古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
拾得
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
诗
唐
:
拾得
故林又斩新,剡源溪上人。
gù lín yòu zhǎn xīn,shàn yuán xī shàng rén。
天姥峡关岭,通同次海津。
tiān lǎo xiá guān lǐng,tōng tóng cì hǎi jīn。
湾深曲岛间,淼淼水云云。
wān shēn qū dǎo jiān,miǎo miǎo shuǐ yún yún。
借问松禅客,日轮何处暾。
jiè wèn sōng chán kè,rì lún hé chù tūn。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
自笑老夫筋力败,偏恋松岩爱独游。
zì xiào lǎo fū jīn lì bài,piān liàn sōng yán ài dú yóu。
可叹往年至今日,任运还同不系舟。
kě tàn wǎng nián zhì jīn rì,rèn yùn hái tóng bù xì zhōu。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
一入双溪不计春,鍊暴黄精几许斤。
yī rù shuāng xī bù jì chūn,liàn bào huáng jīng jǐ xǔ jīn。
炉灶石锅频煮沸,土甑久烝气味珍。
lú zào shí guō pín zhǔ fèi,tǔ zèng jiǔ zhēng qì wèi zhēn。
谁来幽谷餐仙食,独向云泉更勿人。
shuí lái yōu gǔ cān xiān shí,dú xiàng yún quán gèng wù rén。
延龄寿尽招手石,此栖终不出山门。
yán líng shòu jǐn zhāo shǒu shí,cǐ qī zhōng bù chū shān mén。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
踯躅一群羊,沿山又入谷。
zhí zhú yī qún yáng,yán shān yòu rù gǔ。
看人贪竹塞,且遭豺狼逐。
kàn rén tān zhú sāi,qiě zāo chái láng zhú。
元不出孳生,便将充口腹。
yuán bù chū zī shēng,biàn jiāng chōng kǒu fù。
从头吃至尾,??无馀肉。
cóng tóu chī zhì wěi,nà nà wú yú ròu。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
银星钉称衡,绿丝作称纽。
yín xīng dīng chēng héng,lǜ sī zuò chēng niǔ。
买人推向前,卖人推向后。
mǎi rén tuī xiàng qián,mài rén tuī xiàng hòu。
不顾他心怨,唯言我好手。
bù gù tā xīn yuàn,wéi yán wǒ hǎo shǒu。
死去见阎王,背后插扫帚。
sǐ qù jiàn yán wáng,bèi hòu chā sǎo zhǒu。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
闭门私造罪,准拟免灾殃。
bì mén sī zào zuì,zhǔn nǐ miǎn zāi yāng。
被他恶部童,抄得报阎王。
bèi tā è bù tóng,chāo dé bào yán wáng。
纵不入镬汤,亦须卧铁床。
zòng bù rù huò tāng,yì xū wò tiě chuáng。
不许雇人替,自作自身当。
bù xǔ gù rén tì,zì zuò zì shēn dāng。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
悠悠尘里人,常道尘中乐。
yōu yōu chén lǐ rén,cháng dào chén zhōng lè。
我见尘中人,心生多悯顾。
wǒ jiàn chén zhōng rén,xīn shēng duō mǐn gù。
何哉悯此流,念彼尘中苦。
hé zāi mǐn cǐ liú,niàn bǐ chén zhōng kǔ。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
无去无来本湛然,不居内外及中间。
wú qù wú lái běn zhàn rán,bù jū nèi wài jí zhōng jiān。
一颗水精绝瑕翳,光明透满出人天。
yī kē shuǐ jīng jué xiá yì,guāng míng tòu mǎn chū rén tiān。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
少年学书剑,叱驭到荆州。
shǎo nián xué shū jiàn,chì yù dào jīng zhōu。
闻伐匈奴尽,婆娑无处游。
wén fá xiōng nú jǐn,pó suō wú chù yóu。
归来翠岩下,席草玩清流。
guī lái cuì yán xià,xí cǎo wán qīng liú。
壮士志未骋,猕猴骑土牛。
zhuàng shì zhì wèi chěng,mí hóu qí tǔ niú。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
三界如转轮,浮生若流水。
sān jiè rú zhuǎn lún,fú shēng ruò liú shuǐ。
蠢蠢诸品类,贪生不觉死。
chǔn chǔn zhū pǐn lèi,tān shēng bù jué sǐ。
汝看朝垂露,能得几时子。
rǔ kàn cháo chuí lù,néng dé jǐ shí zi。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
闲入天台洞,访人人不知。
xián rù tiān tái dòng,fǎng rén rén bù zhī。
寒山为伴侣,松下啖灵芝。
hán shān wèi bàn lǚ,sōng xià dàn líng zhī。
每谈今古事,嗟见世愚痴。
měi tán jīn gǔ shì,jiē jiàn shì yú chī。
个个入地狱,早晚出头时。
gè gè rù dì yù,zǎo wǎn chū tóu shí。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
古佛路凄凄,愚人到却迷。
gǔ fú lù qī qī,yú rén dào què mí。
只缘前业重,所以不能知。
zhǐ yuán qián yè zhòng,suǒ yǐ bù néng zhī。
欲识无为理,心中不挂丝。
yù shí wú wèi lǐ,xīn zhōng bù guà sī。
生生勤苦学,必定睹天师。
shēng shēng qín kǔ xué,bì dìng dǔ tiān shī。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
各有天真佛,号之为宝王。
gè yǒu tiān zhēn fú,hào zhī wèi bǎo wáng。
珠光日夜照,玄妙卒难量。
zhū guāng rì yè zhào,xuán miào zú nán liàng。
盲人常兀兀,那肯怕灾殃。
máng rén cháng wù wù,nà kěn pà zāi yāng。
唯贪淫泆业,此辈实堪伤。
wéi tān yín yì yè,cǐ bèi shí kān shāng。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
出家求出离,哀念苦众生。
chū jiā qiú chū lí,āi niàn kǔ zhòng shēng。
助佛为扬化,令教选路行。
zhù fú wèi yáng huà,lìng jiào xuǎn lù xíng。
何曾解救苦,恣意乱纵横。
hé céng jiě jiù kǔ,zì yì luàn zòng héng。
一时同受溺,俱落大深坑。
yī shí tóng shòu nì,jù luò dà shēn kēng。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
常饮三毒酒,昏昏都不知。
cháng yǐn sān dú jiǔ,hūn hūn dōu bù zhī。
将钱作梦事,梦事成铁围。
jiāng qián zuò mèng shì,mèng shì chéng tiě wéi。
以苦欲舍苦,舍苦无出期。
yǐ kǔ yù shě kǔ,shě kǔ wú chū qī。
应须早觉悟,觉悟自归依。
yīng xū zǎo jué wù,jué wù zì guī yī。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
云山叠叠几千重,幽谷路深绝人踪。
yún shān dié dié jǐ qiān zhòng,yōu gǔ lù shēn jué rén zōng。
碧涧清流多胜境,时来鸟语合人心。
bì jiàn qīng liú duō shèng jìng,shí lái niǎo yǔ hé rén xīn。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
后来出家子,论情入骨痴。
hòu lái chū jiā zi,lùn qíng rù gǔ chī。
本来求解脱,却见受驱驰。
běn lái qiú jiě tuō,què jiàn shòu qū chí。
终朝游俗舍,礼念作威仪。
zhōng cháo yóu sú shě,lǐ niàn zuò wēi yí。
博钱沽酒吃,翻成客作儿。
bó qián gū jiǔ chī,fān chéng kè zuò ér。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
若论常快活,唯有隐居人。
ruò lùn cháng kuài huó,wéi yǒu yǐn jū rén。
林花长似锦,四季色常新。
lín huā zhǎng shì jǐn,sì jì sè cháng xīn。
或向岩间坐,旋瞻见桂轮。
huò xiàng yán jiān zuò,xuán zhān jiàn guì lún。
虽然身畅逸,却念世间人。
suī rán shēn chàng yì,què niàn shì jiān rén。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
我见出家人,总爱吃酒肉。
wǒ jiàn chū jiā rén,zǒng ài chī jiǔ ròu。
此合上天堂,却沈归地狱。
cǐ hé shàng tiān táng,què shěn guī dì yù。
念得两卷经,欺他道廛俗。
niàn dé liǎng juǎn jīng,qī tā dào chán sú。
岂知廛俗士,大有根性熟。
qǐ zhī chán sú shì,dà yǒu gēn xìng shú。
AI赏析
诗
唐
:
拾得
我见顽钝人,灯心柱须弥。
wǒ jiàn wán dùn rén,dēng xīn zhù xū mí。
蚁子啮大树,焉知气力微。
yǐ zi niè dà shù,yān zhī qì lì wēi。
学咬两茎菜,言与祖师齐。
xué yǎo liǎng jīng cài,yán yǔ zǔ shī qí。
火急求忏悔,从今辄莫迷。
huǒ jí qiú chàn huǐ,cóng jīn zhé mò mí。
AI赏析
总
55
条
‹
1
2
3
›