古诗词

吴融

南迁途中作七首涂中偶怀

吴融

无路能酬国士恩,短亭寂寂到黄昏。wú lù néng chóu guó shì ēn,duǎn tíng jì jì dào huáng hūn。
回肠一寸危如线,赖得商山未有猿。huí cháng yī cùn wēi rú xiàn,lài dé shāng shān wèi yǒu yuán。

南迁途中作七首访贯休上人

吴融

休公为我设兰汤,方便教人学洗肠。xiū gōng wèi wǒ shè lán tāng,fāng biàn jiào rén xué xǐ cháng。
自觉尘缨顿潇洒,南行不复问沧浪。zì jué chén yīng dùn xiāo sǎ,nán xíng bù fù wèn cāng làng。

鸳鸯

吴融

翠翘红颈覆金衣,滩上双双去又归。cuì qiào hóng jǐng fù jīn yī,tān shàng shuāng shuāng qù yòu guī。
长短死生无两处,可怜黄鹄爱分飞。zhǎng duǎn sǐ shēng wú liǎng chù,kě lián huáng gǔ ài fēn fēi。

酬僧

吴融

玉堂全不限常朝,卧待重城宿雾销。yù táng quán bù xiàn cháng cháo,wò dài zhòng chéng sù wù xiāo。
翻忆故山深雪里,满炉枯柏带烟烧。fān yì gù shān shēn xuě lǐ,mǎn lú kū bǎi dài yān shāo。

买带花樱桃

吴融

粉红轻浅靓妆新,和露和烟别近邻。fěn hóng qīng qiǎn jìng zhuāng xīn,hé lù hé yān bié jìn lín。
万一有情应有恨,一年荣落两家春。wàn yī yǒu qíng yīng yǒu hèn,yī nián róng luò liǎng jiā chūn。

海棠二首

吴融

太尉园林两树春,年年奔走探花人。tài wèi yuán lín liǎng shù chūn,nián nián bēn zǒu tàn huā rén。
今来独倚荆山看,回首长安落战尘。jīn lái dú yǐ jīng shān kàn,huí shǒu zhǎng ān luò zhàn chén。

海棠二首

吴融

云绽霞铺锦水头,占春颜色最风流。yún zhàn xiá pù jǐn shuǐ tóu,zhàn chūn yán sè zuì fēng liú。
若教更近天街种,马上多逢醉五侯。ruò jiào gèng jìn tiān jiē zhǒng,mǎ shàng duō féng zuì wǔ hóu。

送僧上峡归东蜀

吴融

巴字江流一棹回,紫袈裟是禁中裁。bā zì jiāng liú yī zhào huí,zǐ jiā shā shì jìn zhōng cái。
如从十二峰前过,莫赋佳人殊未来。rú cóng shí èr fēng qián guò,mò fù jiā rén shū wèi lái。

秋色

吴融

染不成乾画未销,霏霏拂拂又迢迢。rǎn bù chéng qián huà wèi xiāo,fēi fēi fú fú yòu tiáo tiáo。
曾从建业城边路,蔓草寒烟锁六朝。céng cóng jiàn yè chéng biān lù,màn cǎo hán yān suǒ liù cháo。

自讽

吴融

本是沧洲把钓人,无端三署接清尘。běn shì cāng zhōu bǎ diào rén,wú duān sān shǔ jiē qīng chén。
从来不解长流涕,也渡湘漓作逐臣。cóng lái bù jiě zhǎng liú tì,yě dù xiāng lí zuò zhú chén。

宿青云驿

吴融

苍黄负谴走商颜,保得微躬出武关。cāng huáng fù qiǎn zǒu shāng yán,bǎo dé wēi gōng chū wǔ guān。
今夜青云驿前月,伴吟应到落西山。jīn yè qīng yún yì qián yuè,bàn yín yīng dào luò xī shān。

秋闻子规

吴融

年年春恨化冤魂,血染枝红压叠繁。nián nián chūn hèn huà yuān hún,xuè rǎn zhī hóng yā dié fán。
正是西风花落尽,不知何处认啼痕。zhèng shì xī fēng huā luò jǐn,bù zhī hé chù rèn tí hén。

荆南席上闻歌

吴融

迎愁敛黛一声分,吊屈江边日暮闻。yíng chóu liǎn dài yī shēng fēn,diào qū jiāng biān rì mù wén。
何事遏云翻不定,自缘踪迹爱行云。hé shì è yún fān bù dìng,zì yuán zōng jì ài xíng yún。

桃花

吴融

满树和娇烂漫红,万枝丹彩灼春融。mǎn shù hé jiāo làn màn hóng,wàn zhī dān cǎi zhuó chūn róng。
何当结作千年实,将示人间造化工。hé dāng jié zuò qiān nián shí,jiāng shì rén jiān zào huà gōng。

上巳日

吴融

本学多情刘武威,寻花傍水看春晖。běn xué duō qíng liú wǔ wēi,xún huā bàng shuǐ kàn chūn huī。
无端遇著伤心事,赢得凄凉索漠归。wú duān yù zhù shāng xīn shì,yíng dé qī liáng suǒ mò guī。

中秋

吴融

月圆年十二,秋半每多阴。yuè yuán nián shí èr,qiū bàn měi duō yīn。
此夕无纤霭,同君宿禁林。cǐ xī wú xiān ǎi,tóng jūn sù jìn lín。
未高知海阔,当午见宫深。wèi gāo zhī hǎi kuò,dāng wǔ jiàn gōng shēn。
衣似繁霜透,身疑积水沈。yī shì fán shuāng tòu,shēn yí jī shuǐ shěn。
遭逢陪侍辇,归去忆抽簪。zāo féng péi shì niǎn,guī qù yì chōu zān。
太液池南岸,相期到晓吟。tài yè chí nán àn,xiāng qī dào xiǎo yín。

赋雪

吴融

一夜阴风度,平明颢气交。yī yè yīn fēng dù,píng míng hào qì jiāo。
未知融结判,唯见混茫包。wèi zhī róng jié pàn,wéi jiàn hùn máng bāo。
路莫藏行迹,林难出树梢。lù mò cáng xíng jì,lín nán chū shù shāo。
气应封兽穴,险必堕禽巢。qì yīng fēng shòu xué,xiǎn bì duò qín cháo。
影密灯回照,声繁竹送敲。yǐng mì dēng huí zhào,shēng fán zhú sòng qiāo。
玩宜苏让点,餐称蜜匀抄。wán yí sū ràng diǎn,cān chēng mì yún chāo。
结冻防鱼跃,黏沙费马跑。jié dòng fáng yú yuè,nián shā fèi mǎ pǎo。
炉寒资爇荻,屋暖赖编茅。lú hán zī ruò dí,wū nuǎn lài biān máo。
远不分山叠,低宜失地坳。yuǎn bù fēn shān dié,dī yí shī dì ào。
阑干高百尺,新霁若为抛。lán gàn gāo bǎi chǐ,xīn jì ruò wèi pāo。

岐下闻杜鹃

吴融

化去蛮乡北,飞来渭水西。huà qù mán xiāng běi,fēi lái wèi shuǐ xī。
为多亡国恨,不忍故山啼。wèi duō wáng guó hèn,bù rěn gù shān tí。
怨已惊秦凤,灵应识汉鸡。yuàn yǐ jīng qín fèng,líng yīng shí hàn jī。
数声烟漠漠,馀思草萋萋。shù shēng yān mò mò,yú sī cǎo qī qī。
楼迥波无际,林昏日又低。lóu jiǒng bō wú jì,lín hūn rì yòu dī。
如何不肠断,家近五云溪。rú hé bù cháng duàn,jiā jìn wǔ yún xī。

和严谏议萧山庙十韵

吴融

泽国瞻遗庙,云韶仰旧名。zé guó zhān yí miào,yún sháo yǎng jiù míng。
一隅连障影,千仞落泉声。yī yú lián zhàng yǐng,qiān rèn luò quán shēng。
老狖寻危栋,秋蛇束画楹。lǎo yòu xún wēi dòng,qiū shé shù huà yíng。
路长资税驾,岁俭绝丰盛。lù zhǎng zī shuì jià,suì jiǎn jué fēng shèng。
默默虽难测,昭昭本至平。mò mò suī nán cè,zhāo zhāo běn zhì píng。
岂知迁去客,自有复来兵。qǐ zhī qiān qù kè,zì yǒu fù lái bīng。
美舜歌徒作,欺尧犬正狞。měi shùn gē tú zuò,qī yáo quǎn zhèng níng。
近兼闻顺动,敢复怨徂征。jìn jiān wén shùn dòng,gǎn fù yuàn cú zhēng。
日出天须霁,风休海自清。rì chū tiān xū jì,fēng xiū hǎi zì qīng。
肺肠无处说,一为启聪明。fèi cháng wú chù shuō,yī wèi qǐ cōng míng。

花村六韵

吴融

地胜非离郭,花深故号村。dì shèng fēi lí guō,huā shēn gù hào cūn。
已怜梁雪重,仍愧楚云繁。yǐ lián liáng xuě zhòng,réng kuì chǔ yún fán。
山近当吟冷,泉高入梦喧。shān jìn dāng yín lěng,quán gāo rù mèng xuān。
依稀小有洞,邂逅武陵源。yī xī xiǎo yǒu dòng,xiè hòu wǔ líng yuán。
月好频移座,风轻莫闭门。yuè hǎo pín yí zuò,fēng qīng mò bì mén。
流莺更多思,百啭待黄昏。liú yīng gèng duō sī,bǎi zhuàn dài huáng hūn。