古诗词

仇远

过李山人居

仇远

数椽竹屋傍秋江,屋外疏篱隔柳桩。shù chuán zhú wū bàng qiū jiāng,wū wài shū lí gé liǔ zhuāng。
客至旋分垂钓石,雨来自掩读书窗。kè zhì xuán fēn chuí diào shí,yǔ lái zì yǎn dú shū chuāng。
痴儿弄镜时翻背,小妇弹筝不识腔。chī ér nòng jìng shí fān bèi,xiǎo fù dàn zhēng bù shí qiāng。
自古渔樵有遗逸,未应只说鹿门庞。zì gǔ yú qiáo yǒu yí yì,wèi yīng zhǐ shuō lù mén páng。

题赵子固水墨双钩水仙卷

仇远

冰薄沙昏短草枯,采香人远隔湘湖。bīng báo shā hūn duǎn cǎo kū,cǎi xiāng rén yuǎn gé xiāng hú。
谁留夜月群仙佩,绝胜《秋风九畹图》。shuí liú yè yuè qún xiān pèi,jué shèng qiū fēng jiǔ wǎn tú。
白粲铜盘倾沆瀣,清明宝玦破珊瑚。bái càn tóng pán qīng hàng xiè,qīng míng bǎo jué pò shān hú。
却怜不得同兰蕙,一识清醒楚大夫。què lián bù dé tóng lán huì,yī shí qīng xǐng chǔ dà fū。

书与士瞻上人十首其二

仇远

野鹤清高六翮轻,孤云万里去冥冥。yě hè qīng gāo liù hé qīng,gū yún wàn lǐ qù míng míng。
汉科合应茂才选,唐士曾书遗教经。hàn kē hé yīng mào cái xuǎn,táng shì céng shū yí jiào jīng。
好趁江南诸老在,尽看蓟北众山青。hǎo chèn jiāng nán zhū lǎo zài,jǐn kàn jì běi zhòng shān qīng。
锦衣归日春风满,期醉沙堤双玉瓶。jǐn yī guī rì chūn fēng mǎn,qī zuì shā dī shuāng yù píng。

书与士瞻上人十首其二

仇远

末俗由来不贵儒,愚夫愚妇恣揶揄。mò sú yóu lái bù guì rú,yú fū yú fù zì yé yú。
束书合向山林隐,绝迹莫登名利途。shù shū hé xiàng shān lín yǐn,jué jì mò dēng míng lì tú。
膝下有孙贫亦乐,门前无债醉如泥。xī xià yǒu sūn pín yì lè,mén qián wú zhài zuì rú ní。
咸平处士真堪羡,静守梅花住里湖。xián píng chù shì zhēn kān xiàn,jìng shǒu méi huā zhù lǐ hú。

书与士瞻上人十首其二

仇远

宦海漂流四十年,老来默默守吾玄。huàn hǎi piāo liú sì shí nián,lǎo lái mò mò shǒu wú xuán。
艰危颇得文章力,嫁娶各随儿女缘。jiān wēi pǒ dé wén zhāng lì,jià qǔ gè suí ér nǚ yuán。
白饭充肠聊当肉,好书到手不论钱。bái fàn chōng cháng liáo dāng ròu,hǎo shū dào shǒu bù lùn qián。
闲心懒作邯郸梦,乐取西窗一枕眠。xián xīn lǎn zuò hán dān mèng,lè qǔ xī chuāng yī zhěn mián。

书与士瞻上人十首其二

仇远

笔砚生涯独善身,一区花竹四时春。bǐ yàn shēng yá dú shàn shēn,yī qū huā zhú sì shí chūn。
无求莫问朝廷事,有耻难交市井人。wú qiú mò wèn cháo tíng shì,yǒu chǐ nán jiāo shì jǐng rén。
帘外乌衣飞上下,窗前蜂蕊结轮囷。lián wài wū yī fēi shàng xià,chuāng qián fēng ruǐ jié lún qūn。
鉴如居士东邻住,肯借霜豪为写真。jiàn rú jū shì dōng lín zhù,kěn jiè shuāng háo wèi xiě zhēn。

书与士瞻上人十首其二

仇远

倦游懒著小乌巾,短发丝丝雪满簪。juàn yóu lǎn zhù xiǎo wū jīn,duǎn fā sī sī xuě mǎn zān。
信手拈书聊慰眼,转头忘事太无心。xìn shǒu niān shū liáo wèi yǎn,zhuǎn tóu wàng shì tài wú xīn。
笑他杜老频看镜,爱我昭文不鼓琴。xiào tā dù lǎo pín kàn jìng,ài wǒ zhāo wén bù gǔ qín。
喜有山林方外友,时携佳纸索新吟。xǐ yǒu shān lín fāng wài yǒu,shí xié jiā zhǐ suǒ xīn yín。

书与士瞻上人十首其二

仇远

北风雨后忽南风,顷刻开晴又转东。běi fēng yǔ hòu hū nán fēng,qǐng kè kāi qíng yòu zhuǎn dōng。
后土未干偏有恨,漏天难补太无功。hòu tǔ wèi gàn piān yǒu hèn,lòu tiān nán bǔ tài wú gōng。
小楼兀坐思猿鹤,好客相期避燕鸿。xiǎo lóu wù zuò sī yuán hè,hǎo kè xiāng qī bì yàn hóng。
壁上墨兰香可掬,令人常忆所南翁。bì shàng mò lán xiāng kě jū,lìng rén cháng yì suǒ nán wēng。

书与士瞻上人十首其二

仇远

豪气年来渐扫除,箪瓢自乐守臞儒。háo qì nián lái jiàn sǎo chú,dān piáo zì lè shǒu qú rú。
江头尽醉唐朝士,泽畔行吟楚大夫。jiāng tóu jǐn zuì táng cháo shì,zé pàn xíng yín chǔ dà fū。
万里鲲鹏何必羡,一官虮虱不如无。wàn lǐ kūn péng hé bì xiàn,yī guān jǐ shī bù rú wú。
葛巾草履从人笑,莫问青衫似叶枯。gé jīn cǎo lǚ cóng rén xiào,mò wèn qīng shān shì yè kū。

题溧阳市

仇远

万家大县旧留都,一派中江入太湖。wàn jiā dà xiàn jiù liú dōu,yī pài zhōng jiāng rù tài hú。
缩项鱼肥人鲙玉,长腰米贵客量珠。suō xiàng yú féi rén kuài yù,zhǎng yāo mǐ guì kè liàng zhū。
府分南北寒芜合,桥直东西夜市无。fǔ fēn nán běi hán wú hé,qiáo zhí dōng xī yè shì wú。
却是旗亭浮蚁美,杖头能费几青蚨。què shì qí tíng fú yǐ měi,zhàng tóu néng fèi jǐ qīng fú。

鲁庵尊师以彝斋白描四芗命作韵语

仇远

淡墨英英妙写真,一花一叶一精神。dàn mò yīng yīng miào xiě zhēn,yī huā yī yè yī jīng shén。
繁香曾入庐山梦,遗佩如行湘水春。fán xiāng céng rù lú shān mèng,yí pèi rú xíng xiāng shuǐ chūn。
小白凝珠还胜雪,轻黄承袜不生尘。xiǎo bái níng zhū hái shèng xuě,qīng huáng chéng wà bù shēng chén。
老僧懒作浮华想,空谷犹疑见似人。lǎo sēng lǎn zuò fú huá xiǎng,kōng gǔ yóu yí jiàn shì rén。

题李公略示高郎中吴山观月图

仇远

凭高宜晚更宜秋,下马归来即倚楼。píng gāo yí wǎn gèng yí qiū,xià mǎ guī lái jí yǐ lóu。
纳纳乾坤双老眼,滔滔江汉一扁舟。nà nà qián kūn shuāng lǎo yǎn,tāo tāo jiāng hàn yī biǎn zhōu。
满城明月空吴苑,隔岸青山认越州。mǎn chéng míng yuè kōng wú yuàn,gé àn qīng shān rèn yuè zhōu。
李白酒豪高适笔,当时人物总风流。lǐ bái jiǔ háo gāo shì bǐ,dāng shí rén wù zǒng fēng liú。

真如寺

仇远

一桥夭矫界双湖,野径沿流到佛庐。yī qiáo yāo jiǎo jiè shuāng hú,yě jìng yán liú dào fú lú。
石塔残灯犹闪烁,相家乔木已萧疏。shí tǎ cán dēng yóu shǎn shuò,xiāng jiā qiáo mù yǐ xiāo shū。
苔封古井晴逾滑,骨冷荒山草不除。tái fēng gǔ jǐng qíng yú huá,gǔ lěng huāng shān cǎo bù chú。
长水法师痴□甚,□根人定欲何如。zhǎng shuǐ fǎ shī chī shén,gēn rén dìng yù hé rú。

刘伶墓

仇远

凤浦鸳湖西有坟,此茔寂寞海边村。fèng pǔ yuān hú xī yǒu fén,cǐ yíng jì mò hǎi biān cūn。
落花红雨鬼仙句,淡月黄昏酒圣魂。luò huā hóng yǔ guǐ xiān jù,dàn yuè huáng hūn jiǔ shèng hún。
有锸已随棺椁化,无碑空信艾刍言。yǒu chā yǐ suí guān guǒ huà,wú bēi kōng xìn ài chú yán。
螟蛉蜾蠃今何在,起为先生酹一尊。míng líng guǒ luǒ jīn hé zài,qǐ wèi xiān shēng lèi yī zūn。

送峿侍者游茅山

仇远

云开三茅古洞天,借风一棹荆溪船。yún kāi sān máo gǔ dòng tiān,jiè fēng yī zhào jīng xī chuán。
所思绵绵常在梦,此行冉冉如登仙。suǒ sī mián mián cháng zài mèng,cǐ xíng rǎn rǎn rú dēng xiān。
汲泉净洗黄独雪,斸石深耕瑶草烟。jí quán jìng xǐ huáng dú xuě,zhǔ shí shēn gēng yáo cǎo yān。
蕙帐香凝蒲坐暖,共读南华秋水篇。huì zhàng xiāng níng pú zuò nuǎn,gòng dú nán huá qiū shuǐ piān。

集虚书院

仇远

筑室东皋野水滨,室中生白坐生春。zhù shì dōng gāo yě shuǐ bīn,shì zhōng shēng bái zuò shēng chūn。
了知空洞元无物,须信清明自有神。le zhī kōng dòng yuán wú wù,xū xìn qīng míng zì yǒu shén。
幽径草花聊适趣,闲窗笔砚不留尘。yōu jìng cǎo huā liáo shì qù,xián chuāng bǐ yàn bù liú chén。
酒经丹诀非吾事,万卷书藏一老身。jiǔ jīng dān jué fēi wú shì,wàn juǎn shū cáng yī lǎo shēn。

游天竺二首

仇远

行遍山巅又水涯,尚无红叶与黄花。xíng biàn shān diān yòu shuǐ yá,shàng wú hóng yè yǔ huáng huā。
长松夹道六七里,小墅通村十数家。zhǎng sōng jiā dào liù qī lǐ,xiǎo shù tōng cūn shí shù jiā。
竺国云深僧寂寞,草堂洞古石嵯牙。zhú guó yún shēn sēng jì mò,cǎo táng dòng gǔ shí cuó yá。
野翁共醉官垆酒,扶醉归来已暮鸦。yě wēng gòng zuì guān lú jiǔ,fú zuì guī lái yǐ mù yā。

游天竺二首

仇远

登览欣逢胜日闲,苍松九里费跻攀。dēng lǎn xīn féng shèng rì xián,cāng sōng jiǔ lǐ fèi jī pān。
行过绿水尽头路,步入白云生处山。xíng guò lǜ shuǐ jǐn tóu lù,bù rù bái yún shēng chù shān。
猿鸟尚能知异境,仙凡原不隔重关。yuán niǎo shàng néng zhī yì jìng,xiān fán yuán bù gé zhòng guān。
几时拂袖逃尘网,野衲村樵共往还。jǐ shí fú xiù táo chén wǎng,yě nà cūn qiáo gòng wǎng hái。

游智果寺

仇远

独径苍苔引瘦筇,墙阴修竹碧玲珑。dú jìng cāng tái yǐn shòu qióng,qiáng yīn xiū zhú bì líng lóng。
青山犹见及坡老,小雨何须问社公。qīng shān yóu jiàn jí pō lǎo,xiǎo yǔ hé xū wèn shè gōng。
云冷石藏烹茗雪,日长门掩落花风。yún lěng shí cáng pēng míng xuě,rì zhǎng mén yǎn luò huā fēng。
定知神扈题梁字,不与当时劫火同。dìng zhī shén hù tí liáng zì,bù yǔ dāng shí jié huǒ tóng。

晦日携幼湖上

仇远

葛岭苏堤昼寂然,东风吹我过湖船。gé lǐng sū dī zhòu jì rán,dōng fēng chuī wǒ guò hú chuán。
江山信美无人会,儿女情多只自怜。jiāng shān xìn měi wú rén huì,ér nǚ qíng duō zhǐ zì lián。
柳色染匀春淡荡,杨花落尽日暄妍。liǔ sè rǎn yún chūn dàn dàng,yáng huā luò jǐn rì xuān yán。
麦秋天气浑如此,却笑征衫未脱绵。mài qiū tiān qì hún rú cǐ,què xiào zhēng shān wèi tuō mián。