古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
知玄
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
五岁咏花
唐
:
知玄
花开满树红,花落万枝空。
huā kāi mǎn shù hóng,huā luò wàn zhī kōng。
唯馀一朵在,明日定随风。
wéi yú yī duǒ zài,míng rì dìng suí fēng。
AI赏析
祝尧诗
唐
:
知玄
生天本自生天业,未必求仙便得仙。
shēng tiān běn zì shēng tiān yè,wèi bì qiú xiān biàn dé xiān。
鹤背倾危龙背滑,君王且住一千年。
hè bèi qīng wēi lóng bèi huá,jūn wáng qiě zhù yī qiān nián。
AI赏析
答僧澈
唐
:
知玄
观君法苑思冲虚,使我真乘刃有馀。
guān jūn fǎ yuàn sī chōng xū,shǐ wǒ zhēn chéng rèn yǒu yú。
若使龙光时可待,应怜僧肇论成初。
ruò shǐ lóng guāng shí kě dài,yīng lián sēng zhào lùn chéng chū。
五车外典知谁敌,九趣多才恐不如。
wǔ chē wài diǎn zhī shuí dí,jiǔ qù duō cái kǒng bù rú。
萧寺讲轩横淡荡,帝乡云树正扶疏。
xiāo sì jiǎng xuān héng dàn dàng,dì xiāng yún shù zhèng fú shū。
几生曾得阇瑜意,今日堪将贝叶书。
jǐ shēng céng dé dū yú yì,jīn rì kān jiāng bèi yè shū。
一振微言冠千古,何人执卷问吾庐。
yī zhèn wēi yán guān qiān gǔ,hé rén zhí juǎn wèn wú lú。
AI赏析