古诗词

戈牢

和主司王起

戈牢

圣乾文德最称贤,自古儒生少比肩。shèng qián wén dé zuì chēng xián,zì gǔ rú shēng shǎo bǐ jiān。
再启龙门将二纪,两司莺谷已三年。zài qǐ lóng mén jiāng èr jì,liǎng sī yīng gǔ yǐ sān nián。
蓬山皆美成荣贵,金榜谁知忝后先。péng shān jiē měi chéng róng guì,jīn bǎng shuí zhī tiǎn hòu xiān。
正是感恩流涕日,但思旌旆碧峰前。zhèng shì gǎn ēn liú tì rì,dàn sī jīng pèi bì fēng qián。

风不鸣条

戈牢

旭日悬清景,微风在绿条。xù rì xuán qīng jǐng,wēi fēng zài lǜ tiáo。
入松声不发,度柳影空摇。rù sōng shēng bù fā,dù liǔ yǐng kōng yáo。
长养应潜变,扶疏每暗飘。zhǎng yǎng yīng qián biàn,fú shū měi àn piāo。
有林时袅袅,无树渐萧萧。yǒu lín shí niǎo niǎo,wú shù jiàn xiāo xiāo。
慢逐青烟散,轻和瑞气饶。màn zhú qīng yān sàn,qīng hé ruì qì ráo。
丰年知有待,歌咏美唐尧。fēng nián zhī yǒu dài,gē yǒng měi táng yáo。