古诗词

方干

侯郎中新置西湖

方干

远近利民因智力,周回润物像心源。yuǎn jìn lì mín yīn zhì lì,zhōu huí rùn wù xiàng xīn yuán。
菰蒲纵感生成惠,鳣鲔那知广大恩。gū pú zòng gǎn shēng chéng huì,zhān wěi nà zhī guǎng dà ēn。
潋滟清辉吞半郭,萦纡别派入遥村。liàn yàn qīng huī tūn bàn guō,yíng yū bié pài rù yáo cūn。
砂泉绕石通山脉,岸木黏萍是浪痕。shā quán rào shí tōng shān mài,àn mù nián píng shì làng hén。
已见澄来连镜底,兼知极处浸云根。yǐ jiàn chéng lái lián jìng dǐ,jiān zhī jí chù jìn yún gēn。
波涛不起时方泰,舟楫徐行日易昏。bō tāo bù qǐ shí fāng tài,zhōu jí xú xíng rì yì hūn。
烟雾未应藏岛屿,凫鹥亦解避旌幡。yān wù wèi yīng cáng dǎo yǔ,fú yī yì jiě bì jīng fān。
虽云桃叶歌还醉,却被荷花笑不言。suī yún táo yè gē hái zuì,què bèi hé huā xiào bù yán。
孤鹤必应思凤诏,凡鱼岂合在龙门。gū hè bì yīng sī fèng zhào,fán yú qǐ hé zài lóng mén。
能将盛事添元化,一夕机谟万古存。néng jiāng shèng shì tiān yuán huà,yī xī jī mó wàn gǔ cún。

许员外新阳别业

方干

兰汀橘岛映亭台,不是经心即手栽。lán tīng jú dǎo yìng tíng tái,bù shì jīng xīn jí shǒu zāi。
满阁白云随雨去,一池寒月逐潮来。mǎn gé bái yún suí yǔ qù,yī chí hán yuè zhú cháo lái。
小松出屋和巢长,新径通村避笋开。xiǎo sōng chū wū hé cháo zhǎng,xīn jìng tōng cūn bì sǔn kāi。
柳絮风前欹枕卧,荷花香里棹舟回。liǔ xù fēng qián yī zhěn wò,hé huā xiāng lǐ zhào zhōu huí。
园中认叶封林草,檐下攀枝落野梅。yuán zhōng rèn yè fēng lín cǎo,yán xià pān zhī luò yě méi。
莫恣高情求逸思,须防急诏用长材。mò zì gāo qíng qiú yì sī,xū fáng jí zhào yòng zhǎng cái。
若因萤火终残卷,便把渔歌送几杯。ruò yīn yíng huǒ zhōng cán juǎn,biàn bǎ yú gē sòng jǐ bēi。
多谢郢中贤太守,常时谈笑许追陪。duō xiè yǐng zhōng xián tài shǒu,cháng shí tán xiào xǔ zhuī péi。

李侍御上虞别业

方干

满目亭台嘉木繁,燕蝉吟语不为喧。mǎn mù tíng tái jiā mù fán,yàn chán yín yǔ bù wèi xuān。
昼潮势急吞诸岛,暑雨声回露半村。zhòu cháo shì jí tūn zhū dǎo,shǔ yǔ shēng huí lù bàn cūn。
真为援毫方掩卷,常因按曲便开尊。zhēn wèi yuán háo fāng yǎn juǎn,cháng yīn àn qū biàn kāi zūn。
若将明月为俦侣,应把清风遗子孙。ruò jiāng míng yuè wèi chóu lǚ,yīng bǎ qīng fēng yí zi sūn。
绣羽惊弓离果上,红鳞见饵出蒲根。xiù yǔ jīng gōng lí guǒ shàng,hóng lín jiàn ěr chū pú gēn。
寻君未要先敲竹,且棹渔舟入大门。xún jūn wèi yào xiān qiāo zhú,qiě zhào yú zhōu rù dà mén。

题悬溜岩隐者居

方干

世人如要问生涯,满架堆床是五车。shì rén rú yào wèn shēng yá,mǎn jià duī chuáng shì wǔ chē。
谷鸟暮蝉声四散,修篁灌木势交加。gǔ niǎo mù chán shēng sì sàn,xiū huáng guàn mù shì jiāo jiā。
蒲葵细织团圆扇,薤叶平铺合遝花。pú kuí xì zhī tuán yuán shàn,xiè yè píng pù hé tà huā。
却用水荷苞绿李,兼将寒井浸甘瓜。què yòng shuǐ hé bāo lǜ lǐ,jiān jiāng hán jǐng jìn gān guā。
惯缘崄峭收松粉,常趁芳鲜掇茗芽。guàn yuán xiǎn qiào shōu sōng fěn,cháng chèn fāng xiān duō míng yá。
池上树阴随浪动,窗前月影被巢遮。chí shàng shù yīn suí làng dòng,chuāng qián yuè yǐng bèi cháo zhē。
坐云独酌杯盘湿,穿竹微吟路径斜。zuò yún dú zhuó bēi pán shī,chuān zhú wēi yín lù jìng xié。
见说公卿访遗逸,逢迎亦是戴乌纱。jiàn shuō gōng qīng fǎng yí yì,féng yíng yì shì dài wū shā。

山中言事八韵寄李支使

方干

岂知经史深相误,两鬓垂丝百事休。qǐ zhī jīng shǐ shēn xiāng wù,liǎng bìn chuí sī bǎi shì xiū。
受业几多为弟子,成名一半作公侯。shòu yè jǐ duō wèi dì zi,chéng míng yī bàn zuò gōng hóu。
前时射鹄徒抛箭,此日求鱼未上钩。qián shí shè gǔ tú pāo jiàn,cǐ rì qiú yú wèi shàng gōu。
竹里断云来枕上,岩边片月在床头。zhú lǐ duàn yún lái zhěn shàng,yán biān piàn yuè zài chuáng tóu。
过庭急雨和花落,绕舍澄泉带叶流。guò tíng jí yǔ hé huā luò,rào shě chéng quán dài yè liú。
缅想远书聆鹊喜,窥寻嘉果觉猿偷。miǎn xiǎng yuǎn shū líng què xǐ,kuī xún jiā guǒ jué yuán tōu。
旧诗改处空留韵,新酝尝来不满篘。jiù shī gǎi chù kōng liú yùn,xīn yùn cháng lái bù mǎn chōu。
阮瑀如能问寒馁,风光当日入沧洲。ruǎn yǔ rú néng wèn hán něi,fēng guāng dāng rì rù cāng zhōu。

山中言事寄赠苏判官

方干

寸心似火频求荐,两鬓如霜始息机。cùn xīn shì huǒ pín qiú jiàn,liǎng bìn rú shuāng shǐ xī jī。
隔岸鸡鸣春耨去,邻家犬吠夜渔归。gé àn jī míng chūn nòu qù,lín jiā quǎn fèi yè yú guī。
倚松长啸成疏拙,拂石欹眠绝是非。yǐ sōng zhǎng xiào chéng shū zhuō,fú shí yī mián jué shì fēi。
执爨纵曾炊橡实,纫针曾解补荷衣。zhí cuàn zòng céng chuī xiàng shí,rèn zhēn céng jiě bǔ hé yī。
常凭早月来张烛,亦假清风为掩扉。cháng píng zǎo yuè lái zhāng zhú,yì jiǎ qīng fēng wèi yǎn fēi。
多是元瑜怜野贱,时回车马发光辉。duō shì yuán yú lián yě jiàn,shí huí chē mǎ fā guāng huī。

献王大夫

方干

高情不与俗人知,耻学诸生取桂枝。gāo qíng bù yǔ sú rén zhī,chǐ xué zhū shēng qǔ guì zhī。
荀宋五言行世早,巢由三诏出溪迟。xún sòng wǔ yán xíng shì zǎo,cháo yóu sān zhào chū xī chí。
操心已在精微域,落笔皆成典诰词。cāo xīn yǐ zài jīng wēi yù,luò bǐ jiē chéng diǎn gào cí。
一鹗难成燕雀伍,非熊本是帝王师。yī è nán chéng yàn què wǔ,fēi xióng běn shì dì wáng shī。
贤臣虽蕴经邦术,明主终无谏猎时。xián chén suī yùn jīng bāng shù,míng zhǔ zhōng wú jiàn liè shí。
莫道百僚忧礼绝,兼闻七郡怕天移。mò dào bǎi liáo yōu lǐ jué,jiān wén qī jùn pà tiān yí。
直缘材力头头赡,专被文星步步随。zhí yuán cái lì tóu tóu shàn,zhuān bèi wén xīng bù bù suí。
不信重言通造化,须臾便可变荣衰。bù xìn zhòng yán tōng zào huà,xū yú biàn kě biàn róng shuāi。

山中

方干

爱山却把图书卖,嗜酒空教僮仆赊。ài shān què bǎ tú shū mài,shì jiǔ kōng jiào tóng pū shē。
只向阶前便渔钓,那知枕上有云霞。zhǐ xiàng jiē qián biàn yú diào,nà zhī zhěn shàng yǒu yún xiá。
暗泉出石飞仍咽,小径通桥直复斜。àn quán chū shí fēi réng yàn,xiǎo jìng tōng qiáo zhí fù xié。
窗竹未抽今夏笋,庭梅曾试当年花。chuāng zhú wèi chōu jīn xià sǔn,tíng méi céng shì dāng nián huā。
姓名未及陶弘景,髭鬓白于姜子牙。xìng míng wèi jí táo hóng jǐng,zī bìn bái yú jiāng zi yá。
松月水烟千古在,未知终久属谁家。sōng yuè shuǐ yān qiān gǔ zài,wèi zhī zhōng jiǔ shǔ shuí jiā。

采莲

方干

采莲女儿避残热,隔夜相期侵早发。cǎi lián nǚ ér bì cán rè,gé yè xiāng qī qīn zǎo fā。
指剥春葱腕似雪,画桡轻拨蒲根月。zhǐ bō chūn cōng wàn shì xuě,huà ráo qīng bō pú gēn yuè。
兰舟迟速有输赢,先到河湾赌何物。lán zhōu chí sù yǒu shū yíng,xiān dào hé wān dǔ hé wù。
才到河湾分首去,散在花间不知处。cái dào hé wān fēn shǒu qù,sàn zài huā jiān bù zhī chù。

与乡人鉴休上人别

方干

此日因师话乡里,故乡风土我偏谙。cǐ rì yīn shī huà xiāng lǐ,gù xiāng fēng tǔ wǒ piān ān。
一枝竹叶如溪北,半树梅花似岭南。yī zhī zhú yè rú xī běi,bàn shù méi huā shì lǐng nán。
山夜猎徒多信犬,雨天村舍未催蚕。shān yè liè tú duō xìn quǎn,yǔ tiān cūn shě wèi cuī cán。
如今休作还家意,两须垂丝已不堪。rú jīn xiū zuò hái jiā yì,liǎng xū chuí sī yǐ bù kān。

题君山

方干

曾于方外见麻姑,闻说君山自古无。céng yú fāng wài jiàn má gū,wén shuō jūn shān zì gǔ wú。
元是昆仑山顶石,海风吹落洞庭湖。yuán shì kūn lún shān dǐng shí,hǎi fēng chuī luò dòng tíng hú。
291«9101112131415