古诗词

敦煌人作品

敦煌廿咏三危山咏

敦煌人作品

尝闻凿壁井,兹水最为灵。cháng wén záo bì jǐng,zī shuǐ zuì wèi líng。
色带三春渌,芳传一味清。sè dài sān chūn lù,fāng chuán yī wèi qīng。
玄言称上善,图录著高名。xuán yán chēng shàng shàn,tú lù zhù gāo míng。
德重胜铢两,诸流量且轻。dé zhòng shèng zhū liǎng,zhū liú liàng qiě qīng。

敦煌廿咏三危山咏

敦煌人作品

地涌澄泉美,环城本自奇。dì yǒng chéng quán měi,huán chéng běn zì qí。
一源分异派,两道入汤池。yī yuán fēn yì pài,liǎng dào rù tāng chí。
波上青蘋合,洲前翠柳垂。bō shàng qīng píng hé,zhōu qián cuì liǔ chuí。
况逢佳景处,从此遂忘疲。kuàng féng jiā jǐng chù,cóng cǐ suì wàng pí。

敦煌□□

敦煌人作品

万顷平田四畔沙,汉朝城垒属蕃家。wàn qǐng píng tián sì pàn shā,hàn cháo chéng lěi shǔ fān jiā。
歌谣再复归唐国,道舞春风杨柳花。gē yáo zài fù guī táng guó,dào wǔ chūn fēng yáng liǔ huā。
仕女尚□天宝髻,水流依旧种桑麻。shì nǚ shàng tiān bǎo jì,shuǐ liú yī jiù zhǒng sāng má。
雄军往往施鼙鼓,斗将徒劳猃狁夸。xióng jūn wǎng wǎng shī pí gǔ,dòu jiāng tú láo xiǎn yǔn kuā。
2312