古诗词

方回

后秋思五言五首

方回

黄陈今不作,天地少诗人。huáng chén jīn bù zuò,tiān dì shǎo shī rén。
不是诗人少,诗人未必真。bù shì shī rén shǎo,shī rén wèi bì zhēn。

后秋思五言五首

方回

诗与风骚迫,文兼史汉长。shī yǔ fēng sāo pò,wén jiān shǐ hàn zhǎng。
半山非不尔,僻学汴梁亡。bàn shān fēi bù ěr,pì xué biàn liáng wáng。

后秋思五言五首

方回

五房十昆仲,独许一身存。wǔ fáng shí kūn zhòng,dú xǔ yī shēn cún。
今日重阳日,登楼欲断魂。jīn rì zhòng yáng rì,dēng lóu yù duàn hún。

偶题五言绝句五首

方回

不寐常攲枕,无言独倚楼。bù mèi cháng qī zhěn,wú yán dú yǐ lóu。
江淹犹匪恨,庾信始为愁。jiāng yān yóu fěi hèn,yǔ xìn shǐ wèi chóu。

偶题五言绝句五首

方回

落木包生意,来鸿定去期。luò mù bāo shēng yì,lái hóng dìng qù qī。
如何萧瑟气,有许楚臣悲。rú hé xiāo sè qì,yǒu xǔ chǔ chén bēi。

偶题五言绝句五首

方回

春秋逾致仕,南北粗知名。chūn qiū yú zhì shì,nán běi cū zhī míng。
有客来相问,如何不治生。yǒu kè lái xiāng wèn,rú hé bù zhì shēng。

偶题五言绝句五首

方回

为客弹长铗,□□□短衣。wèi kè dàn zhǎng jiá,duǎn yī。
奈何年不肯,五过古来希。nài hé nián bù kěn,wǔ guò gǔ lái xī。

偶题五言绝句五首

方回

自古有治乱,谁家无是非。zì gǔ yǒu zhì luàn,shuí jiā wú shì fēi。
晓床听邻语,琐琐诉寒饥。xiǎo chuáng tīng lín yǔ,suǒ suǒ sù hán jī。

西斋

方回

偶得西斋字,向西开此斋。ǒu dé xī zhāi zì,xiàng xī kāi cǐ zhāi。
人间诗眼少,天下夕阳佳。rén jiān shī yǎn shǎo,tiān xià xī yáng jiā。

出城

方回

久病欣初愈,长忙爱暂闲。jiǔ bìng xīn chū yù,zhǎng máng ài zàn xián。
出城因送客,沿路得看山。chū chéng yīn sòng kè,yán lù dé kàn shān。

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

每愧诗无古风调,背山楼阁晒花裈。měi kuì shī wú gǔ fēng diào,bèi shān lóu gé shài huā kūn。
稍知海若吞河伯,敢眩蹄涔一勺浑。shāo zhī hǎi ruò tūn hé bó,gǎn xuàn tí cén yī sháo hún。

次韵康庆之题予桐江诗卷

方回

小儒百窘似贫户,薪及扊扅襦作裈。xiǎo rú bǎi jiǒng shì pín hù,xīn jí yǎn yí rú zuò kūn。
梓泽珊瑚许窥否,未多玉璞与金浑。zǐ zé shān hú xǔ kuī fǒu,wèi duō yù pú yǔ jīn hún。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

闻道公家所著书,担囊荷箧喘肩夫。wén dào gōng jiā suǒ zhù shū,dān náng hé qiè chuǎn jiān fū。
定应未肯轻传借,良贾深藏有若无。dìng yīng wèi kěn qīng chuán jiè,liáng jiǎ shēn cáng yǒu ruò wú。

次韵康庆之催借所著及谢见过

方回

胸涵太古恐无邻,面著微埃讵许亲。xiōng hán tài gǔ kǒng wú lín,miàn zhù wēi āi jù xǔ qīn。
顾肯城南访穷巷,松风时煮一瓯春。gù kěn chéng nán fǎng qióng xiàng,sōng fēng shí zhǔ yī ōu chūn。

重阳吟五首

方回

射蛇戏马老刘郎,不为乾坤减战场。shè shé xì mǎ lǎo liú láng,bù wèi qián kūn jiǎn zhàn chǎng。
三径寒华空怅望,闲居无酒对重阳。sān jìng hán huá kōng chàng wàng,xián jū wú jiǔ duì zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

心炎何处不南荒,瘴海烟深有玉堂。xīn yán hé chù bù nán huāng,zhàng hǎi yān shēn yǒu yù táng。
随地著身无得丧,菊花开日即重阳。suí dì zhù shēn wú dé sàng,jú huā kāi rì jí zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

此身生死国兴亡,摇落年年本是常。cǐ shēn shēng sǐ guó xīng wáng,yáo luò nián nián běn shì cháng。
无奈潘郎解悽怨,满城风雨近重阳。wú nài pān láng jiě qī yuàn,mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

衣冠南渡紫微郎,流落天涯事可伤。yī guān nán dù zǐ wēi láng,liú luò tiān yá shì kě shāng。
不是诗人终不会,乱山深处过重阳。bù shì shī rén zhōng bù huì,luàn shān shēn chù guò zhòng yáng。

重阳吟五首

方回

战尘漠漠草荒荒,兵过村空菊自黄。zhàn chén mò mò cǎo huāng huāng,bīng guò cūn kōng jú zì huáng。
死尽亲知身偶在,干戈丛里见重阳。sǐ jǐn qīn zhī shēn ǒu zài,gàn gē cóng lǐ jiàn zhòng yáng。

虽然吟五首

方回

林下机声复碓声,时时犬吠又鸡鸣。lín xià jī shēng fù duì shēng,shí shí quǎn fèi yòu jī míng。
虽然此是寻常物,村落闻之即太平。suī rán cǐ shì xún cháng wù,cūn luò wén zhī jí tài píng。