古诗词

王冕

金陵行送余局官

王冕

李白题诗旧游处,桃花杨柳春无数。lǐ bái tí shī jiù yóu chù,táo huā yáng liǔ chūn wú shù。
六代衣冠委草莱,千官事业随烟雾。liù dài yī guān wěi cǎo lái,qiān guān shì yè suí yān wù。
大江西下秦淮流,石头寂寞围荒丘。dà jiāng xī xià qín huái liú,shí tóu jì mò wéi huāng qiū。
原田每每尽禾黍,青山不掩诸公羞。yuán tián měi měi jǐn hé shǔ,qīng shān bù yǎn zhū gōng xiū。
高楼如天酒如海,触景令人生感慨。gāo lóu rú tiān jiǔ rú hǎi,chù jǐng lìng rén shēng gǎn kǎi。
红堕香愁燕子飞,风流王谢今安在。hóng duò xiāng chóu yàn zi fēi,fēng liú wáng xiè jīn ān zài。
我欲去寻朱雀桥,澹烟落日风萧萧。wǒ yù qù xún zhū què qiáo,dàn yān luò rì fēng xiāo xiāo。
交疏结绮杳无迹,但见野草生新苗。jiāo shū jié qǐ yǎo wú jì,dàn jiàn yě cǎo shēng xīn miáo。
小儿纷纷竞豪纵,区区割据成何用。xiǎo ér fēn fēn jìng háo zòng,qū qū gē jù chéng hé yòng。
芙蓉水冷胭脂消,千古繁华同一梦。fú róng shuǐ lěng yān zhī xiāo,qiān gǔ fán huá tóng yī mèng。
伤今吊古如之何?头上岁月空蹉跎。shāng jīn diào gǔ rú zhī hé?tóu shàng suì yuè kōng cuō tuó。
君行喜有丝五紽,宦情不似诗情多。jūn xíng xǐ yǒu sī wǔ tuó,huàn qíng bù shì shī qíng duō。
江南故事可知否,白云霙霙变苍狗。jiāng nán gù shì kě zhī fǒu,bái yún yīng yīng biàn cāng gǒu。
休论平生锦机手,浩歌且醉金陵酒。xiū lùn píng shēng jǐn jī shǒu,hào gē qiě zuì jīn líng jiǔ。

天台行

王冕

东南海阔秋无烟,天台山与天相连。dōng nán hǎi kuò qiū wú yān,tiān tái shān yǔ tiān xiāng lián。
丹霞紫雾互吞吐,重冈复岭青盘旋。dān xiá zǐ wù hù tūn tǔ,zhòng gāng fù lǐng qīng pán xuán。
怪石长松磊磊兮落落,神芝灵草绵绵兮芊芊。guài shí zhǎng sōng lěi lěi xī luò luò,shén zhī líng cǎo mián mián xī qiān qiān。
金堂玉室异人世,桃花流水春娟娟。jīn táng yù shì yì rén shì,táo huā liú shuǐ chūn juān juān。
送君此去意何古,幅巾飐飐衣翩翩。sòng jūn cǐ qù yì hé gǔ,fú jīn zhǎn zhǎn yī piān piān。
檄书初开五云色,不嫌坐上寒无毡。xí shū chū kāi wǔ yún sè,bù xián zuò shàng hán wú zhān。
我拟寻真拾瑶草,在家作想三十年。wǒ nǐ xún zhēn shí yáo cǎo,zài jiā zuò xiǎng sān shí nián。
乘风几欲鼓舞去,水流花谢难夤缘。chéng fēng jǐ yù gǔ wǔ qù,shuǐ liú huā xiè nán yín yuán。
山空无尘明月冷,时复梦里闻清猿。shān kōng wú chén míng yuè lěng,shí fù mèng lǐ wén qīng yuán。
君今登登玉霄近,为我问讯丹丘仙。jūn jīn dēng dēng yù xiāo jìn,wèi wǒ wèn xùn dān qiū xiān。
丹丘仙人如有在,我欲往受《长生篇》,烂煮白石松影片眠。dān qiū xiān rén rú yǒu zài,wǒ yù wǎng shòu zhǎng shēng piān,làn zhǔ bái shí sōng yǐng piàn mián。

索笋长句寄傅隐君

王冕

春风吹起石底云,丰隆唤出苍龙孙。chūn fēng chuī qǐ shí dǐ yún,fēng lóng huàn chū cāng lóng sūn。
古苔初破土膏滑,露华净洗龟筒痕。gǔ tái chū pò tǔ gāo huá,lù huá jìng xǐ guī tǒng hén。
先生爱笋如爱玉,冷笑人间饫膏肉。xiān shēng ài sǔn rú ài yù,lěng xiào rén jiān yù gāo ròu。
我生无家怀此君,十年未解求一束。wǒ shēng wú jiā huái cǐ jūn,shí nián wèi jiě qiú yī shù。
先生卜筑江之干,轩窗萧洒鸣风湍。xiān shēng bo zhù jiāng zhī gàn,xuān chuāng xiāo sǎ míng fēng tuān。
玉麈不挥秋飒飒,翠佩欲动声珊珊。yù zhǔ bù huī qiū sà sà,cuì pèi yù dòng shēng shān shān。
高歌不觉凛毛发,坐令异境生清寒。gāo gē bù jué lǐn máo fā,zuò lìng yì jìng shēng qīng hán。
便欲契青奴,谢彼苜蓿盘。biàn yù qì qīng nú,xiè bǐ mù xu pán。
先生若肯慰我之大嚼,我亦为之披腹呈琅轩。xiān shēng ruò kěn wèi wǒ zhī dà jué,wǒ yì wèi zhī pī fù chéng láng xuān。

望雨

王冕

狂风吹春无寸雨,天地漫漫尽黄土。kuáng fēng chuī chūn wú cùn yǔ,tiān dì màn màn jǐn huáng tǔ。
病日韬光赤如血,千花万花愁不语。bìng rì tāo guāng chì rú xuè,qiān huā wàn huā chóu bù yǔ。
耕牛渴死野草枯,农夫悲啼泪如珠。gēng niú kě sǐ yě cǎo kū,nóng fū bēi tí lèi rú zhū。
蚕胎在纸秧在谷,未知何以供官输。cán tāi zài zhǐ yāng zài gǔ,wèi zhī hé yǐ gōng guān shū。
道旁流民尽游鬼,十日不食一粒米。dào páng liú mín jǐn yóu guǐ,shí rì bù shí yī lì mǐ。
唇焦口燥声啾啾,抱瓮沿门求剩水。chún jiāo kǒu zào shēng jiū jiū,bào wèng yán mén qiú shèng shuǐ。
孰云绮席罗奇珍,龙涎入鼎烟如云。shú yún qǐ xí luó qí zhēn,lóng xián rù dǐng yān rú yún。
笙歌满耳珠翠拥,醉饱那识人间贫。shēng gē mǎn ěr zhū cuì yōng,zuì bǎo nà shí rén jiān pín。
江北豺虎毒,又见江南狼虎簇。jiāng běi chái hǔ dú,yòu jiàn jiāng nán láng hǔ cù。
饥狐日食饿死尸,老乌夜叫逃亡屋。jī hú rì shí è sǐ shī,lǎo wū yè jiào táo wáng wū。
峨冠腐儒空读书,骑马小儿真苟图。é guān fǔ rú kōng dú shū,qí mǎ xiǎo ér zhēn gǒu tú。
安得银河倾,泽我枯槁苏,坐令四海常晏如。ān dé yín hé qīng,zé wǒ kū gǎo sū,zuò lìng sì hǎi cháng yàn rú。

感竹吟

王冕

云溪老竹持苦节,玉质萧森出岩穴。yún xī lǎo zhú chí kǔ jié,yù zhì xiāo sēn chū yán xué。
苍苍古色谁为摩,凛凛清风自然别。cāng cāng gǔ sè shuí wèi mó,lǐn lǐn qīng fēng zì rán bié。
劲直不肯降雪霜,潇洒不肯栖凤凰。jìn zhí bù kěn jiàng xuě shuāng,xiāo sǎ bù kěn qī fèng huáng。
愿杀长身载经籍,要为吾道垂休光。yuàn shā zhǎng shēn zài jīng jí,yào wèi wú dào chuí xiū guāng。
谁信嚣风满漓俗,红紫纷纷乱人目?遂令此君受羁束,荆棘凌夷刀锯辱。shuí xìn xiāo fēng mǎn lí sú,hóng zǐ fēn fēn luàn rén mù?suì lìng cǐ jūn shòu jī shù,jīng jí líng yí dāo jù rǔ。
青虫网叶蠹食筠,野老更欲锄其根。qīng chóng wǎng yè dù shí yún,yě lǎo gèng yù chú qí gēn。
闭塞阳和绝土脉,绝之不许生儿孙。bì sāi yáng hé jué tǔ mài,jué zhī bù xǔ shēng ér sūn。
东里先生有遗族,午夜闻之皆痛哭。dōng lǐ xiān shēng yǒu yí zú,wǔ yè wén zhī jiē tòng kū。
拟以余音问伯夷,首阳烟雨莓苔绿。nǐ yǐ yú yīn wèn bó yí,shǒu yáng yān yǔ méi tái lǜ。
呜呼老竹老愈奇,岁寒心事无人知。wū hū lǎo zhú lǎo yù qí,suì hán xīn shì wú rén zhī。
孤梅在溪松在壑,焉能与余论襟期?gū méi zài xī sōng zài hè,yān néng yǔ yú lùn jīn qī?
飘声夜落山阴道,欣赏多情愁欲倒。piāo shēng yè luò shān yīn dào,xīn shǎng duō qíng chóu yù dào。
固知遇合各有时,何必区区挂怀抱?gù zhī yù hé gè yǒu shí,hé bì qū qū guà huái bào?
君不见穷陬荒草非所种,开花犹解供王贡,那有此材无此用!jūn bù jiàn qióng zōu huāng cǎo fēi suǒ zhǒng,kāi huā yóu jiě gōng wáng gòng,nà yǒu cǐ cái wú cǐ yòng!

结交行送武之文

王冕

江南野人毛发古,骑牛读书无一侣。jiāng nán yě rén máo fā gǔ,qí niú dú shū wú yī lǚ。
白眼遥看泰华云,赤脚冷濯沧浪雨。bái yǎn yáo kàn tài huá yún,chì jiǎo lěng zhuó cāng làng yǔ。
长安小儿不足数,论文忽有东平武。zhǎng ān xiǎo ér bù zú shù,lùn wén hū yǒu dōng píng wǔ。
武君胸中气峥嵘,呼吸云梦吞沧溟。wǔ jūn xiōng zhōng qì zhēng róng,hū xī yún mèng tūn cāng míng。
笔底春秋决王伯,坐探今古无馀情。bǐ dǐ chūn qiū jué wáng bó,zuò tàn jīn gǔ wú yú qíng。
青青扬舟渡淮海,江山秀色遥相待。qīng qīng yáng zhōu dù huái hǎi,jiāng shān xiù sè yáo xiāng dài。
雄文卷尽九江碧,新诗写出庐山翠。xióng wén juǎn jǐn jiǔ jiāng bì,xīn shī xiě chū lú shān cuì。
西南五老青未了,倏忽骑云过蓬岛。xī nán wǔ lǎo qīng wèi le,shū hū qí yún guò péng dǎo。
脱略不作公子行,随我骑行踏芳草。tuō lüè bù zuò gōng zi xíng,suí wǒ qí xíng tà fāng cǎo。
人怪我颜何丑老,自觉无人可同调。rén guài wǒ yán hé chǒu lǎo,zì jué wú rén kě tóng diào。
梅花明月柳花云,独对青山发长啸。méi huā míng yuè liǔ huā yún,dú duì qīng shān fā zhǎng xiào。
武君过我笑我痴,话言时复投其机。wǔ jūn guò wǒ xiào wǒ chī,huà yán shí fù tóu qí jī。
柴床卧听夜雨落,草窗坐看秋萤飞。chái chuáng wò tīng yè yǔ luò,cǎo chuāng zuò kàn qiū yíng fēi。
凄凉饮尽客中味,君知我知谁复知。qī liáng yǐn jǐn kè zhōng wèi,jūn zhī wǒ zhī shuí fù zhī。
今年丙子旱太苦,江南万里皆焦土。jīn nián bǐng zi hàn tài kǔ,jiāng nán wàn lǐ jiē jiāo tǔ。
老羸饿死壮者逃,硕鼠欺人暴如虎。lǎo léi è sǐ zhuàng zhě táo,shuò shǔ qī rén bào rú hǔ。
武君平生多抱负,对此如何可轻举?武君武君善调护,慎勿轻身学巢许。wǔ jūn píng shēng duō bào fù,duì cǐ rú hé kě qīng jǔ?wǔ jūn wǔ jūn shàn diào hù,shèn wù qīng shēn xué cháo xǔ。
秋风昨日吹大荒,草木黄落雁南翔。qiū fēng zuó rì chuī dà huāng,cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
浩然归兴不可降,严君五马一马黄。hào rán guī xīng bù kě jiàng,yán jūn wǔ mǎ yī mǎ huáng。
大兄亦受七品郎,况是迁官归故乡。dà xiōng yì shòu qī pǐn láng,kuàng shì qiān guān guī gù xiāng。
可知闾里生辉光,我穷衣袖露两肘。kě zhī lǘ lǐ shēng huī guāng,wǒ qióng yī xiù lù liǎng zhǒu。
回视囊蓖无一有,送君不劝阳关酒。huí shì náng bì wú yī yǒu,sòng jūn bù quàn yáng guān jiǔ。
长歌但折江上柳,丈夫有志当自持。zhǎng gē dàn zhé jiāng shàng liǔ,zhàng fū yǒu zhì dāng zì chí。
不须重此生别离,泪不为此生别滋。bù xū zhòng cǐ shēng bié lí,lèi bù wèi cǐ shēng bié zī。
天南天北同襟期,明年平原芳草绿。tiān nán tiān běi tóng jīn qī,míng nián píng yuán fāng cǎo lǜ。
试弓好射衔花鹿,有怀若问山阴竹,中天亦有南飞鹄。shì gōng hǎo shè xián huā lù,yǒu huái ruò wèn shān yīn zhú,zhōng tiān yì yǒu nán fēi gǔ。

谢友惠温生笔

王冕

春云浮空山渺渺,细雨飞花堕江草。chūn yún fú kōng shān miǎo miǎo,xì yǔ fēi huā duò jiāng cǎo。
感时欲作寄远书,凝思几叹中书老。gǎn shí yù zuò jì yuǎn shū,níng sī jǐ tàn zhōng shū lǎo。
东家小胥借已无,西家但有长柄锄。dōng jiā xiǎo xū jiè yǐ wú,xī jiā dàn yǒu zhǎng bǐng chú。
薛涛侧理摊满案,无奈点作玄云图。xuē tāo cè lǐ tān mǎn àn,wú nài diǎn zuò xuán yún tú。
昨夜灯花悬紫粟,知有春风到茅屋。zuó yè dēng huā xuán zǐ sù,zhī yǒu chūn fēng dào máo wū。
清晨开户得故人,惠我温生双落墨。qīng chén kāi hù dé gù rén,huì wǒ wēn shēng shuāng luò mò。
赤锋圆健光彩浮,金花古笺封两头。chì fēng yuán jiàn guāng cǎi fú,jīn huā gǔ jiān fēng liǎng tóu。
脱颖忽作霹雳响,龙跳虎跃山灵愁。tuō yǐng hū zuò pī lì xiǎng,lóng tiào hǔ yuè shān líng chóu。
更看担夫争道好,涂鸦小儿惊绝倒。gèng kàn dān fū zhēng dào hǎo,tú yā xiǎo ér jīng jué dào。
陶泓从此策奇勋,扼腕凝神听挥扫。táo hóng cóng cǐ cè qí xūn,è wàn níng shén tīng huī sǎo。
黑花飒飒鸣琳琅,野人辟易安敢藏?为君贡之白玉堂,黼黻华衮开天章。hēi huā sà sà míng lín láng,yě rén pì yì ān gǎn cáng?wèi jūn gòng zhī bái yù táng,fǔ fú huá gǔn kāi tiān zhāng。
大书大义扶王纲。dà shū dà yì fú wáng gāng。

谢曹隐君惠扇歌

王冕

去年僦屋在山脚,草居两间如蛎壳。qù nián jiù wū zài shān jiǎo,cǎo jū liǎng jiān rú lì ké。
六月七月无雨落,田野焦枯江海涸。liù yuè qī yuè wú yǔ luò,tián yě jiāo kū jiāng hǎi hé。
人间酷烈无处逃,吾农忍气婴炰熬。rén jiān kù liè wú chù táo,wú nóng rěn qì yīng páo áo。
编蒲缉羽不成扇,寻松访石空劳忉。biān pú jī yǔ bù chéng shàn,xún sōng fǎng shí kōng láo dāo。
至今悒郁未能雪,想到那时肠内热。zhì jīn yì yù wèi néng xuě,xiǎng dào nà shí cháng nèi rè。
先生何以知此情?赠我齐约比明月。xiān shēng hé yǐ zhī cǐ qíng?zèng wǒ qí yuē bǐ míng yuè。
番罗夹背紫竹把,中有水墨新图画。fān luó jiā bèi zǐ zhú bǎ,zhōng yǒu shuǐ mò xīn tú huà。
崩滩乱石奔惊湍,依约远山左右攒。bēng tān luàn shí bēn jīng tuān,yī yuē yuǎn shān zuǒ yòu zǎn。
轮囷老柏饱雪霜,更有石丈依修篁。lún qūn lǎo bǎi bǎo xuě shuāng,gèng yǒu shí zhàng yī xiū huáng。
岁寒节操不可降,未举已觉生清凉。suì hán jié cāo bù kě jiàng,wèi jǔ yǐ jué shēng qīng liáng。
山阴野人何磊落?笑引南薰归掌握。shān yīn yě rén hé lěi luò?xiào yǐn nán xūn guī zhǎng wò。
寒声飒飒动岩壑,不羡右军题六角。hán shēng sà sà dòng yán hè,bù xiàn yòu jūn tí liù jiǎo。
转手黄埃净如扫,便将献君明大道。zhuǎn shǒu huáng āi jìng rú sǎo,biàn jiāng xiàn jūn míng dà dào。
置诸怀袖扬仁风,快与苍生除热恼。zhì zhū huái xiù yáng rén fēng,kuài yǔ cāng shēng chú rè nǎo。

赠杨仲开画图引

王冕

杨君绰有隐者风,须长骨瘦两耳聋。yáng jūn chuò yǒu yǐn zhě fēng,xū zhǎng gǔ shòu liǎng ěr lóng。
作诗作画不作意,造化不与常人同。zuò shī zuò huà bù zuò yì,zào huà bù yǔ cháng rén tóng。
前年眼健腕有力,捉得老龙归雪壁。qián nián yǎn jiàn wàn yǒu lì,zhuō dé lǎo lóng guī xuě bì。
墨雨淋漓天地黑,茅山十日飞霹雳。mò yǔ lín lí tiān dì hēi,máo shān shí rì fēi pī lì。
去年神固气宇壮,长驱猛虎来堂上。qù nián shén gù qì yǔ zhuàng,zhǎng qū měng hǔ lái táng shàng。
威雄哮吼万夫栗,满屋生风洗蛮障。wēi xióng xiāo hǒu wàn fū lì,mǎn wū shēng fēng xǐ mán zhàng。
今年忽尔写雁鱼,气韵又与曩日殊。jīn nián hū ěr xiě yàn yú,qì yùn yòu yǔ nǎng rì shū。
平湖大泽无界限,黄芦白水秋烟孤。píng hú dà zé wú jiè xiàn,huáng lú bái shuǐ qiū yān gū。
鱼游不失伦,雁来不失序。yú yóu bù shī lún,yàn lái bù shī xù。
飞鸣泳跃千万状,立意俱由是为主。fēi míng yǒng yuè qiān wàn zhuàng,lì yì jù yóu shì wèi zhǔ。
啬夫一见大义明,无声诗是无文经。sè fū yī jiàn dà yì míng,wú shēng shī shì wú wén jīng。
今人几许浪得名,岂研古人之画情?jīn rén jǐ xǔ làng dé míng,qǐ yán gǔ rén zhī huà qíng?
杨君杨君一笑起,无奈贱目而贵耳。yáng jūn yáng jūn yī xiào qǐ,wú nài jiàn mù ér guì ěr。
宋人固以燕石奇,夫差酷爱西施美。sòng rén gù yǐ yàn shí qí,fū chà kù ài xī shī měi。
燕支牡丹荔子图,豪家割舍千金沽。yàn zhī mǔ dān lì zi tú,háo jiā gē shě qiān jīn gū。
云林雪巘尽埋没,王吴荆李为何如?yún lín xuě yǎn jǐn mái méi,wáng wú jīng lǐ wèi hé rú?
安得我有绢万丈?联成一片青天障。ān dé wǒ yǒu juàn wàn zhàng?lián chéng yī piàn qīng tiān zhàng。
请君画作风调雨顺图,共乐太平歌击壤。qǐng jūn huà zuò fēng diào yǔ shùn tú,gòng lè tài píng gē jī rǎng。

贾浪仙骑驴图

王冕

雪花打帽风搅须,宽衣破靴骑蹇驴。xuě huā dǎ mào fēng jiǎo xū,kuān yī pò xuē qí jiǎn lǘ。
先生自是山泽臞,瘦名之传岂为虚?xiān shēng zì shì shān zé qú,shòu míng zhī chuán qǐ wèi xū?
穷吟苦思不觉老,知音幸遇韩京兆。qióng yín kǔ sī bù jué lǎo,zhī yīn xìng yù hán jīng zhào。
至今长安诸小儿,拍手犹能为君道。zhì jīn zhǎng ān zhū xiǎo ér,pāi shǒu yóu néng wèi jūn dào。
清声千古在世间,好诗句句夸浪仙。qīng shēng qiān gǔ zài shì jiān,hǎo shī jù jù kuā làng xiān。
我恨后生五百年,不得抵掌谈微玄。wǒ hèn hòu shēng wǔ bǎi nián,bù dé dǐ zhǎng tán wēi xuán。
形骸孤陋向岩壑,竹冠草衣空卓荦。xíng hái gū lòu xiàng yán hè,zhú guān cǎo yī kōng zhuó luò。
披图挹之嗟寂寞,断桥流水梅花落。pī tú yì zhī jiē jì mò,duàn qiáo liú shuǐ méi huā luò。

柯博士画竹

王冕

湖州老丈久已矣,近来墨竹夸二李。hú zhōu lǎo zhàng jiǔ yǐ yǐ,jìn lái mò zhú kuā èr lǐ。
纷纷后学争夺真,画竹岂能知竹意。fēn fēn hòu xué zhēng duó zhēn,huà zhú qǐ néng zhī zhú yì。
奎章学士丹丘生,力能与丈相抗衡。kuí zhāng xué shì dān qiū shēng,lì néng yǔ zhàng xiāng kàng héng。
长缣大楮纵挥扫,高堂六月惊秋声。zhǎng jiān dà chǔ zòng huī sǎo,gāo táng liù yuè jīng qiū shēng。
人传学士手有竹,我知学士琅玕腹。rén chuán xué shì shǒu yǒu zhú,wǒ zhī xué shì láng gān fù。
去年长歌下溪谷,见我忘形笑淇澳。qù nián zhǎng gē xià xī gǔ,jiàn wǒ wàng xíng xiào qí ào。
我为爱竹足不闲,十年走遍江南山。wǒ wèi ài zhú zú bù xián,shí nián zǒu biàn jiāng nán shān。
今日披图见新画,乃知爱竹亦如我。jīn rì pī tú jiàn xīn huà,nǎi zhī ài zhú yì rú wǒ。
何当置我于其下,竹冠草衣相对坐,坐啸清风过长夏。hé dāng zhì wǒ yú qí xià,zhú guān cǎo yī xiāng duì zuò,zuò xiào qīng fēng guò zhǎng xià。

秋夜雨

王冕

秋夜雨,秋夜雨。qiū yè yǔ,qiū yè yǔ。
马悲草死桑干路,雁啼木落潇湘浦。mǎ bēi cǎo sǐ sāng gàn lù,yàn tí mù luò xiāo xiāng pǔ。
声声唤起故乡情,历历似与幽人语。shēng shēng huàn qǐ gù xiāng qíng,lì lì shì yǔ yōu rén yǔ。
初来未信鬼啾唧,坐久忽觉神凄楚。chū lái wèi xìn guǐ jiū jī,zuò jiǔ hū jué shén qī chǔ。
一时感慨壮心轻,百斛蒲萄为谁举?山林岂无豪放士,江湖亦有饥寒旅。yī shí gǎn kǎi zhuàng xīn qīng,bǎi hú pú táo wèi shuí jǔ?shān lín qǐ wú háo fàng shì,jiāng hú yì yǒu jī hán lǚ。
凝愁拥鼻不成眠,檠孤燄短寒花吐。níng chóu yōng bí bù chéng mián,qíng gū yàn duǎn hán huā tǔ。
秋夜雨,秋夜雨。qiū yè yǔ,qiū yè yǔ。
今来古往愁无数,谪仙倦作夜郎行。jīn lái gǔ wǎng chóu wú shù,zhé xiān juàn zuò yè láng xíng。
杜陵苦为茅屋赋,只今村落屋已无。dù líng kǔ wèi máo wū fù,zhǐ jīn cūn luò wū yǐ wú。
岂但屋漏无乾处,凋馀老稚匍匐走。qǐ dàn wū lòu wú qián chù,diāo yú lǎo zhì pú fú zǒu。
哭声不出泪如注,谁人知有此情苦?kū shēng bù chū lèi rú zhù,shuí rén zhī yǒu cǐ qíng kǔ?
秋夜雨,秋夜雨。qiū yè yǔ,qiū yè yǔ。
赤县神州皆斥卤,长蛇封豕恣纵横。chì xiàn shén zhōu jiē chì lǔ,zhǎng shé fēng shǐ zì zòng héng。
麟凤龟龙失其所,耕夫钓叟意何如?梦入江南毛发竖,余生听惯本无事,今乃云何惨情绪。lín fèng guī lóng shī qí suǒ,gēng fū diào sǒu yì hé rú?mèng rù jiāng nán máo fā shù,yú shēng tīng guàn běn wú shì,jīn nǎi yún hé cǎn qíng xù。
排门四望云墨黑,纵有空言亦何补。pái mén sì wàng yún mò hēi,zòng yǒu kōng yán yì hé bǔ。
秋夜雨,秋夜雨,何时住?qiū yè yǔ,qiū yè yǔ,hé shí zhù?
我愿扫开万里云,日月光明天尺五。wǒ yuàn sǎo kāi wàn lǐ yún,rì yuè guāng míng tiān chǐ wǔ。

送章德远教官自湘湖归慈湖

王冕

我生不想图凌烟,草衣曲肱牛背眠。wǒ shēng bù xiǎng tú líng yān,cǎo yī qū gōng niú bèi mián。
早看红日出海底,夜看素月悬中天。zǎo kàn hóng rì chū hǎi dǐ,yè kàn sù yuè xuán zhōng tiān。
阴阳推荡几昏晓,长啸狂歌不知老。yīn yáng tuī dàng jǐ hūn xiǎo,zhǎng xiào kuáng gē bù zhī lǎo。
清泉白石自愉怡,那信人间宦途好。qīng quán bái shí zì yú yí,nà xìn rén jiān huàn tú hǎo。
逍遥偶尔穷外观,之子已在青云端。xiāo yáo ǒu ěr qióng wài guān,zhī zi yǐ zài qīng yún duān。
广文坐上新弹冠,萧爽不作儒生酸。guǎng wén zuò shàng xīn dàn guān,xiāo shuǎng bù zuò rú shēng suān。
三年考绩易官烛,回首西风正黄菊。sān nián kǎo jì yì guān zhú,huí shǒu xī fēng zhèng huáng jú。
白云喜动故山秋,慈湖遥映湘湖绿。bái yún xǐ dòng gù shān qiū,cí hú yáo yìng xiāng hú lǜ。
君归莫虑铁研穿,且力古道希圣贤。jūn guī mò lǜ tiě yán chuān,qiě lì gǔ dào xī shèng xián。
我归不用君致言,门前自有梅花田。wǒ guī bù yòng jūn zhì yán,mén qián zì yǒu méi huā tián。

送欧阳彦珍归杭

王冕

金陵山势如蟠龙,金陵美酒玻璃红。jīn líng shān shì rú pán lóng,jīn líng měi jiǔ bō lí hóng。
对山酌酒却歌舞,坐笑前辈何英雄。duì shān zhuó jiǔ què gē wǔ,zuò xiào qián bèi hé yīng xióng。
六朝遗迹漫烟雾,凤凰台上秋无数。liù cháo yí jì màn yān wù,fèng huáng tái shàng qiū wú shù。
斜阳巷陌燕子飞,秦淮西下长江去。xié yáng xiàng mò yàn zi fēi,qín huái xī xià zhǎng jiāng qù。
人生此会不偶然,眼前兴废何须言?rén shēng cǐ huì bù ǒu rán,yǎn qián xīng fèi hé xū yán?
丈夫事业要磊落,比较琐屑非高贤。zhàng fū shì yè yào lěi luò,bǐ jiào suǒ xiè fēi gāo xián。
我知欧阳乃奇士,乔木故家良有以。wǒ zhī ōu yáng nǎi qí shì,qiáo mù gù jiā liáng yǒu yǐ。
文章五彩珊瑚钩,肺腑肝肠尽经史。wén zhāng wǔ cǎi shān hú gōu,fèi fǔ gān cháng jǐn jīng shǐ。
盛时仕宦三十年,东吴西楚情翩翩。shèng shí shì huàn sān shí nián,dōng wú xī chǔ qíng piān piān。
解衣推食待豪杰,气义浑厚无雕镌。jiě yī tuī shí dài háo jié,qì yì hún hòu wú diāo juān。
明朝乘兴过南省,鹤背秋声破秋溟。míng cháo chéng xīng guò nán shěng,hè bèi qiū shēng pò qiū míng。
紫薇花对明月高,呼吸湖光数千顷。zǐ wēi huā duì míng yuè gāo,hū xī hú guāng shù qiān qǐng。
书生潇洒未有家,拟欲结屋青山阿。shū shēng xiāo sǎ wèi yǒu jiā,nǐ yù jié wū qīng shān ā。
故人若有岁寒约,为我载酒寻梅花。gù rén ruò yǒu suì hán yuē,wèi wǒ zài jiǔ xún méi huā。

赵千里夜潮图

王冕

去年夜度西陵关,待渡兀立江上滩。qù nián yè dù xī líng guān,dài dù wù lì jiāng shàng tān。
滩头潮来倒雪屋,海面月出行金盘。tān tóu cháo lái dào xuě wū,hǎi miàn yuè chū xíng jīn pán。
冰花著人如撒霰,过耳斜风快如箭。bīng huā zhù rén rú sā xiàn,guò ěr xié fēng kuài rú jiàn。
叫霜鸿雁零乱飞,正似今年画中见。jiào shuāng hóng yàn líng luàn fēi,zhèng shì jīn nián huà zhōng jiàn。
寒烟漠漠天冥冥,展玩陡觉心神清。hán yān mò mò tiān míng míng,zhǎn wán dǒu jué xīn shén qīng。
便欲吹箫骑大鲸,去看海上三山青。biàn yù chuī xiāo qí dà jīng,qù kàn hǎi shàng sān shān qīng。

明上人画兰图

王冕

吴兴二赵俱已矣。wú xīng èr zhào jù yǐ yǐ。
雪窗因以专其美。xuě chuāng yīn yǐ zhuān qí měi。
不须百亩树芳菲,霜毫扫动光风起。bù xū bǎi mǔ shù fāng fēi,shuāng háo sǎo dòng guāng fēng qǐ。
大花哆唇如笑人,小花敛媚如羞春。dà huā duō chún rú xiào rén,xiǎo huā liǎn mèi rú xiū chūn。
翠影飘飘舞轻浪,正色不染湘江尘。cuì yǐng piāo piāo wǔ qīng làng,zhèng sè bù rǎn xiāng jiāng chén。
湘江雨冷暮烟寂,欲问三闾杳无迹。xiāng jiāng yǔ lěng mù yān jì,yù wèn sān lǘ yǎo wú jì。
忾慷不忍读《离骚》,目极飞云楚天碧。kài kāng bù rěn dú lí sāo,mù jí fēi yún chǔ tiān bì。

古时叹

王冕

箕子奴而比干死,屈原以葬湘江水。jī zi nú ér bǐ gàn sǐ,qū yuán yǐ zàng xiāng jiāng shuǐ。
痛哭书生不见归,朱董何人呼得起?tòng kū shū shēng bù jiàn guī,zhū dǒng hé rén hū dé qǐ?
深衣大老为腐儒,纨裤小儿称丈夫。shēn yī dà lǎo wèi fǔ rú,wán kù xiǎo ér chēng zhàng fū。
学士时为八风舞,将军日醉千金壶。xué shì shí wèi bā fēng wǔ,jiāng jūn rì zuì qiān jīn hú。
人间赤子苦钳釱,抱麟反袂空流涕。rén jiān chì zi kǔ qián dì,bào lín fǎn mèi kōng liú tì。
呜呼噫嘻,不有祝鮀之佞,宋朝之美,难乎免于今世矣。wū hū yī xī,bù yǒu zhù tuó zhī nìng,sòng cháo zhī měi,nán hū miǎn yú jīn shì yǐ。

送汪用衡北上

王冕

去年送客西湖路,芳草落花春已暮。qù nián sòng kè xī hú lù,fāng cǎo luò huā chūn yǐ mù。
今年送客浦阳江,六月秋风吹柳树。jīn nián sòng kè pǔ yáng jiāng,liù yuè qiū fēng chuī liǔ shù。
年年送客为赋诗,赋诗每以功名期。nián nián sòng kè wèi fù shī,fù shī měi yǐ gōng míng qī。
玉堂金马等闲去,朱衣紫绶笑取之。yù táng jīn mǎ děng xián qù,zhū yī zǐ shòu xiào qǔ zhī。
归来高卧良自鄙,此语云云成戏耳。guī lái gāo wò liáng zì bǐ,cǐ yǔ yún yún chéng xì ěr。
相如不是轻薄儿,马周终非穷途士。xiāng rú bù shì qīng báo ér,mǎ zhōu zhōng fēi qióng tú shì。
古人穷达各有守,今人枵然何所有?百宝妆腰逞豪俊,千金买马夸疾走。gǔ rén qióng dá gè yǒu shǒu,jīn rén xiāo rán hé suǒ yǒu?bǎi bǎo zhuāng yāo chěng háo jùn,qiān jīn mǎi mǎ kuā jí zǒu。
春风笑看陌上花,夜月醉眠蛾眉家。chūn fēng xiào kàn mò shàng huā,yè yuè zuì mián é méi jiā。
平生事业止于此,旁人为尔何咨嗟?píng shēng shì yè zhǐ yú cǐ,páng rén wèi ěr hé zī jiē?
汪君汪君拔其萃,读书论道真我辈。wāng jūn wāng jūn bá qí cuì,dú shū lùn dào zhēn wǒ bèi。
江山万里在胸中,洗却人间约绮态。jiāng shān wàn lǐ zài xiōng zhōng,xǐ què rén jiān yuē qǐ tài。
此行必夺锦袍归,腕头更佩金垒垒。cǐ xíng bì duó jǐn páo guī,wàn tóu gèng pèi jīn lěi lěi。
若问今朝作诗者,竹冠草衣盘礴裸。ruò wèn jīn cháo zuò shī zhě,zhú guān cǎo yī pán bó luǒ。
商歌饭牛松下坐。shāng gē fàn niú sōng xià zuò。

老柏图为张心田赋

王冕

高堂素壁无纤埃,上有老柏参天来。gāo táng sù bì wú xiān āi,shàng yǒu lǎo bǎi cān tiān lái。
铜柯旁奋龙爪出,密叶暗拥玄云堆。tóng kē páng fèn lóng zhǎo chū,mì yè àn yōng xuán yún duī。
江干水落见白石,小竹无声弄秋碧。jiāng gàn shuǐ luò jiàn bái shí,xiǎo zhú wú shēng nòng qiū bì。
君不见剑峰低空绝行迹,诸葛祠前二千尺,霜皮溜雨苔花蚀,至今父老犹能识。jūn bù jiàn jiàn fēng dī kōng jué xíng jì,zhū gé cí qián èr qiān chǐ,shuāng pí liū yǔ tái huā shí,zhì jīn fù lǎo yóu néng shí。

雪麓渔舟图

王冕

大山小山无寸青,长江万里如月明。dà shān xiǎo shān wú cùn qīng,zhǎng jiāng wàn lǐ rú yuè míng。
楚天不尽鸟飞绝,老树欲动风无声。chǔ tiān bù jǐn niǎo fēi jué,lǎo shù yù dòng fēng wú shēng。
何人方舟顺流下,草衣箬笠俱潇洒。hé rén fāng zhōu shùn liú xià,cǎo yī ruò lì jù xiāo sǎ。
篷底有儿能读书,不是寻常钓鱼者。péng dǐ yǒu ér néng dú shū,bù shì xún cháng diào yú zhě。
玄真子,陶朱翁,避世逃名俱已矣,后来空自谈高风。xuán zhēn zi,táo zhū wēng,bì shì táo míng jù yǐ yǐ,hòu lái kōng zì tán gāo fēng。
我视功名等尘垢,何似忘言付杯酒。wǒ shì gōng míng děng chén gòu,hé shì wàng yán fù bēi jiǔ。
武陵岂必皆神仙,桃花流水人间有。wǔ líng qǐ bì jiē shén xiān,táo huā liú shuǐ rén jiān yǒu。