古诗词

尹廷高

腊月海棠

尹廷高

尤物真能夺化工,腊前偷泄数枝红。yóu wù zhēn néng duó huà gōng,là qián tōu xiè shù zhī hóng。
霜花不上胭脂面,强饰春妍嫁北风。shuāng huā bù shàng yān zhī miàn,qiáng shì chūn yán jià běi fēng。

立秋日

尹廷高

一叶才飞暑渐收,西风吹起鬓飕飕。yī yè cái fēi shǔ jiàn shōu,xī fēng chuī qǐ bìn sōu sōu。
清凉入骨皆恩意,寄语人间莫怨秋。qīng liáng rù gǔ jiē ēn yì,jì yǔ rén jiān mò yuàn qiū。

永嘉精舍二首

尹廷高

寂寞真如住院僧,竛竮瘦影半孤灯。jì mò zhēn rú zhù yuàn sēng,líng pīng shòu yǐng bàn gū dēng。
法筵第一无他说,只有修斋旧葛藤。fǎ yán dì yī wú tā shuō,zhǐ yǒu xiū zhāi jiù gé téng。

永嘉精舍二首

尹廷高

败檐偪仄怕抬头,孤宦飘零不自由。bài yán bī zè pà tái tóu,gū huàn piāo líng bù zì yóu。
半夜空斋风雨急,梦中误唤系渔舟。bàn yè kōng zhāi fēng yǔ jí,mèng zhōng wù huàn xì yú zhōu。

枫塘别业

尹廷高

白云缺处露檐牙,鸡犬相闻仅数家。bái yún quē chù lù yán yá,jī quǎn xiāng wén jǐn shù jiā。
幽鸟不啼林寂寂,满山黄雾落松花。yōu niǎo bù tí lín jì jì,mǎn shān huáng wù luò sōng huā。

燕山九日

尹廷高

每逢佳节倍思家,独倚高秋感物华。měi féng jiā jié bèi sī jiā,dú yǐ gāo qiū gǎn wù huá。
莫被黄花瞒醉眼,满城风雨是天涯。mò bèi huáng huā mán zuì yǎn,mǎn chéng fēng yǔ shì tiān yá。

金台

尹廷高

招贤事往久凄凉,志气何人为激昂。zhāo xián shì wǎng jiǔ qī liáng,zhì qì hé rén wèi jī áng。
多少黄金化尘土,荒台千古说昭王。duō shǎo huáng jīn huà chén tǔ,huāng tái qiān gǔ shuō zhāo wáng。

癸丑元旦即事二首

尹廷高

客窗曙色渐朦胧,不觉微和上笑容。kè chuāng shǔ sè jiàn méng lóng,bù jué wēi hé shàng xiào róng。
乡梦醒来残烛在,东风吹送景阳钟。xiāng mèng xǐng lái cán zhú zài,dōng fēng chuī sòng jǐng yáng zhōng。

癸丑元旦即事二首

尹廷高

弟兄遥想颂椒盘,应望天涯忆岁寒。dì xiōng yáo xiǎng sòng jiāo pán,yīng wàng tiān yá yì suì hán。
归雁纷纷空北向,更无一字寄平安。guī yàn fēn fēn kōng běi xiàng,gèng wú yī zì jì píng ān。

南归过钓台

尹廷高

高风千古水漫漫,云压双台暮色寒。gāo fēng qiān gǔ shuǐ màn màn,yún yā shuāng tái mù sè hán。
惟有倒骑牛背客,月明横笛过严滩。wéi yǒu dào qí niú bèi kè,yuè míng héng dí guò yán tān。

燕山闻杜鹘口占三首

尹廷高

蜀魄千年西复西,何时风隔别幽栖。shǔ pò qiān nián xī fù xī,hé shí fēng gé bié yōu qī。
中原万里多芳树,却傍五云深处啼。zhōng yuán wàn lǐ duō fāng shù,què bàng wǔ yún shēn chù tí。

燕山闻杜鹘口占三首

尹廷高

黄尘点鬓欠知几,忘却苍苔满钓矶。huáng chén diǎn bìn qiàn zhī jǐ,wàng què cāng tái mǎn diào jī。
想是山灵懒驰檄,只今啼鸟劝人归。xiǎng shì shān líng lǎn chí xí,zhǐ jīn tí niǎo quàn rén guī。

燕山闻杜鹘口占三首

尹廷高

石栈天梯路久通,羽毛何地不春风。shí zhàn tiān tī lù jiǔ tōng,yǔ máo hé dì bù chūn fēng。
到今不信尧夫语,浩荡乾坤一气中。dào jīn bù xìn yáo fū yǔ,hào dàng qián kūn yī qì zhōng。

虞博士扁所居东西曰陶曰邵以寓尚友古人之意各赋一首

尹廷高

重华苗裔许谁同,寓意阶前旧菊丛。zhòng huá miáo yì xǔ shuí tóng,yù yì jiē qián jiù jú cóng。
一片古音人未识,无弦琴里操南风。yī piàn gǔ yīn rén wèi shí,wú xián qín lǐ cāo nán fēng。

虞博士扁所居东西曰陶曰邵以寓尚友古人之意各赋一首

尹廷高

仿佛行窝旧典型,神游八极手鞭霆。fǎng fú xíng wō jiù diǎn xíng,shén yóu bā jí shǒu biān tíng。
群儿斗草春风乱,欹枕窗前看画屏。qún ér dòu cǎo chūn fēng luàn,yī zhěn chuāng qián kàn huà píng。

永嘉书所见

尹廷高

此邦幸小稔,窃禄似有缘。cǐ bāng xìng xiǎo rěn,qiè lù shì yǒu yuán。
出门见流民,令我心恻然。chū mén jiàn liú mín,lìng wǒ xīn cè rán。
十十复五五,乞食相后先。shí shí fù wǔ wǔ,qǐ shí xiāng hòu xiān。
有男方呱呱,中道甘弃捐。yǒu nán fāng gū gū,zhōng dào gān qì juān。
谁无父母心,其势难两全。shuí wú fù mǔ xīn,qí shì nán liǎng quán。
况遭疫疠苦,十病无一痊。kuàng zāo yì lì kǔ,shí bìng wú yī quán。
死者相枕籍,活者难久延。sǐ zhě xiāng zhěn jí,huó zhě nán jiǔ yán。
彼哉万钱箸,所厌皆肥鲜。bǐ zāi wàn qián zhù,suǒ yàn jiē féi xiān。
饿骨半王孙,汝食能下咽。è gǔ bàn wáng sūn,rǔ shí néng xià yàn。
嗟嗟吾赤子,斯食寄之天。jiē jiē wú chì zi,sī shí jì zhī tiān。
似闻齐鲁郊,斗粟价十千。shì wén qí lǔ jiāo,dòu sù jià shí qiān。

郗令尹四望亭

尹廷高

双溪绕郭山为城,四山叠翠如画屏。shuāng xī rào guō shān wèi chéng,sì shān dié cuì rú huà píng。
溪山深处着小亭,林塘潇洒蒲荇青。xī shān shēn chù zhe xiǎo tíng,lín táng xiāo sǎ pú xìng qīng。
令君公馀澹无营,来此环眺心目醒。lìng jūn gōng yú dàn wú yíng,lái cǐ huán tiào xīn mù xǐng。
洞庭八荒皆户庭,手挥五弦水泠泠。dòng tíng bā huāng jiē hù tíng,shǒu huī wǔ xián shuǐ líng líng。

出都门二首

尹廷高

面目已可憎,我思涤其埃。miàn mù yǐ kě zēng,wǒ sī dí qí āi。
旅食虽八珍,何如脯苍苔。lǚ shí suī bā zhēn,hé rú pú cāng tái。
独鹤高拿云,万牛不可回。dú hè gāo ná yún,wàn niú bù kě huí。
寒日淡平野,浩歌归去来。hán rì dàn píng yě,hào gē guī qù lái。

出都门二首

尹廷高

振衣出都门,八荒何茫茫。zhèn yī chū dōu mén,bā huāng hé máng máng。
白云千里峰,?在天一方。bái yún qiān lǐ fēng,zài tiān yī fāng。
鴐鹅自东归,鸿雁纷北翔。gē é zì dōng guī,hóng yàn fēn běi xiáng。
出处各有志,未许俗子量。chū chù gè yǒu zhì,wèi xǔ sú zi liàng。

读史有感

尹廷高

白浪排空孤岛绝,黑风翻海万樯折。bái làng pái kōng gū dǎo jué,hēi fēng fān hǎi wàn qiáng zhé。
天高茫茫叫不闻,一夕貔貅化鱼鳖。tiān gāo máng máng jiào bù wén,yī xī pí xiū huà yú biē。
开边大将知何人,扁舟独脱蛟龙穴。kāi biān dà jiāng zhī hé rén,biǎn zhōu dú tuō jiāo lóng xué。
残兵夜度辽东城,道旁寡妻正啼血。cán bīng yè dù liáo dōng chéng,dào páng guǎ qī zhèng tí xuè。
232«6789101112