古诗词

王志谨

金人捧露盘

王志谨

喜乐山村,风月知音,信任岁华交换。xǐ lè shān cūn,fēng yuè zhī yīn,xìn rèn suì huá jiāo huàn。
终日掩柴门,处幽轩,闲看古书慵倦。zhōng rì yǎn chái mén,chù yōu xuān,xián kàn gǔ shū yōng juàn。
住坐从容,独行独步,都把声名断。zhù zuò cóng róng,dú xíng dú bù,dōu bǎ shēng míng duàn。
抱守元阳,情忘境灭,气神和冲,升沉无碍,玉炉炼至宝,欲结清凉,重生温暖。bào shǒu yuán yáng,qíng wàng jìng miè,qì shén hé chōng,shēng chén wú ài,yù lú liàn zhì bǎo,yù jié qīng liáng,zhòng shēng wēn nuǎn。
寂寂空空,没空色养,真源返扑,默默熟惯。jì jì kōng kōng,méi kōng sè yǎng,zhēn yuán fǎn pū,mò mò shú guàn。
静静与清清,觉心猿意马,没丝毫乱。jìng jìng yǔ qīng qīng,jué xīn yuán yì mǎ,méi sī háo luàn。
放旷无拘,恣情散诞。fàng kuàng wú jū,zì qíng sàn dàn。
自在逍遥,行满与功成,得无生,尽他乌兔走,飞腾休管。zì zài xiāo yáo,xíng mǎn yǔ gōng chéng,dé wú shēng,jǐn tā wū tù zǒu,fēi téng xiū guǎn。
世情远。shì qíng yuǎn。
修真之士休宜晚。xiū zhēn zhī shì xiū yí wǎn。