古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
蜀太妃徐氏
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
游丈人观谒先帝御容
唐
:
蜀太妃徐氏
共谒御容仪,还同在禁闱。
gòng yè yù róng yí,hái tóng zài jìn wéi。
笙歌喧宝殿,彩仗耀金徽。
shēng gē xuān bǎo diàn,cǎi zhàng yào jīn huī。
清泪沾罗袂,红霞拂绣衣。
qīng lèi zhān luó mèi,hóng xiá fú xiù yī。
九疑山水远,无路继湘妃。
jiǔ yí shān shuǐ yuǎn,wú lù jì xiāng fēi。
AI赏析
三学山夜看圣灯
唐
:
蜀太妃徐氏
圣灯千万炬,旋向碧空生。
shèng dēng qiān wàn jù,xuán xiàng bì kōng shēng。
细雨湿不暗,好风吹更明。
xì yǔ shī bù àn,hǎo fēng chuī gèng míng。
磬敲金地响,僧唱梵天声。
qìng qiāo jīn dì xiǎng,sēng chàng fàn tiān shēng。
若说无心法,此光如有情。
ruò shuō wú xīn fǎ,cǐ guāng rú yǒu qíng。
AI赏析
题金华宫
唐
:
蜀太妃徐氏
碧烟红雾漾人衣,宿雾苍苔石径危。
bì yān hóng wù yàng rén yī,sù wù cāng tái shí jìng wēi。
风巧解吹松上曲,蝶娇频采脸边脂。
fēng qiǎo jiě chuī sōng shàng qū,dié jiāo pín cǎi liǎn biān zhī。
同寻僻境思携手,暗指遥山学画眉。
tóng xún pì jìng sī xié shǒu,àn zhǐ yáo shān xué huà méi。
好把身心清净处,角冠霞帔事希夷。
hǎo bǎ shēn xīn qīng jìng chù,jiǎo guān xiá pèi shì xī yí。
AI赏析
和题丹景山至德寺
唐
:
蜀太妃徐氏
丹景山头宿梵宫,玉轮金辂驻虚空。
dān jǐng shān tóu sù fàn gōng,yù lún jīn lù zhù xū kōng。
军持无水注寒碧,兰若有花开晚红。
jūn chí wú shuǐ zhù hán bì,lán ruò yǒu huā kāi wǎn hóng。
武士尽排青嶂下,内人皆在讲筵中。
wǔ shì jǐn pái qīng zhàng xià,nèi rén jiē zài jiǎng yán zhōng。
我家帝子传王业,积善终期四海同。
wǒ jiā dì zi chuán wáng yè,jī shàn zhōng qī sì hǎi tóng。
AI赏析
题彭州阳平化
唐
:
蜀太妃徐氏
云浮翠辇届阳平,真似骖鸾到上清。
yún fú cuì niǎn jiè yáng píng,zhēn shì cān luán dào shàng qīng。
风起半厓闻虎啸,雨来当面见龙行。
fēng qǐ bàn yá wén hǔ xiào,yǔ lái dāng miàn jiàn lóng xíng。
晚寻水涧听松韵,夜上星坛看月明。
wǎn xún shuǐ jiàn tīng sōng yùn,yè shàng xīng tán kàn yuè míng。
长恐前身居此境,玉皇教向锦城生。
zhǎng kǒng qián shēn jū cǐ jìng,yù huáng jiào xiàng jǐn chéng shēng。
AI赏析
丈人观
唐
:
蜀太妃徐氏
获陪翠辇喜殊常,同涉仙坛岂厌长。
huò péi cuì niǎn xǐ shū cháng,tóng shè xiān tán qǐ yàn zhǎng。
不羡乘鸾入烟雾,此中便是五云乡。
bù xiàn chéng luán rù yān wù,cǐ zhōng biàn shì wǔ yún xiāng。
AI赏析
玄都观
唐
:
蜀太妃徐氏
登寻丹壑到玄都,接日红霞照座隅。
dēng xún dān hè dào xuán dōu,jiē rì hóng xiá zhào zuò yú。
即向周回岩下看,似看曾进画图无。
jí xiàng zhōu huí yán xià kàn,shì kàn céng jìn huà tú wú。
AI赏析
题天回驿
唐
:
蜀太妃徐氏
翠驿红亭近玉京,梦魂犹是在青城。
cuì yì hóng tíng jìn yù jīng,mèng hún yóu shì zài qīng chéng。
比来出看江山景,却被江山看出行。
bǐ lái chū kàn jiāng shān jǐng,què bèi jiāng shān kàn chū xíng。
AI赏析