古诗词

韩琦

锦被堆

韩琦

不管莺声向晓催,锦衾春晚尚成堆。bù guǎn yīng shēng xiàng xiǎo cuī,jǐn qīn chūn wǎn shàng chéng duī。
香红若解知人意,睡取东君不放回。xiāng hóng ruò jiě zhī rén yì,shuì qǔ dōng jūn bù fàng huí。

牡丹初芽为鸦啄之感而成咏

韩琦

牡丹经雨发香芽,满地新红因饿鸦。mǔ dān jīng yǔ fā xiāng yá,mǎn dì xīn hóng yīn è yā。
利嘴可能伤国艳,只教春色入凡花。lì zuǐ kě néng shāng guó yàn,zhǐ jiào chūn sè rù fán huā。

游蜂

韩琦

游蜂纷扑竞花繁,未到香须只自喧。yóu fēng fēn pū jìng huā fán,wèi dào xiāng xū zhǐ zì xuān。
尽日却输蝴蝶计,闹红心里默无言。jǐn rì què shū hú dié jì,nào hóng xīn lǐ mò wú yán。

新燕

韩琦

出入高堂性似驯,泥巢深稳足容身。chū rù gāo táng xìng shì xùn,ní cháo shēn wěn zú róng shēn。
雕梁并宿嫌频看,巧语多应是骂人。diāo liáng bìng sù xián pín kàn,qiǎo yǔ duō yīng shì mà rén。

苦雨方霁蛙声不已

韩琦

暑雨朝来已厌多,蛙鸣犹更幸滂沱。shǔ yǔ cháo lái yǐ yàn duō,wā míng yóu gèng xìng pāng tuó。
虽然快尔狂跳志,争奈良田有害何。suī rán kuài ěr kuáng tiào zhì,zhēng nài liáng tián yǒu hài hé。

题翠钟亭

韩琦

钟峰隐隐隔江湍,翠色偏宜雨后看。zhōng fēng yǐn yǐn gé jiāng tuān,cuì sè piān yí yǔ hòu kàn。
大抵兴王须恃德,饶君终古作龙盘。dà dǐ xīng wáng xū shì dé,ráo jūn zhōng gǔ zuò lóng pán。

重九会光化二阕

韩琦

寺枕隋家废苑前,登高还此会僚贤。sì zhěn suí jiā fèi yuàn qián,dēng gāo hái cǐ huì liáo xián。
凭轩莫赋悲秋事,剩撚黄花送酒船。píng xuān mò fù bēi qiū shì,shèng niǎn huáng huā sòng jiǔ chuán。

重九会光化二阕

韩琦

谁言秋色不如春,及到重阳景自新。shuí yán qiū sè bù rú chūn,jí dào zhòng yáng jǐng zì xīn。
随分笙歌行乐处,菊花萸子更宜人。suí fēn shēng gē xíng lè chù,jú huā yú zi gèng yí rén。

寄并帅庞公古瓦砚

韩琦

邺瓦搜来颇异常,寄诚安足奉文房。yè wǎ sōu lái pǒ yì cháng,jì chéng ān zú fèng wén fáng。
早陪神化丹青笔,莫滞边书赤白囊。zǎo péi shén huà dān qīng bǐ,mò zhì biān shū chì bái náng。

次韵答并帅庞公谢寄古砚

韩琦

谁传石末首青州,邺砚今推第一流。shuí chuán shí mò shǒu qīng zhōu,yè yàn jīn tuī dì yī liú。
更好岂堪濡化笔,报琼终念木瓜投。gèng hǎo qǐ kān rú huà bǐ,bào qióng zhōng niàn mù guā tóu。

夏暑早时朝二首其一

韩琦

凉风吹暑豁烦歊,上马迎风趁早朝。liáng fēng chuī shǔ huō fán xiāo,shàng mǎ yíng fēng chèn zǎo cháo。
宿雾欲开星月澹,隐然双阙在层霄。sù wù yù kāi xīng yuè dàn,yǐn rán shuāng quē zài céng xiāo。

庚子重九菊未盛开席上偶成

韩琦

重九开樽节未寒,黄花初发叶皆单。zhòng jiǔ kāi zūn jié wèi hán,huáng huā chū fā yè jiē dān。
待看旬日金铃绽,剩得东篱一醉欢。dài kàn xún rì jīn líng zhàn,shèng dé dōng lí yī zuì huān。

中书东厅十咏迎春

韩琦

覆栏纤弱绿条长,带雪冲寒拆嫩黄。fù lán xiān ruò lǜ tiáo zhǎng,dài xuě chōng hán chāi nèn huáng。
迎得春来非自足,百花千卉任芬芳。yíng dé chūn lái fēi zì zú,bǎi huā qiān huì rèn fēn fāng。

中书东厅十咏迎春

韩琦

当栏新植尽珍丛,异格同妍出化工。dāng lán xīn zhí jǐn zhēn cóng,yì gé tóng yán chū huà gōng。
何物众人惊绝艳,一枝花坼瑞云红。hé wù zhòng rén jīng jué yàn,yī zhī huā chè ruì yún hóng。

中书东厅十咏迎春

韩琦

合昏枝老拂檐牙,红白开成蘸晕花。hé hūn zhī lǎo fú yán yá,hóng bái kāi chéng zhàn yūn huā。
最是清香合蠲忿,累旬风送入窗纱。zuì shì qīng xiāng hé juān fèn,lèi xún fēng sòng rù chuāng shā。

中书东厅十咏迎春

韩琦

牡丹殊绝委春风,露菊萧疏怨晚丛。mǔ dān shū jué wěi chūn fēng,lù jú xiāo shū yuàn wǎn cóng。
何似此花荣艳足,四时长放浅深红。hé shì cǐ huā róng yàn zú,sì shí zhǎng fàng qiǎn shēn hóng。

中书东厅十咏迎春

韩琦

莫轻丛筱绿阴微,迸笋方抽嫩玉枝。mò qīng cóng xiǎo lǜ yīn wēi,bèng sǔn fāng chōu nèn yù zhī。
结实他年臻瑞物,最宜栽向凤凰池。jié shí tā nián zhēn ruì wù,zuì yí zāi xiàng fèng huáng chí。

中书东厅十咏迎春

韩琦

蘼芜嘉种列群芳,御湿前推药品良。mí wú jiā zhǒng liè qún fāng,yù shī qián tuī yào pǐn liáng。
时摘嫩草烹赐茗,更从云脚发清香。shí zhāi nèn cǎo pēng cì míng,gèng cóng yún jiǎo fā qīng xiāng。

中书东厅十咏迎春

韩琦

随竹萦回翠蔓延,土藷名异出前编。suí zhú yíng huí cuì màn yán,tǔ shǔ míng yì chū qián biān。
会须霜晚餐珠实,可挹浮丘作地仙。huì xū shuāng wǎn cān zhū shí,kě yì fú qiū zuò dì xiān。

中书东厅十咏迎春

韩琦

圆沼泓登璧彩浮,萍新殊未覆游鯈。yuán zhǎo hóng dēng bì cǎi fú,píng xīn shū wèi fù yóu tiáo。
纤鳞不用时惊没,香饵虽投是直钩。xiān lín bù yòng shí jīng méi,xiāng ěr suī tóu shì zhí gōu。