古诗词

王喆

苏幕遮·赠京兆药市街赵公

王哲

赵公邀,吃水饭。zhào gōng yāo,chī shuǐ fàn。
颗颗珍珠,料料灵芝蔓。kē kē zhēn zhū,liào liào líng zhī màn。
食就圆明生园苑。shí jiù yuán míng shēng yuán yuàn。
开阐琼花,不作凡躯楦。kāi chǎn qióng huā,bù zuò fán qū xuàn。
合三光,分四宪。hé sān guāng,fēn sì xiàn。
壮起精神,宝鼎童儿健。zhuàng qǐ jīng shén,bǎo dǐng tóng ér jiàn。
五色霞光同一建。wǔ sè xiá guāng tóng yī jiàn。
此则充盈,得得平生愿。cǐ zé chōng yíng,dé dé píng shēng yuàn。

迎春乐春日

王哲

兹晨瑞气阳和早。zī chén ruì qì yáng hé zǎo。
泥牛示古农曹。ní niú shì gǔ nóng cáo。
风充彩杖轻轻考。fēng chōng cǎi zhàng qīng qīng kǎo。
谁似我、重耕道。shuí shì wǒ zhòng gēng dào。
赏宴怀中珍和宝。shǎng yàn huái zhōng zhēn hé bǎo。
滋味广餐芝草。zī wèi guǎng cān zhī cǎo。
便许结金丹,复归去蓬莱岛。biàn xǔ jié jīn dān,fù guī qù péng lái dǎo。

侍香金童

王哲

大道修持,物物俱尽悔。dà dào xiū chí,wù wù jù jǐn huǐ。
莫起黑烟生叆叇。mò qǐ hēi yān shēng ài dài。
云水净清须慷慨。yún shuǐ jìng qīng xū kāng kǎi。
逸优游、做成奇骇。yì yōu yóu zuò chéng qí hài。
垒这功行,便恰如山与海。lěi zhè gōng xíng,biàn qià rú shān yǔ hǎi。
得阒里,真闲诚自在。dé qù lǐ,zhēn xián chéng zì zài。
一块红霞笼宝排。yī kuài hóng xiá lóng bǎo pái。
化玉成形。huà yù chéng xíng。
转生光彩。zhuǎn shēng guāng cǎi。

受恩深

王哲

性乱因醪误。xìng luàn yīn láo wù。
精枯缘色妒。jīng kū yuán sè dù。
眼神伤败,被财役住。yǎn shén shāng bài,bèi cái yì zhù。
鼻浊如何,只为气使馨清去。bí zhuó rú hé,zhǐ wèi qì shǐ xīn qīng qù。
浮世人难悟。fú shì rén nán wù。
殢四事相牵,沦落苦处。tì sì shì xiāng qiān,lún luò kǔ chù。
达士怡然殊不顾。dá shì yí rán shū bù gù。
上净真心,于下元阳坚固。shàng jìng zhēn xīn,yú xià yuán yáng jiān gù。
左养取青龙,右边白虎。zuǒ yǎng qǔ qīng lóng,yòu biān bái hǔ。
咆哮做。páo xiāo zuò。
都总来攒聚。dōu zǒng lái zǎn jù。
便成结金丹,大罗归去。biàn chéng jié jīn dān,dà luó guī qù。

夜行船

王哲

王哲害风都不管。wáng zhé hài fēng dōu bù guǎn。
乐清闲、恣情慵懒。lè qīng xián zì qíng yōng lǎn。
纸袄麻衣,教人说短。zhǐ ǎo má yī,jiào rén shuō duǎn。
我咱自知凉暖。wǒ zán zì zhī liáng nuǎn。
一炷名香经十卷。yī zhù míng xiāng jīng shí juǎn。
三千日、行成功满。sān qiān rì xíng chéng gōng mǎn。
稳驾祥云,独通霄汉。wěn jià xiáng yún,dú tōng xiāo hàn。
尽你夜行船赶。jǐn nǐ yè xíng chuán gǎn。

夜游宫

王哲

身向深出寄寄。shēn xiàng shēn chū jì jì。
步青峰、恣情如意。bù qīng fēng zì qíng rú yì。
冷即草衣慵即睡。lěng jí cǎo yī yōng jí shuì。
囗餐松,渴来后,饮绿水。wéi cān sōng,kě lái hòu,yǐn lǜ shuǐ。
养就神和气。yǎng jiù shén hé qì。
自不寒不饥不寐。zì bù hán bù jī bù mèi。
占得逍遥清净地。zhàn dé xiāo yáo qīng jìng dì。
乐真闲,入红霞,翠雾里。lè zhēn xián,rù hóng xiá,cuì wù lǐ。

少年游

王哲

里闲人户外闲。lǐ xián rén hù wài xián。
方游历白云间。fāng yóu lì bái yún jiān。
射日临光景媚,瞯前明朗见昆山。shè rì lín guāng jǐng mèi,xián qián míng lǎng jiàn kūn shān。
得怡然诸争略,中珍宝好跻攀。dé yí rán zhū zhēng lüè,zhōng zhēn bǎo hǎo jī pān。
里金花开馥馥,馨透过玉门关。lǐ jīn huā kāi fù fù,xīn tòu guò yù mén guān。

定风波

王哲

昔日嘉山第一程。xī rì jiā shān dì yī chéng。
今朝臣海载清清。jīn cháo chén hǎi zài qīng qīng。
重泛瑶池真得得,盈盈。zhòng fàn yáo chí zhēn dé dé,yíng yíng。
昂头堪认自家声。áng tóu kān rèn zì jiā shēng。
玉浪银波别景致,琼涛朱溜作高名。yù làng yín bō bié jǐng zhì,qióng tāo zhū liū zuò gāo míng。
涌出白莲花一朵,呈呈。yǒng chū bái lián huā yī duǒ,chéng chéng。
馨香直入大罗城。xīn xiāng zhí rù dà luó chéng。

定风波

王哲

万万人中这个人。wàn wàn rén zhōng zhè gè rén。
忽然自悟说良因。hū rán zì wù shuō liáng yīn。
恰似白莲花一朵,尖新。qià shì bái lián huā yī duǒ,jiān xīn。
泥沙脱了出迷律。ní shā tuō le chū mí lǜ。
邀住清风开嫩脸,朗窥明月作毗邻。yāo zhù qīng fēng kāi nèn liǎn,lǎng kuī míng yuè zuò pí lín。
住向空中胜馥郁,灵真。zhù xiàng kōng zhōng shèng fù yù,líng zhēn。
此时占得四时春。cǐ shí zhàn dé sì shí chūn。

定风波

王哲

每日闲游西复东。měi rì xián yóu xī fù dōng。
随缘且过住尘中。suí yuán qiě guò zhù chén zhōng。
杳杳冥冥今古在,蒙蒙。yǎo yǎo míng míng jīn gǔ zài,méng méng。
害风风里得飘蓬。hài fēng fēng lǐ dé piāo péng。
公且只知浮蚁动,我今偏爱满堂红。gōng qiě zhǐ zhī fú yǐ dòng,wǒ jīn piān ài mǎn táng hóng。
照破当年昏暗事,空空。zhào pò dāng nián hūn àn shì,kōng kōng。
灵台一点透穹窿。líng tái yī diǎn tòu qióng lóng。

武陵春

王哲

叮嘱阎公归故里,传语醴泉人。dīng zhǔ yán gōng guī gù lǐ,chuán yǔ lǐ quán rén。
可可贪求莫恨嗔。kě kě tān qiú mò hèn chēn。
赢取好精神。yíng qǔ hǎo jīng shén。
只此堪能为大道,何必苦寻真。zhǐ cǐ kān néng wèi dà dào,hé bì kǔ xún zhēn。
稍稍诸公悟此身。shāo shāo zhū gōng wù cǐ shēn。
便是出嚣尘。biàn shì chū xiāo chén。

武陵春

王哲

日醍醐长灌顶,丙反相亲。rì tí hú zhǎng guàn dǐng,bǐng fǎn xiāng qīn。
有琼浆与玉津。yǒu qióng jiāng yǔ yù jīn。
火养精神。huǒ yǎng jīng shén。
地醒来寅地醉,九按三巡。dì xǐng lái yín dì zuì,jiǔ àn sān xún。
子于金得味衠。zi yú jīn dé wèi zhūn。
赏武陵春。shǎng wǔ líng chūn。

武陵春

王哲

天地唯尊人亦贵,日月与星临。tiān dì wéi zūn rén yì guì,rì yuè yǔ xīng lín。
道释儒经理最深。dào shì rú jīng lǐ zuì shēn。
精气助神愔。jīng qì zhù shén yīn。
四个三般都晓彻,丹结变成金。sì gè sān bān dōu xiǎo chè,dān jié biàn chéng jīn。
衮上明堂透玉岑。gǔn shàng míng táng tòu yù cén。
空外得知音。kōng wài dé zhī yīn。

武陵春·忆道友

王哲

业云涯别有景,曲武陵春。yè yún yá bié yǒu jǐng,qū wǔ líng chūn。
日清闲没苦辛。rì qīng xián méi kǔ xīn。
载得全真。zài dé quán zhēn。
是人非俱不管,爵肯相亲。shì rén fēi jù bù guǎn,jué kěn xiāng qīn。
史哥时说一新。shǐ gē shí shuō yī xīn。
斧断迷津。fǔ duàn mí jīn。

武陵春·京兆赵公劝酒不饮

王哲

处林泉别有酒,卯按篇章。chù lín quán bié yǒu jiǔ,mǎo àn piān zhāng。
二层楼饮玉浆。èr céng lóu yǐn yù jiāng。
里火生光。lǐ huǒ shēng guāng。
兀陶陶频醉醒,夜最堪尝。wù táo táo pín zuì xǐng,yè zuì kān cháng。
味来回转转昌。wèi lái huí zhuǎn zhuǎn chāng。
出趁蓬庄。chū chèn péng zhuāng。

画堂春

王哲

云水王三悟悟。yún shuǐ wáng sān wù wù。
甘河镇、祖师遇遇。gān hé zhèn zǔ shī yù yù。
元本灵明,便惺惺也,真个诗词做做。yuán běn líng míng,biàn xīng xīng yě,zhēn gè shī cí zuò zuò。
丹药内中频顾顾。dān yào nèi zhōng pín gù gù。
逍遥处、三光觑觑。xiāo yáo chù sān guāng qù qù。
全得当时害风风,真个神仙去去。quán dé dāng shí hài fēng fēng,zhēn gè shén xiān qù qù。

采桑子

王哲

两人斗胜俱夸会,路路相违。liǎng rén dòu shèng jù kuā huì,lù lù xiāng wéi。
子细俟依。zi xì qí yī。
劫尽方知解了围。jié jǐn fāng zhī jiě le wéi。
愚迷不晓双关意,各自藏机。yú mí bù xiǎo shuāng guān yì,gè zì cáng jī。
孰是孰非。shú shì shú fēi。
却被傍观冷笑微。què bèi bàng guān lěng xiào wēi。

采桑子

王哲

堪嗟万物阴阳内,造化因功。kān jiē wàn wù yīn yáng nèi,zào huà yīn gōng。
休论西东。xiū lùn xī dōng。
只在三光秀气中。zhǐ zài sān guāng xiù qì zhōng。
公如会得疾安脚,便做飘蓬。gōng rú huì dé jí ān jiǎo,biàn zuò piāo péng。
脱了凡笼。tuō le fán lóng。
一个真灵入碧空。yī gè zhēn líng rù bì kōng。

采桑子

王哲

曹溪一路人难悟,怎舍妍妻。cáo xī yī lù rén nán wù,zěn shě yán qī。
难受孤恓。nán shòu gū xī。
独自眠时越越迷。dú zì mián shí yuè yuè mí。
分明有个长生路,孰是能跻。fēn míng yǒu gè zhǎng shēng lù,shú shì néng jī。
说甚东西。shuō shén dōng xī。
谁肯抽身出污泥。shuí kěn chōu shēn chū wū ní。

采桑子

王哲

凡人若会通三耀,便结良缘。fán rén ruò huì tōng sān yào,biàn jié liáng yuán。
搜见真玄。sōu jiàn zhēn xuán。
方信虚空出大仙。fāng xìn xū kōng chū dà xiān。
金丹一粒无为漏,得恁精妍。jīn dān yī lì wú wèi lòu,dé nèn jīng yán。
明莹光圆。míng yíng guāng yuán。
万道霞光簇上天。wàn dào xiá guāng cù shàng tiān。