古诗词

谢枋得

小孤山

谢枋得

人言此是海门关,海眼无涯骇众观。rén yán cǐ shì hǎi mén guān,hǎi yǎn wú yá hài zhòng guān。
天地偶然留砥柱,江山有此障狂澜。tiān dì ǒu rán liú dǐ zhù,jiāng shān yǒu cǐ zhàng kuáng lán。
坚如勇士专场立,危比孤臣末世难。jiān rú yǒng shì zhuān chǎng lì,wēi bǐ gū chén mò shì nán。
明日登峰须造极,渺观宇宙我心宽。míng rì dēng fēng xū zào jí,miǎo guān yǔ zhòu wǒ xīn kuān。

题东观壁

谢枋得

观外好看船往回,观中几度见桃开。guān wài hǎo kàn chuán wǎng huí,guān zhōng jǐ dù jiàn táo kāi。
常瞻紫气青牛去,又带白云黄鹤来。cháng zhān zǐ qì qīng niú qù,yòu dài bái yún huáng hè lái。
天地无情搔短发,古今多变付残杯。tiān dì wú qíng sāo duǎn fā,gǔ jīn duō biàn fù cán bēi。
醉中尚有醒时眼,不信玉山人可推。zuì zhōng shàng yǒu xǐng shí yǎn,bù xìn yù shān rén kě tuī。

题东观壁

谢枋得

老树犹能识道回,好怀清对碧天开。lǎo shù yóu néng shí dào huí,hǎo huái qīng duì bì tiān kāi。
青山绿水何人管,明月清风要我来。qīng shān lǜ shuǐ hé rén guǎn,míng yuè qīng fēng yào wǒ lái。
少日曾闻黄石教,平生几掷左慈杯。shǎo rì céng wén huáng shí jiào,píng shēng jǐ zhì zuǒ cí bēi。
道兄惯见人闲事,快抱棋枰信手推。dào xiōng guàn jiàn rén xián shì,kuài bào qí píng xìn shǒu tuī。

忠贤祠

谢枋得

正气冲融自一家,宦情儒墨共根芽。zhèng qì chōng róng zì yī jiā,huàn qíng rú mò gòng gēn yá。
身因世故归民社,道为时谋重圣涯。shēn yīn shì gù guī mín shè,dào wèi shí móu zhòng shèng yá。
千古寒光流夜月,满天馀彩漾晴霞。qiān gǔ hán guāng liú yè yuè,mǎn tiān yú cǎi yàng qíng xiá。
殷勤瞻拜诸公侧,送尽长林几晚鸦。yīn qín zhān bài zhū gōng cè,sòng jǐn zhǎng lín jǐ wǎn yā。

谢枋得

养口资身赖以桑,终成王道泽流长。yǎng kǒu zī shēn lài yǐ sāng,zhōng chéng wáng dào zé liú zhǎng。
吐丝不羡蜘蛛巧,饲叶频催织女忙。tǔ sī bù xiàn zhī zhū qiǎo,sì yè pín cuī zhī nǚ máng。
三起三眠时化运,一生一死命天常。sān qǐ sān mián shí huà yùn,yī shēng yī sǐ mìng tiān cháng。
待看献茧盆缫后,先与吾皇织衮裳。dài kàn xiàn jiǎn pén sāo hòu,xiān yǔ wú huáng zhī gǔn shang。

自况

谢枋得

手撚琪花吹玉萧,至人长与道逍遥。shǒu niǎn qí huā chuī yù xiāo,zhì rén zhǎng yǔ dào xiāo yáo。
黄云白鹤无拘束,闲看吴儿弄晚潮。huáng yún bái hè wú jū shù,xián kàn wú ér nòng wǎn cháo。

窗间戏题

谢枋得

云在青山自往还,鹤穿云外上青天。yún zài qīng shān zì wǎng hái,hè chuān yún wài shàng qīng tiān。
云来鹤去不相试,两个无心莫结缘。yún lái hè qù bù xiāng shì,liǎng gè wú xīn mò jié yuán。

题庆全庵其一

谢枋得

莲如君子甘离世,菊似逸民难出山。lián rú jūn zi gān lí shì,jú shì yì mín nán chū shān。
不信众芳□寂寞,天香流出满人间。bù xìn zhòng fāng jì mò,tiān xiāng liú chū mǎn rén jiān。

赏牡丹

谢枋得

兰佩蓉裳骨相寒,山中何日鼎成丹。lán pèi róng shang gǔ xiāng hán,shān zhōng hé rì dǐng chéng dān。
春深富贵花如此,一笑尊前醉眼看。chūn shēn fù guì huā rú cǐ,yī xiào zūn qián zuì yǎn kàn。

赏牡丹

谢枋得

洛阳园里草茵寒,梦想尧夫一寸丹。luò yáng yuán lǐ cǎo yīn hán,mèng xiǎng yáo fū yī cùn dān。
安得根头知上品,今人多是就花看。ān dé gēn tóu zhī shàng pǐn,jīn rén duō shì jiù huā kàn。

秦人洞

谢枋得

来避秦人万事休,鸟啼花落几春秋。lái bì qín rén wàn shì xiū,niǎo tí huā luò jǐ chūn qiū。
洞门深锁无人到,山自青青水自流。dòng mén shēn suǒ wú rén dào,shān zì qīng qīng shuǐ zì liú。

送程楚翁远游

谢枋得

近日人传庾岭梅,南枝落尽北枝开。jìn rì rén chuán yǔ lǐng méi,nán zhī luò jǐn běi zhī kāi。
长安旧日元无此,尽是江南人送来。zhǎng ān jiù rì yuán wú cǐ,jǐn shì jiāng nán rén sòng lái。

思亲

谢枋得

九十萱亲天下稀,十年甘旨误庭闱。jiǔ shí xuān qīn tiān xià xī,shí nián gān zhǐ wù tíng wéi。
临行有恳慈心喜,再睹衣冠儿便归。lín xíng yǒu kěn cí xīn xǐ,zài dǔ yī guān ér biàn guī。

五星

谢枋得

五纬煌煌裹在秦,项王称霸沛公臣。wǔ wěi huáng huáng guǒ zài qín,xiàng wáng chēng bà pèi gōng chén。
谁知四百年天下,已属宽仁大度人。shuí zhī sì bǎi nián tiān xià,yǐ shǔ kuān rén dà dù rén。

代上杜按察

谢枋得

东南官吏欠清风,五十年来世道穷。dōng nán guān lì qiàn qīng fēng,wǔ shí nián lái shì dào qióng。
须信太平在今日,人间又有杜祁公。xū xìn tài píng zài jīn rì,rén jiān yòu yǒu dù qí gōng。

代上杜按察

谢枋得

庆历诸公开太平,选贤按察救生灵。qìng lì zhū gōng kāi tài píng,xuǎn xián àn chá jiù shēng líng。
当时只有一杜杞,岂若先生真福星。dāng shí zhǐ yǒu yī dù qǐ,qǐ ruò xiān shēng zhēn fú xīng。

代上杜按察

谢枋得

万物宁无吐气时,平生爱诵杜陵诗。wàn wù níng wú tǔ qì shí,píng shēng ài sòng dù líng shī。
如今天下知元结,六百年间再见之。rú jīn tiān xià zhī yuán jié,liù bǎi nián jiān zài jiàn zhī。

贺道士阮太虚

谢枋得

阮郎正好住天台,玉女多情忽放回。ruǎn láng zhèng hǎo zhù tiān tái,yù nǚ duō qíng hū fàng huí。
雨散云收一天碧,薰风吹梦到瑶台。yǔ sàn yún shōu yī tiān bì,xūn fēng chuī mèng dào yáo tái。

寄谢叔鲁

谢枋得

红叶飘摇霜露清,去年今日正同行。hóng yè piāo yáo shuāng lù qīng,qù nián jīn rì zhèng tóng xíng。
夜来似与君相见,明月一窗梅影横。yè lái shì yǔ jūn xiāng jiàn,míng yuè yī chuāng méi yǐng héng。

寄谢叔鲁

谢枋得

一岁思君君不来,君来我去欠徘徊。yī suì sī jūn jūn bù lái,jūn lái wǒ qù qiàn pái huái。
归时只见留诗在,何日相逢畅好怀。guī shí zhǐ jiàn liú shī zài,hé rì xiāng féng chàng hǎo huái。
8112345