古诗词

张可久

鹧鸪天

张可久

一点芳春近破瓜。yī diǎn fāng chūn jìn pò guā。
生香小朵莹无瑕。shēng xiāng xiǎo duǒ yíng wú xiá。
水曹梅萼初擎蕾,石土琼苞未放花。shuǐ cáo méi è chū qíng lěi,shí tǔ qióng bāo wèi fàng huā。
眉刷翠,鬓堆鸦。méi shuā cuì,bìn duī yā。
淡妆何必尚铅华。dàn zhuāng hé bì shàng qiān huá。
御沟红叶题诗处,应记当年天子家。yù gōu hóng yè tí shī chù,yīng jì dāng nián tiān zi jiā。

鹧鸪天·玉泉观鱼

张可久

潋滟晴光动碧虚。liàn yàn qíng guāng dòng bì xū。
一方清镜照诗臞。yī fāng qīng jìng zhào shī qú。
□□玉麈三三法,水漾金鳞六六鱼。yù zhǔ sān sān fǎ,shuǐ yàng jīn lín liù liù yú。
红舍利,白芙蕖。hóng shě lì,bái fú qú。
尽教妆点老僧居。jǐn jiào zhuāng diǎn lǎo sēng jū。
夜深飞过西湖去,夺取小龙明月珠。yè shēn fēi guò xī hú qù,duó qǔ xiǎo lóng míng yuè zhū。

鹧鸪天·何尊师故居

张可久

万木森森秀野堂。wàn mù sēn sēn xiù yě táng。
黄鹂两两鹤双双。huáng lí liǎng liǎng hè shuāng shuāng。
翠岩云巧苍松暗,玉洞月明丹桂香。cuì yán yún qiǎo cāng sōng àn,yù dòng yuè míng dān guì xiāng。
移笔架,拂琴床。yí bǐ jià,fú qín chuáng。
赋诗争看水云乡。fù shī zhēng kàn shuǐ yún xiāng。
重来只有黄冠老,落日空斋挂钵囊。zhòng lái zhǐ yǒu huáng guān lǎo,luò rì kōng zhāi guà bō náng。

鹧鸪天·贻乐府李芝秀

张可久

秀结梨园五色芝。xiù jié lí yuán wǔ sè zhī。
瑞云婀娜玉参差。ruì yún ē nà yù cān chà。
佩环摇影青霞洞,歌扇留香白雪词。pèi huán yáo yǐng qīng xiá dòng,gē shàn liú xiāng bái xuě cí。
花可可,柳枝枝。huā kě kě,liǔ zhī zhī。
别情还似送春时。bié qíng hái shì sòng chūn shí。
洞箫吹月商颜远,采药人来好寄诗。dòng xiāo chuī yuè shāng yán yuǎn,cǎi yào rén lái hǎo jì shī。

霜天晓角·水西烟雨

张可久

沙浅波平。shā qiǎn bō píng。
孤舟长日横。gū zhōu zhǎng rì héng。
淡墨潇湘八景,谁移向、富山城。dàn mò xiāo xiāng bā jǐng,shuí yí xiàng fù shān chéng。
净名。jìng míng。
疏磬声。shū qìng shēng。
暮归何处僧。mù guī hé chù sēng。
明日披云风顶,呼太白、赏新晴。míng rì pī yún fēng dǐng,hū tài bái shǎng xīn qíng。

霜天晓角·王陵夕照

张可久

暮蝉声咽。mù chán shēng yàn。
几树白杨叶。jǐ shù bái yáng yè。
细看云岚旧隐,遗庙在、表忠烈。xì kàn yún lán jiù yǐn,yí miào zài biǎo zhōng liè。
翌结。yì jié。
弓剑冗。gōng jiàn rǒng。
苔花碑字灭。tái huā bēi zì miè。
远水残阳西下,今人见、古时月。yuǎn shuǐ cán yáng xī xià,jīn rén jiàn gǔ shí yuè。

霜天晓角·练溪晚渡

张可久

淡烟微隔。dàn yān wēi gé。
几点投林翮。jǐ diǎn tóu lín hé。
千古澄江秀句,空感慨、有谁索。qiān gǔ chéng jiāng xiù jù,kōng gǎn kǎi yǒu shuí suǒ。
拍拍。pāi pāi。
水光白。shuǐ guāng bái。
小舟争过客。xiǎo zhōu zhēng guò kè。
沽酒归来樵叟,相随到、许仙宅。gū jiǔ guī lái qiáo sǒu,xiāng suí dào xǔ xiān zhái。

霜天晓角·南山秋色

张可久

华盖亭亭。huá gài tíng tíng。
向阳松桂荣。xiàng yáng sōng guì róng。
背立夜坛朝斗,直下看、老人星。bèi lì yè tán cháo dòu,zhí xià kàn lǎo rén xīng。
地灵。dì líng。
风物清。fēng wù qīng。
众峰环翠嬴。zhòng fēng huán cuì yíng。
千古仙山道气,谁高似、许宣平。qiān gǔ xiān shān dào qì,shuí gāo shì xǔ xuān píng。

霜天晓角·渔梁送客

张可久

浪花飞雪。làng huā fēi xuě。
船阁苍云缺。chuán gé cāng yún quē。
一片鸬鹚西照,樯燕语、柳丝结。yī piàn lú cí xī zhào,qiáng yàn yǔ liǔ sī jié。
话别。huà bié。
情哽咽。qíng gěng yàn。
酒边歌未阕。jiǔ biān gē wèi què。
他日寄书双鲤,顺流过、钓台月。tā rì jì shū shuāng lǐ,shùn liú guò diào tái yuè。

霜天晓角·黄山雪霁

张可久

云开洞府。yún kāi dòng fǔ。
按罢琼妃舞。àn bà qióng fēi wǔ。
三十六峰图画,张素锦、列冰柱。sān shí liù fēng tú huà,zhāng sù jǐn liè bīng zhù。
几缕。jǐ lǚ。
翠烟聚。cuì yān jù。
晓妆眉更妩。xiǎo zhuāng méi gèng wǔ。
一个山头不白,人知是,炼丹处。yī gè shān tóu bù bái,rén zhī shì,liàn dān chù。

霜天晓角·紫阳书声

张可久

楼观飞惊。lóu guān fēi jīng。
好山环翠屏。hǎo shān huán cuì píng。
谁向山中讲授,朱夫子、鲁先生。shuí xiàng shān zhōng jiǎng shòu,zhū fū zi lǔ xiān shēng。
短檠。duǎn qíng。
雪屋灯。xuě wū dēng。
琅琅终夜声。láng láng zhōng yè shēng。
传得先儒道妙,百世下、以文鸣。chuán dé xiān rú dào miào,bǎi shì xià yǐ wén míng。

霜天晓角·新安八景花屏春晓

张可久

初日沧凉。chū rì cāng liáng。
海霞摇曙光。hǎi xiá yáo shǔ guāng。
几折好山如画,晴霭霭、郁苍苍。jǐ zhé hǎo shān rú huà,qíng ǎi ǎi yù cāng cāng。
众芳。zhòng fāng。
云景香。yún jǐng xiāng。
道人眠石床。dào rén mián shí chuáng。
唤起南华梦蝶,莺啼在、绿垂杨。huàn qǐ nán huá mèng dié,yīng tí zài lǜ chuí yáng。

小桃红

张可久

一城秋雨豆花凉,闲倚平山望。yī chéng qiū yǔ dòu huā liáng,xián yǐ píng shān wàng。
不似年时鉴湖上,锦云香。bù shì nián shí jiàn hú shàng,jǐn yún xiāng。
采莲人语荷花荡。cǎi lián rén yǔ hé huā dàng。
西风雁行,清溪渔唱,吹恨入沧浪。xī fēng yàn xíng,qīng xī yú chàng,chuī hèn rù cāng làng。

凭栏人

张可久

小玉栏杆月半掐,嫩绿池塘春几家。xiǎo yù lán gān yuè bàn qiā,nèn lǜ chí táng chūn jǐ jiā。
鸟啼芳树丫,燕衔黄柳花。niǎo tí fāng shù yā,yàn xián huáng liǔ huā。

凭栏人·越调·江夜

张可久

江水澄澄江月明,江上何人搊玉筝?隔江和泪听,满江长叹声。jiāng shuǐ chéng chéng jiāng yuè míng,jiāng shàng hé rén chōu yù zhēng?gé jiāng hé lèi tīng,mǎn jiāng zhǎng tàn shēng。

满庭芳·客中九日

张可久

乾坤俯仰,贤愚醉醒,今古兴亡。qián kūn fǔ yǎng,xián yú zuì xǐng,jīn gǔ xīng wáng。
剑花寒,夜坐归心壮,又是他乡。jiàn huā hán,yè zuò guī xīn zhuàng,yòu shì tā xiāng。
九日明朝酒香,一年好景橙黄。jiǔ rì míng cháo jiǔ xiāng,yī nián hǎo jǐng chéng huáng。
龙山上,西风树响,吹老鬓毛霜。lóng shān shàng,xī fēng shù xiǎng,chuī lǎo bìn máo shuāng。

太常引·乐府小云

张可久

溶溶一叶不成衣。róng róng yī yè bù chéng yī。
恰待弄春晖。qià dài nòng chūn huī。
幽懒意迟迟。yōu lǎn yì chí chí。
只可向、山中自怡。zhǐ kě xiàng shān zhōng zì yí。
清歌遏玉,娇鬟*翠,纤月映蛾眉。qīng gē è yù,jiāo huán cuì,xiān yuè yìng é méi。
来往且孤飞。lái wǎng qiě gū fēi。
问行雨、巫咸未知。wèn xíng yǔ wū xián wèi zhī。

太常引·黄山西楼

张可久

黄岩秋色雨频频。huáng yán qiū sè yǔ pín pín。
楼上着闲身。lóu shàng zhe xián shēn。
凉意逼羊裙。liáng yì bī yáng qún。
更添得、砧声耳根。gèng tiān dé zhēn shēng ěr gēn。
寒香吹桂,暗苞绽橘,红日晓窗温。hán xiāng chuī guì,àn bāo zhàn jú,hóng rì xiǎo chuāng wēn。
客至莫论文。kè zhì mò lùn wén。
只坐守、方山看云。zhǐ zuò shǒu fāng shān kàn yún。

太常引·永嘉林熙翁城南旧院

张可久

霖铃秋雨打空阶。lín líng qiū yǔ dǎ kōng jiē。
人坐益清齐。rén zuò yì qīng qí。
门掩小蓬莱。mén yǎn xiǎo péng lái。
怕有客、寻真到来。pà yǒu kè xún zhēn dào lái。
楼头碧远,山眉青小,口树挂苍苔。lóu tóu bì yuǎn,shān méi qīng xiǎo,kǒu shù guà cāng tái。
且莫写离怀。qiě mò xiě lí huái。
看隔水、芙蓉正开。kàn gé shuǐ fú róng zhèng kāi。

人月圆·寄璩源芝田禅师

张可久

龙湫山上云屯寺,别是一乾坤。lóng jiǎo shān shàng yún tún sì,bié shì yī qián kūn。
桧参百丈,雪深半尺,梅瘦三分。guì cān bǎi zhàng,xuě shēn bàn chǐ,méi shòu sān fēn。
几时亲到,松边弄水,月下敲门。jǐ shí qīn dào,sōng biān nòng shuǐ,yuè xià qiāo mén。
相思无奈,烟萝洞口,立尽黄昏。xiāng sī wú nài,yān luó dòng kǒu,lì jǐn huáng hūn。
1221234567