古诗词

韩琦

驾幸西太一宫祈雨

韩琦

晓跸声乾下九重,西郊岑寂款琳宫。xiǎo bì shēng qián xià jiǔ zhòng,xī jiāo cén jì kuǎn lín gōng。
骄阳尚作三春旱,多稼期沾一雨丰。jiāo yáng shàng zuò sān chūn hàn,duō jià qī zhān yī yǔ fēng。
恤物致虔归上德,应诚为答即神聪。xù wù zhì qián guī shàng dé,yīng chéng wèi dá jí shén cōng。
从来圣感无旋日,不在商岩傅说功。cóng lái shèng gǎn wú xuán rì,bù zài shāng yán fù shuō gōng。

驾幸西太一宫道傍耕桑者皆以茶绢赐之

韩琦

杪春时泽未全滂,西祷真祠徯福祥。miǎo chūn shí zé wèi quán pāng,xī dǎo zhēn cí xī fú xiáng。
蚕女舍笼惊法从,耕夫投耒目天光。cán nǚ shě lóng jīng fǎ cóng,gēng fū tóu lěi mù tiān guāng。
劳勤率有优恩及,拜赐皆知佚道长。láo qín lǜ yǒu yōu ēn jí,bài cì jiē zhī yì dào zhǎng。
海内承风谁不劝,何须躬籍与躬桑。hǎi nèi chéng fēng shuí bù quàn,hé xū gōng jí yǔ gōng sāng。

驾幸西太一宫谢雨

韩琦

太一尊神宅近坰,特纡天仗乞殊灵。tài yī zūn shén zhái jìn jiōng,tè yū tiān zhàng qǐ shū líng。
清衷祠祷才三日,大澍滂沱足四溟。qīng zhōng cí dǎo cái sān rì,dà shù pāng tuó zú sì míng。
上释忧劳严报谢,民祛愁郁得康宁。shàng shì yōu láo yán bào xiè,mín qū chóu yù dé kāng níng。
至诚有答真如响,更异言闲退守星。zhì chéng yǒu dá zhēn rú xiǎng,gèng yì yán xián tuì shǒu xīng。

从驾过金明池

韩琦

帐殿深沉压水开,几时宸辇一游来。zhàng diàn shēn chén yā shuǐ kāi,jǐ shí chén niǎn yī yóu lái。
春留苑树阴成幄,雨涨池波色染苔。chūn liú yuàn shù yīn chéng wò,yǔ zhǎng chí bō sè rǎn tái。
空外长桥横螮蝀,城边真境辟蓬莱。kōng wài zhǎng qiáo héng dì dōng,chéng biān zhēn jìng pì péng lái。
匪朝侍宴临雕槛,共看龙艘夺锦回。fěi cháo shì yàn lín diāo kǎn,gòng kàn lóng sōu duó jǐn huí。

驾幸金明池

韩琦

西池风景出尘寰,春豫方乘禁坐闲。xī chí fēng jǐng chū chén huán,chūn yù fāng chéng jìn zuò xián。
庶俗一令趋寿域,从官齐许宴蓬山。shù sú yī lìng qū shòu yù,cóng guān qí xǔ yàn péng shān。
楼台金碧芳菲外,舟楫笙歌浩渺间。lóu tái jīn bì fāng fēi wài,zhōu jí shēng gē hào miǎo jiān。
与众尽欢宫漏促,万花香里属车还。yǔ zhòng jǐn huān gōng lòu cù,wàn huā xiāng lǐ shǔ chē hái。

寄崔象之国博

韩琦

知君为邑解铜章,却复先庐坐葆光。zhī jūn wèi yì jiě tóng zhāng,què fù xiān lú zuò bǎo guāng。
对境风幡俱不问,安禅心法两皆忘。duì jìng fēng fān jù bù wèn,ān chán xīn fǎ liǎng jiē wàng。
满庭修竹争高节,近砌幽兰称独芳。mǎn tíng xiū zhú zhēng gāo jié,jìn qì yōu lán chēng dú fāng。
若论厌喧遭拄杖,何如趣驾返周行。ruò lùn yàn xuān zāo zhǔ zhàng,hé rú qù jià fǎn zhōu xíng。

癸卯喜雪

韩琦

一夜阴云匝四溟,朝来嘉雪洒寰瀛。yī yè yīn yún zā sì míng,cháo lái jiā xuě sǎ huán yíng。
因风絮起先春媚,剪水花飞到地轻。yīn fēng xù qǐ xiān chūn mèi,jiǎn shuǐ huā fēi dào dì qīng。
天际定迷琼蕊屑,世间今有玉楼成。tiān jì dìng mí qióng ruǐ xiè,shì jiān jīn yǒu yù lóu chéng。
应时何止销民疹,直压胡沙万里清。yīng shí hé zhǐ xiāo mín zhěn,zhí yā hú shā wàn lǐ qīng。

次韵答崔公孺国博

韩琦

向陪亡室鹡鸰原,正是轻霜九日天。xiàng péi wáng shì jí líng yuán,zhèng shì qīng shuāng jiǔ rì tiān。
醉语忘形几尔汝,诗毫挥纸速云烟。zuì yǔ wàng xíng jǐ ěr rǔ,shī háo huī zhǐ sù yún yān。
思穷碧落今无术,泪洒黄花两换年。sī qióng bì luò jīn wú shù,lèi sǎ huáng huā liǎng huàn nián。
一览嘉章生百恨,孤怀还昧觉心圆。yī lǎn jiā zhāng shēng bǎi hèn,gū huái hái mèi jué xīn yuán。

先君写真得永叔为之赞而君谟书其侧崔公孺国博以诗称美次韵答之

韩琦

迁笔褒扬逸少书,孤风拂拂起襟裾。qiān bǐ bāo yáng yì shǎo shū,gū fēng fú fú qǐ jīn jū。
孝心知睹英灵在,世系元承福庆馀。xiào xīn zhī dǔ yīng líng zài,shì xì yuán chéng fú qìng yú。
永向净居同相好,任从深谷改丘墟。yǒng xiàng jìng jū tóng xiāng hǎo,rèn cóng shēn gǔ gǎi qiū xū。
君诗意主称人善,义节轩然到古初。jūn shī yì zhǔ chēng rén shàn,yì jié xuān rán dào gǔ chū。

次韵和崔公孺国博观君谟所书孝亲崇福院牌

韩琦

欲护亲茔荐福殊,僧蓝营葺几年馀。yù hù qīn yíng jiàn fú shū,sēng lán yíng qì jǐ nián yú。
名因先帝鸿恩锡,牌得君谟大字书。míng yīn xiān dì hóng ēn xī,pái dé jūn mó dà zì shū。
佛宇增辉良自尔,乡庐传美孰加予。fú yǔ zēng huī liáng zì ěr,xiāng lú chuán měi shú jiā yǔ。
须知体法多奇处,深造钟王奥妙墟。xū zhī tǐ fǎ duō qí chù,shēn zào zhōng wáng ào miào xū。

次韵和崔公孺国博观新模邺王书

韩琦

唐季诸侯孰擅雄,邺邦高袭世勋洪。táng jì zhū hóu shú shàn xióng,yè bāng gāo xí shì xūn hóng。
图功自可超烟阁,接士殊优在雪宫。tú gōng zì kě chāo yān gé,jiē shì shū yōu zài xuě gōng。
刀笔风流争战外,生灵安帖笑谈中。dāo bǐ fēng liú zhēng zhàn wài,shēng líng ān tiē xiào tán zhōng。
诗豪墨妙家藏久,二美刊传定不穷。shī háo mò miào jiā cáng jiǔ,èr měi kān chuán dìng bù qióng。

次韵和崔公孺国博观新模正献杜公草书

韩琦

珍藏正献草书诗,传诫云来示永贻。zhēn cáng zhèng xiàn cǎo shū shī,chuán jiè yún lái shì yǒng yí。
几夜风涛偃松柏,半天雷雨起蛟螭。jǐ yè fēng tāo yǎn sōng bǎi,bàn tiān léi yǔ qǐ jiāo chī。
临池学苦应同妙,舞剑功如未是奇。lín chí xué kǔ yīng tóng miào,wǔ jiàn gōng rú wèi shì qí。
刊石岂徒为世玩,更思清节可师之。kān shí qǐ tú wèi shì wán,gèng sī qīng jié kě shī zhī。

次韵和崔公孺国博模刻文正范公阅古堂诗

韩琦

阅古堂成在北边,希文诗笔美前贤。yuè gǔ táng chéng zài běi biān,xī wén shī bǐ měi qián xián。
高吟尚纪终军策,小字如观乐毅篇。gāo yín shàng jì zhōng jūn cè,xiǎo zì rú guān lè yì piān。
欲起贵名增世慕,更刊馀礼广人传。yù qǐ guì míng zēng shì mù,gèng kān yú lǐ guǎng rén chuán。
其他事业知难泯,尽入仁宗实录编。qí tā shì yè zhī nán mǐn,jǐn rù rén zōng shí lù biān。

次韵答崔公孺国博西亭感怀

韩琦

常喜交亲燕此中,忽移欢绪作悲翁。cháng xǐ jiāo qīn yàn cǐ zhōng,hū yí huān xù zuò bēi wēng。
桃阴已盛何曾语,桧影长闲不厌风。táo yīn yǐ shèng hé céng yǔ,guì yǐng zhǎng xián bù yàn fēng。
数漏趁朝心拱北,忍饥开阁客盈东。shù lòu chèn cháo xīn gǒng běi,rěn jī kāi gé kè yíng dōng。
人生易别须偷暇,为我樽前话苦空。rén shēng yì bié xū tōu xiá,wèi wǒ zūn qián huà kǔ kōng。

留崔公孺国博

韩琦

虚亭还喜叩禅诠,顿觉襟怀鄙吝捐。xū tíng hái xǐ kòu chán quán,dùn jué jīn huái bǐ lìn juān。
陶暑屡开河朔饮,聚星看别颍川贤。táo shǔ lǚ kāi hé shuò yǐn,jù xīng kàn bié yǐng chuān xián。
我縻东府成衰叟,君向西湖即洞天。wǒ mí dōng fǔ chéng shuāi sǒu,jūn xiàng xī hú jí dòng tiān。
且缓归期时一笑,及瓜趋阙动三年。qiě huǎn guī qī shí yī xiào,jí guā qū quē dòng sān nián。

乙巳重九

韩琦

苦厌繁机少适怀,欣逢重九启宾罍。kǔ yàn fán jī shǎo shì huái,xīn féng zhòng jiǔ qǐ bīn léi。
招贤敢并翘材馆,乐事难追戏马台。zhāo xián gǎn bìng qiào cái guǎn,lè shì nán zhuī xì mǎ tái。
藓布乱钱乘雨出,雁排新阵拂云来。xiǎn bù luàn qián chéng yǔ chū,yàn pái xīn zhèn fú yún lái。
何年得遇樽前菊,此日花随月令开。hé nián dé yù zūn qián jú,cǐ rì huā suí yuè lìng kāi。

次韵和崔公孺国博西亭感怀

韩琦

常虚西馆待高贤,一见襟怀两释然。cháng xū xī guǎn dài gāo xián,yī jiàn jīn huái liǎng shì rán。
且叩真诠期进道,不论衰鬓逐凋年。qiě kòu zhēn quán qī jìn dào,bù lùn shuāi bìn zhú diāo nián。
顽金在矿须当变,逸骥无鞭亦自前。wán jīn zài kuàng xū dāng biàn,yì jì wú biān yì zì qián。
相叩屡辞虽未得,已齐朝市与林泉。xiāng kòu lǚ cí suī wèi dé,yǐ qí cháo shì yǔ lín quán。

感春贻崔公孺国博

韩琦

春来天气作轻寒,故使春芳欲见难。chūn lái tiān qì zuò qīng hán,gù shǐ chūn fāng yù jiàn nán。
赖得好风摅俗愤,顿开韶景与人看。lài dé hǎo fēng shū sú fèn,dùn kāi sháo jǐng yǔ rén kàn。
诗情遇敌豪虽减,杯兴逢辰老未阑。shī qíng yù dí háo suī jiǎn,bēi xīng féng chén lǎo wèi lán。
幸遇亲朋时枉驾,且偷壶刻奉清欢。xìng yù qīn péng shí wǎng jià,qiě tōu hú kè fèng qīng huān。

次韵和崔公孺国博黄杏花

韩琦

颗颗装成药灶牙,日边开处近彤霞。kē kē zhuāng chéng yào zào yá,rì biān kāi chù jìn tóng xiá。
真宜相阁栽培物,更是仙人种植花。zhēn yí xiāng gé zāi péi wù,gèng shì xiān rén zhǒng zhí huā。
高行出群犹仰慕,香名超格合洪夸。gāo xíng chū qún yóu yǎng mù,xiāng míng chāo gé hé hóng kuā。
诸贤继有寻芳会,欲奉欢游决自差。zhū xián jì yǒu xún fāng huì,yù fèng huān yóu jué zì chà。

贻崔公孺国博

韩琦

三十年来契分隆,更从亲炙达真空。sān shí nián lái qì fēn lóng,gèng cóng qīn zhì dá zhēn kōng。
明非独善诸昏破,理到无心万事通。míng fēi dú shàn zhū hūn pò,lǐ dào wú xīn wàn shì tōng。
莫话离悰伤祖席,且留欢刻醉春风。mò huà lí cóng shāng zǔ xí,qiě liú huān kè zuì chūn fēng。
海棠亭下花看发,坏子胭脂点点红。hǎi táng tíng xià huā kàn fā,huài zi yān zhī diǎn diǎn hóng。