古诗词

刘几

花发状元红慢

刘几

三春向暮,万卉成阴、有嘉艳方坼。sān chūn xiàng mù,wàn huì chéng yīn yǒu jiā yàn fāng chè。
娇姿嫩质。jiāo zī nèn zhì。
冠群品,共赏倾城倾国。guān qún pǐn,gòng shǎng qīng chéng qīng guó。
上苑晴昼暄,千素万红尤奇特。shàng yuàn qíng zhòu xuān,qiān sù wàn hóng yóu qí tè。
绮筵开,会咏歌才子,压倒元白。qǐ yán kāi,huì yǒng gē cái zi,yā dào yuán bái。
别有芳幽苞小,步障华丝,绮轩油壁。bié yǒu fāng yōu bāo xiǎo,bù zhàng huá sī,qǐ xuān yóu bì。
与紫鸳鸯、素蛱蝶。yǔ zǐ yuān yāng sù jiá dié。
自清旦、往往连夕。zì qīng dàn wǎng wǎng lián xī。
巧莺喧翠管,娇燕语雕梁留客。qiǎo yīng xuān cuì guǎn,jiāo yàn yǔ diāo liáng liú kè。
武陵人,念梦役意浓,堪遣情溺。wǔ líng rén,niàn mèng yì yì nóng,kān qiǎn qíng nì。

梅花曲以介父三诗度曲其一

刘几

汉宫中侍女,娇额半涂黄。hàn gōng zhōng shì nǚ,jiāo é bàn tú huáng。
盈盈粉色凌时,寒玉体、先透薄妆。yíng yíng fěn sè líng shí,hán yù tǐ xiān tòu báo zhuāng。
好借月魂来,娉婷画烛旁。hǎo jiè yuè hún lái,pīng tíng huà zhú páng。
惟恐随、阳春好梦去,所思飞扬。wéi kǒng suí yáng chūn hǎo mèng qù,suǒ sī fēi yáng。
宜向风亭把盏,酬孤艳,醉永夕何妨。yí xiàng fēng tíng bǎ zhǎn,chóu gū yàn,zuì yǒng xī hé fáng。
雪径蕊、真凝密,降回舆、认暗香。xuě jìng ruǐ zhēn níng mì,jiàng huí yú rèn àn xiāng。
不为藉我作和羹,肯放结子花狂。bù wèi jí wǒ zuò hé gēng,kěn fàng jié zi huā kuáng。
向上林,留此占年芳。xiàng shàng lín,liú cǐ zhàn nián fāng。

梅花曲其二

刘几

结子非贪,有香不俗,宜当鼎鼐尝。jié zi fēi tān,yǒu xiāng bù sú,yí dāng dǐng nài cháng。
偶先红紫,度韶华、玉笛占年芳。ǒu xiān hóng zǐ,dù sháo huá yù dí zhàn nián fāng。
众花杂色满上林,未能教、腊雪埋藏。zhòng huā zá sè mǎn shàng lín,wèi néng jiào là xuě mái cáng。
却怕春风漏泄,一一尽天香。què pà chūn fēng lòu xiè,yī yī jǐn tiān xiāng。
不须更御铅黄。bù xū gèng yù qiān huáng。
知国色,禀自天真殊常。zhī guó sè,bǐng zì tiān zhēn shū cháng。
只裁云缕,奈芳滑、玉体想仙妆。zhǐ cái yún lǚ,nài fāng huá yù tǐ xiǎng xiān zhuāng。
少陵为尔东阁。shǎo líng wèi ěr dōng gé。
美艳激诗肠。měi yàn jī shī cháng。
当已阴未雨春光。dāng yǐ yīn wèi yǔ chūn guāng。
无心赋海棠。wú xīn fù hǎi táng。

梅花曲其二

刘几

浅浅池塘。qiǎn qiǎn chí táng。
深深庭院,复出短短垣墙。shēn shēn tíng yuàn,fù chū duǎn duǎn yuán qiáng。
年年为尔,若九真巡会、宝惜流芳。nián nián wèi ěr,ruò jiǔ zhēn xún huì bǎo xī liú fāng。
向人自有,绵渺无言,深意深藏。xiàng rén zì yǒu,mián miǎo wú yán,shēn yì shēn cáng。
倾国倾城,天教与、抵死芳香。qīng guó qīng chéng,tiān jiào yǔ dǐ sǐ fāng xiāng。
袅须金色,轻危欲压,绰约冠中央。niǎo xū jīn sè,qīng wēi yù yā,chuò yuē guān zhōng yāng。
蒂团红蜡,兰肌粉艳巧能妆。dì tuán hóng là,lán jī fěn yàn qiǎo néng zhuāng。
婵娟一种风流,如雪如冰衣霓裳。chán juān yī zhǒng fēng liú,rú xuě rú bīng yī ní shang。
永日依倚,春风笑野棠。yǒng rì yī yǐ,chūn fēng xiào yě táng。

耆英会诗二首其一

刘几

司徒硕德今无比,太尉殊勋固绝伦。sī tú shuò dé jīn wú bǐ,tài wèi shū xūn gù jué lún。
偶以暮年陪盛宴,喜将白发照青春。ǒu yǐ mù nián péi shèng yàn,xǐ jiāng bái fā zhào qīng chūn。
八公有秽山空著,四皓当衰心且伸。bā gōng yǒu huì shān kōng zhù,sì hào dāng shuāi xīn qiě shēn。
元老相望疏迹在,不应此会愧前人。yuán lǎo xiāng wàng shū jì zài,bù yīng cǐ huì kuì qián rén。

耆英会诗二首其二

刘几

制举省元推二相,龙头昔日属宣猷。zhì jǔ shěng yuán tuī èr xiāng,lóng tóu xī rì shǔ xuān yóu。
人间盛事并遐算,一席几盈九百筹。rén jiān shèng shì bìng xiá suàn,yī xí jǐ yíng jiǔ bǎi chóu。