬,蜂屯衙后自婴城。zhū wǎng yǔ zhōng shí xù wěi,fēng tún yá hòu zì yīng chéng。
竹根得土笋争长,纸隙受风窗善鸣。zhú gēn dé tǔ sǔn zhēng zhǎng,zhǐ xì shòu fēng chuāng shàn míng。

督觉际植花

郑清之

桂后秋兰解出奇,幽香元不许春知。guì hòu qiū lán jiě chū qí,yōu xiāng yuán bù xǔ chūn zhī。
移根好向它山觅,承受风光到菊篱。yí gēn hǎo xiàng tā shān mì,chéng shòu fēng guāng dào jú lí。

督觉际植花

郑清之

兄弟梅矾是水仙,曝根向暖种宜先。xiōng dì méi fán shì shuǐ xiān,pù gēn xiàng nuǎn zhǒng yí xiān。
银台金盏惟须酒,不可无渠对雪天。yín tái jīn zhǎn wéi xū jiǔ,bù kě wú qú duì xuě tiān。

雪窗董寺丞将指平谳安晚来访因举似偃溪为下一则语

郑清之

佛法方当恶剧时,偃溪笑里袖钳锤。fú fǎ fāng dāng è jù shí,yǎn xī xiào lǐ xiù qián chuí。
不教管领千云衲,打彻头关更问谁。bù jiào guǎn lǐng qiān yún nà,dǎ chè tóu guān gèng wèn shuí。

和赵从道赋菜畦春富贵

郑清之

多生菜气粥鱼僧,味菜还如好色登。duō shēng cài qì zhōu yú sēng,wèi cài hái rú hǎo sè dēng。
戏学挑根和露煮,正堪摘稻配香蒸。xì xué tiāo gēn hé lù zhǔ,zhèng kān zhāi dào pèi xiāng zhēng。

和赵从道赋菜畦春富贵

郑清之

芝田不减商山乐,蔬食谁言孔色矜。zhī tián bù jiǎn shāng shān lè,shū shí shuí yán kǒng sè jīn。
蒲笋只应维蔌美,镂钖何必羡韩膺。pú sǔn zhǐ yīng wéi sù měi,lòu yáng hé bì xiàn hán yīng。

题偃溪闻长老尧民击壤图

郑清之

炊烟万井着僧居,人在康衢画不如。chuī yān wàn jǐng zhe sēng jū,rén zài kāng qú huà bù rú。
寄语偃溪崖淡墨,图中添我一柴车。jì yǔ yǎn xī yá dàn mò,tú zhōng tiān wǒ yī chái chē。

乙巳三月出湖口占其一

郑清之

几朝花片落书奁,未信春光已属厌。jǐ cháo huā piàn luò shū lián,wèi xìn chūn guāng yǐ shǔ yàn。
猛省清明今日是,家家青柳压朱檐。měng shěng qīng míng jīn rì shì,jiā jiā qīng liǔ yā zhū yán。