古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
郦炎
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
诗二首
汉
:
郦炎
大道夷且长,窘路狭且促。
dà dào yí qiě zhǎng,jiǒng lù xiá qiě cù。
修翼无卑栖,远趾不步局。
xiū yì wú bēi qī,yuǎn zhǐ bù bù jú。
舒吾陵霄羽,奋此千里足。
shū wú líng xiāo yǔ,fèn cǐ qiān lǐ zú。
超迈绝尘驱,倏忽谁能逐。
chāo mài jué chén qū,shū hū shuí néng zhú。
贤愚岂常类,禀性在清浊。
xián yú qǐ cháng lèi,bǐng xìng zài qīng zhuó。
富贵有人籍,贫贱无人录。
fù guì yǒu rén jí,pín jiàn wú rén lù。
通塞苟由已,吉士不相卜。
tōng sāi gǒu yóu yǐ,jí shì bù xiāng bo。
陈平敖里社,韩信钓河曲。
chén píng áo lǐ shè,hán xìn diào hé qū。
终居天下宰,食此万钟禄。
zhōng jū tiān xià zǎi,shí cǐ wàn zhōng lù。
德音流千载,功名重山狱。
dé yīn liú qiān zài,gōng míng zhòng shān yù。
AI赏析
诗二首
汉
:
郦炎
灵芝生河洲,动摇因洪波。
líng zhī shēng hé zhōu,dòng yáo yīn hóng bō。
兰荣一何晚,严霜瘁其柯。
lán róng yī hé wǎn,yán shuāng cuì qí kē。
哀哉二芳草,不植太山阿。
āi zāi èr fāng cǎo,bù zhí tài shān ā。
文质道所贵,遭时用有嘉。
wén zhì dào suǒ guì,zāo shí yòng yǒu jiā。
绛灌临衡宰,谓谊崇浮华。
jiàng guàn lín héng zǎi,wèi yì chóng fú huá。
贤才抑不用,远投荆南沙。
xián cái yì bù yòng,yuǎn tóu jīng nán shā。
抱玉乘龙骥,不逢乐与和。
bào yù chéng lóng jì,bù féng lè yǔ hé。
安得孔仲尼,为世陈四科。
ān dé kǒng zhòng ní,wèi shì chén sì kē。
AI赏析