古诗词

西施

谢王轩

西施

妾自吴宫还越国,素衣千载无人识。qiè zì wú gōng hái yuè guó,sù yī qiān zài wú rén shí。
当时心比金石坚,今日为君坚不得。dāng shí xīn bǐ jīn shí jiān,jīn rì wèi jūn jiān bù dé。

西施诗

西施

高花岩外晓相鲜,幽鸟雨中啼不歇。gāo huā yán wài xiǎo xiāng xiān,yōu niǎo yǔ zhōng tí bù xiē。
红云飞过大江西,从此人间怨风月。hóng yún fēi guò dà jiāng xī,cóng cǐ rén jiān yuàn fēng yuè。

轩诗

西施

当时计拙笑将军,何事安邦赖美人。dāng shí jì zhuō xiào jiāng jūn,hé shì ān bāng lài měi rén。
一自仙葩入吴国,从兹越国更无春。yī zì xiān pā rù wú guó,cóng zī yuè guó gèng wú chūn。