古诗词

仇远

重阳见菊占冬晴上熟

仇远

满城风日酿轻霜,昨夜东篱菊尽黄。mǎn chéng fēng rì niàng qīng shuāng,zuó yè dōng lí jú jǐn huáng。
正月自非添一闰,此花安得及重阳。zhèng yuè zì fēi tiān yī rùn,cǐ huā ān dé jí zhòng yáng。
新鸿远到愁无信,螃蟹中虚怕有芒。xīn hóng yuǎn dào chóu wú xìn,páng xiè zhōng xū pà yǒu máng。
浊酒醒来闻吉语,晴过冬至兆丰穰。zhuó jiǔ xǐng lái wén jí yǔ,qíng guò dōng zhì zhào fēng ráng。

南仲以潘老句约赋

仇远

秋声浩荡夜凄凉,却喜田家熟稻粮。qiū shēng hào dàng yè qī liáng,què xǐ tián jiā shú dào liáng。
千里江湖随薄宦,满城风雨近重阳。qiān lǐ jiāng hú suí báo huàn,mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。
菊花渐拆青青蕊,桂树独飘粟粟香。jú huā jiàn chāi qīng qīng ruǐ,guì shù dú piāo sù sù xiāng。
幸是催租人未至,尊前聊为足成章。xìng shì cuī zū rén wèi zhì,zūn qián liáo wèi zú chéng zhāng。

十日与侯伯用谢元焘诸友泛菊得头字

仇远

西风吹发冷飕飕,赖有多情帽裹头。xī fēng chuī fā lěng sōu sōu,lài yǒu duō qíng mào guǒ tóu。
九日已知成昨夜,绿樽聊复集清流。jiǔ rì yǐ zhī chéng zuó yè,lǜ zūn liáo fù jí qīng liú。
山房霜菊偏能耐,客路云萍故自浮。shān fáng shuāng jú piān néng nài,kè lù yún píng gù zì fú。
欲识岁寒心皎洁,一方月色十分秋。yù shí suì hán xīn jiǎo jié,yī fāng yuè sè shí fēn qiū。

和胡定甫

仇远

几年野水倚扁舟,风雪尘埃暗绮裘。jǐ nián yě shuǐ yǐ biǎn zhōu,fēng xuě chén āi àn qǐ qiú。
齐鲁青山恒北望,江湖白鸟共东流。qí lǔ qīng shān héng běi wàng,jiāng hú bái niǎo gòng dōng liú。
杜陵骑马寻征路,李白题诗遍酒楼。dù líng qí mǎ xún zhēng lù,lǐ bái tí shī biàn jiǔ lóu。
文学卑官何足说,直须揽辔觅封侯。wén xué bēi guān hé zú shuō,zhí xū lǎn pèi mì fēng hóu。

和胡定甫

仇远

淡泊相逢古溧州,世情客况两悠悠。dàn pō xiāng féng gǔ lì zhōu,shì qíng kè kuàng liǎng yōu yōu。
腐儒都不通人事,冷掾何曾似宦游。fǔ rú dōu bù tōng rén shì,lěng yuàn hé céng shì huàn yóu。
轻薄成风虽可畏,廉勤律己每无愁。qīng báo chéng fēng suī kě wèi,lián qín lǜ jǐ měi wú chóu。
他时重会西湖上,把酒联诗日自由。tā shí zhòng huì xī hú shàng,bǎ jiǔ lián shī rì zì yóu。

和费廷玉

仇远

我昔南徐讲席分,知君肥遁白云村。wǒ xī nán xú jiǎng xí fēn,zhī jūn féi dùn bái yún cūn。
草深能使芝兰没,木落方推竹柏尊。cǎo shēn néng shǐ zhī lán méi,mù luò fāng tuī zhú bǎi zūn。
试问上书投魏阙,何如解组守衡门。shì wèn shàng shū tóu wèi quē,hé rú jiě zǔ shǒu héng mén。
西风吹醒槐安梦,斜日悠悠半隐垣。xī fēng chuī xǐng huái ān mèng,xié rì yōu yōu bàn yǐn yuán。

和费廷玉

仇远

笑人狗走鹿斯奔,父子瓜畦手自耘。xiào rén gǒu zǒu lù sī bēn,fù zi guā qí shǒu zì yún。
不愿青黄施断木,且将苍白看浮云。bù yuàn qīng huáng shī duàn mù,qiě jiāng cāng bái kàn fú yún。
山巾聊友华阳鹤,野饭时羹古涧芹。shān jīn liáo yǒu huá yáng hè,yě fàn shí gēng gǔ jiàn qín。
显宦何如廉贾好,茜卮千石鲚千斤。xiǎn huàn hé rú lián jiǎ hǎo,qiàn zhī qiān shí jì qiān jīn。

和南仲见寄

仇远

儒冠误我欲投簪,抱膝聊为陇上吟。rú guān wù wǒ yù tóu zān,bào xī liáo wèi lǒng shàng yín。
故里未归先入梦,新交虽好少知心。gù lǐ wèi guī xiān rù mèng,xīn jiāo suī hǎo shǎo zhī xīn。
清光湛湛溪中月,遗迹沉沉濑底金。qīng guāng zhàn zhàn xī zhōng yuè,yí jì chén chén lài dǐ jīn。
闻道雪晴丰荠麦,行看放犊满桃林。wén dào xuě qíng fēng jì mài,xíng kàn fàng dú mǎn táo lín。

和南仲见寄

仇远

我本西湖一散人,偶来溪上濯乌巾。wǒ běn xī hú yī sàn rén,ǒu lái xī shàng zhuó wū jīn。
波光绿映台城柳,山色青回句曲春。bō guāng lǜ yìng tái chéng liǔ,shān sè qīng huí jù qū chūn。
客舍相亲那忍别,交情到老愿如新。kè shě xiāng qīn nà rěn bié,jiāo qíng dào lǎo yuàn rú xīn。
江南天气偏宜暖,满目东风起曲尘。jiāng nán tiān qì piān yí nuǎn,mǎn mù dōng fēng qǐ qū chén。

送程子方归蜀

仇远

薄葺田园溧泽边,乡心常梦蜀山川。báo qì tián yuán lì zé biān,xiāng xīn cháng mèng shǔ shān chuān。
梨花知几逢寒食,麦饭谁能洒墓田。lí huā zhī jǐ féng hán shí,mài fàn shuí néng sǎ mù tián。
矍铄老翁轻客路,扶携稚子上江船。jué shuò lǎo wēng qīng kè lù,fú xié zhì zi shàng jiāng chuán。
东还莫为亲朋恋,自古云安有杜鹃。dōng hái mò wèi qīn péng liàn,zì gǔ yún ān yǒu dù juān。

送程子方归蜀

仇远

风雪飘萧季子裘,大江西溯过荆州。fēng xuě piāo xiāo jì zi qiú,dà jiāng xī sù guò jīng zhōu。
浑家无计归葱肆,岁晚何人付麦舟。hún jiā wú jì guī cōng sì,suì wǎn hé rén fù mài zhōu。
长子应门宽后虑,轻帆入峡及春游。zhǎng zi yīng mén kuān hòu lǜ,qīng fān rù xiá jí chūn yóu。
明年归趁梅花发,共醉䲔仙旧酒楼。míng nián guī chèn méi huā fā,gòng zuì qíng xiān jiù jiǔ lóu。

又送程公礼侍父归蜀用方万里韵

仇远

远从溧里上潼川,渚宿岩栖约半年。yuǎn cóng lì lǐ shàng tóng chuān,zhǔ sù yán qī yuē bàn nián。
老子情怀原不浅,扁舟风景浩无边。lǎo zi qíng huái yuán bù qiǎn,biǎn zhōu fēng jǐng hào wú biān。
故乡兵后几人在,明月秋中何处圆。gù xiāng bīng hòu jǐ rén zài,míng yuè qiū zhōng hé chù yuán。
母氏悬悬兄弟望,顺流及早理归船。mǔ shì xuán xuán xiōng dì wàng,shùn liú jí zǎo lǐ guī chuán。

和友人洮湖韵

仇远

落日洮湖自放舟,诗筒特为寄交游。luò rì táo hú zì fàng zhōu,shī tǒng tè wèi jì jiāo yóu。
征夫独寐难为夜,老我多愁不但秋。zhēng fū dú mèi nán wèi yè,lǎo wǒ duō chóu bù dàn qiū。
清兴何人联石鼎,虚名无梦到金瓯。qīng xīng hé rén lián shí dǐng,xū míng wú mèng dào jīn ōu。
黄鸡白酒田家乐,止有躬耕愿未酬。huáng jī bái jiǔ tián jiā lè,zhǐ yǒu gōng gēng yuàn wèi chóu。

呈王元亨佥事

仇远

三槐郁郁德之符,喜向金渊识大儒。sān huái yù yù dé zhī fú,xǐ xiàng jīn yuān shí dà rú。
早读父书明体用,夙将使指厉廉隅。zǎo dú fù shū míng tǐ yòng,sù jiāng shǐ zhǐ lì lián yú。
动摇山岳威犹在,收敛风霜寂似无。dòng yáo shān yuè wēi yóu zài,shōu liǎn fēng shuāng jì shì wú。
人道鲁公来辨狱,行看霖雨泽焦枯。rén dào lǔ gōng lái biàn yù,xíng kàn lín yǔ zé jiāo kū。

白海青

仇远

素禽敏疾出扶馀,六翮双拳胆气粗。sù qín mǐn jí chū fú yú,liù hé shuāng quán dǎn qì cū。
海外天鹅能独击,云间俊鹘敢齐驱。hǎi wài tiān é néng dú jī,yún jiān jùn gǔ gǎn qí qū。
㩳身直上非无见,恋主归来不待呼。sǒng shēn zhí shàng fēi wú jiàn,liàn zhǔ guī lái bù dài hū。
渭水鹰扬亦如此,好将粉墨写成图。wèi shuǐ yīng yáng yì rú cǐ,hǎo jiāng fěn mò xiě chéng tú。

秋晚斋居

仇远

君子堂西屋数间,但能容膝敢求安。jūn zi táng xī wū shù jiān,dàn néng róng xī gǎn qiú ān。
悄无人迹如深井,惯听秋声是冷官。qiāo wú rén jì rú shēn jǐng,guàn tīng qiū shēng shì lěng guān。
系马阶前慵夜秣,种蔬墙下助朝餐。xì mǎ jiē qián yōng yè mò,zhǒng shū qiáng xià zhù cháo cān。
携来书卷犹堪读,好共青灯了岁寒。xié lái shū juǎn yóu kān dú,hǎo gòng qīng dēng le suì hán。

秋晚斋居

仇远

校官既与庙官同,胡不移家在泮宫。xiào guān jì yǔ miào guān tóng,hú bù yí jiā zài pàn gōng。
暮四朝三嫌有累,岁糜月费愧无功。mù sì cháo sān xián yǒu lèi,suì mí yuè fèi kuì wú gōng。
致身馆阁须公等,曝背庭除任老翁。zhì shēn guǎn gé xū gōng děng,pù bèi tíng chú rèn lǎo wēng。
却喜北窗新植竹,行看玉立向南风。què xǐ běi chuāng xīn zhí zhú,xíng kàn yù lì xiàng nán fēng。

秋晚斋居

仇远

乾坤身世一蘧庐,南北东西总可居。qián kūn shēn shì yī qú lú,nán běi dōng xī zǒng kě jū。
此去三年韩博士,向来四壁马相如。cǐ qù sān nián hán bó shì,xiàng lái sì bì mǎ xiāng rú。
移文早遣仆徵米,攲枕夜听儿读书。yí wén zǎo qiǎn pū zhēng mǐ,qī zhěn yè tīng ér dú shū。
驾驷乘骢非我事,不如醉兀小肩舆。jià sì chéng cōng fēi wǒ shì,bù rú zuì wù xiǎo jiān yú。

秋晚斋居

仇远

奇字生来识不多,莫烦载酒日相过。qí zì shēng lái shí bù duō,mò fán zài jiǔ rì xiāng guò。
廊空尽有叶堪扫,门冷浑无雀可罗。láng kōng jǐn yǒu yè kān sǎo,mén lěng hún wú què kě luó。
肯为功名亏道义,常因课讲费吟哦。kěn wèi gōng míng kuī dào yì,cháng yīn kè jiǎng fèi yín ó。
苔荒茅屋归期远,细雨檐花且醉歌。tái huāng máo wū guī qī yuǎn,xì yǔ yán huā qiě zuì gē。

和姜景星

仇远

瓦霜砖日合寒晴,最爱幽窗远市声。wǎ shuāng zhuān rì hé hán qíng,zuì ài yōu chuāng yuǎn shì shēng。
懒去著书追管葛,闲来读易玩周程。lǎn qù zhù shū zhuī guǎn gé,xián lái dú yì wán zhōu chéng。
劳心未必能齐物,寡欲才堪论养生。láo xīn wèi bì néng qí wù,guǎ yù cái kān lùn yǎng shēng。
蓍久不神何用卜,了知身世遁而亨。shī jiǔ bù shén hé yòng bo,le zhī shēn shì dùn ér hēng。