古诗词

论惟明

朱泚乱定后上皇帝

论惟明

豺狼暴宫阙,拔涂凌丹墀。chái láng bào gōng quē,bá tú líng dān chí。
花木久不芳,群凶亦自疑。huā mù jiǔ bù fāng,qún xiōng yì zì yí。
既为皇帝枯,亦为皇帝滋。jì wèi huáng dì kū,yì wèi huáng dì zī。
草木尚多感,报恩须及时。cǎo mù shàng duō gǎn,bào ēn xū jí shí。