古诗词

危素

邓省吾先生挽诗三首

危素

春山何英英,春江何幽幽。chūn shān hé yīng yīng,chūn jiāng hé yōu yōu。
日莫山水间,无以消我忧。rì mò shān shuǐ jiān,wú yǐ xiāo wǒ yōu。
朔风翻铭旌,飞雪惨以稠。shuò fēng fān míng jīng,fēi xuě cǎn yǐ chóu。
伊人不可见,回首心悠悠。yī rén bù kě jiàn,huí shǒu xīn yōu yōu。
回首心悠悠,载咏商声讴。huí shǒu xīn yōu yōu,zài yǒng shāng shēng ōu。
老竹尚延月,丛兰自作秋。lǎo zhú shàng yán yuè,cóng lán zì zuò qiū。
荒林夜来雨,恻恻令人愁。huāng lín yè lái yǔ,cè cè lìng rén chóu。

吕尊师画三茅观梅藤为图号曰二老走笔赋之

危素

三茅观头老梅树,梅边更有长藤古。sān máo guān tóu lǎo méi shù,méi biān gèng yǒu zhǎng téng gǔ。
谁持此画江西来,大瀛海中吕道士。shuí chí cǐ huà jiāng xī lái,dà yíng hǎi zhōng lǚ dào shì。
藤枯一似蛟龙县,梅瘦饱受冰霜缠。téng kū yī shì jiāo lóng xiàn,méi shòu bǎo shòu bīng shuāng chán。
柯支不逐浮世换,根柢直与扶桑连。kē zhī bù zhú fú shì huàn,gēn dǐ zhí yǔ fú sāng lián。
传闻茅盈亲手植,坐使草木皆成仙。chuán wén máo yíng qīn shǒu zhí,zuò shǐ cǎo mù jiē chéng xiān。
宋朝渡江一百年,世人不到吴山巅。sòng cháo dù jiāng yī bǎi nián,shì rén bù dào wú shān diān。
岂知二物阅兴废,及见渤澥成桑田。qǐ zhī èr wù yuè xīng fèi,jí jiàn bó xiè chéng sāng tián。
战争揖让等黄土,展卷血泪何涟涟。zhàn zhēng yī ràng děng huáng tǔ,zhǎn juǎn xuè lèi hé lián lián。

送朱奚假赴乡试

危素

孟秋西风起,驾言扬孤舟。mèng qiū xī fēng qǐ,jià yán yáng gū zhōu。
羲娥无停驭,行客讵能留。xī é wú tíng yù,xíng kè jù néng liú。
将子饮尊酒,执手山之幽。jiāng zi yǐn zūn jiǔ,zhí shǒu shān zhī yōu。
英英白云飞,靡靡江水流。yīng yīng bái yún fēi,mí mí jiāng shuǐ liú。
望望西山陲,道路日已修。wàng wàng xī shān chuí,dào lù rì yǐ xiū。
道路日已修,我怀日悠悠。dào lù rì yǐ xiū,wǒ huái rì yōu yōu。
解帆官步门,振策滕王楼。jiě fān guān bù mén,zhèn cè téng wáng lóu。
县知多士中,慷慨陈嘉谋。xiàn zhī duō shì zhōng,kāng kǎi chén jiā móu。
怀忠许报国,况乃素行修。huái zhōng xǔ bào guó,kuàng nǎi sù xíng xiū。
勉哉励贞操,无为漫离忧。miǎn zāi lì zhēn cāo,wú wèi màn lí yōu。

送王起元之分宁教官任

危素

大元设学校,于以教万民。dà yuán shè xué xiào,yú yǐ jiào wàn mín。
吁嗟去古远,世降何沄沄。xū jiē qù gǔ yuǎn,shì jiàng hé yún yún。
周孔不可见,圣道日以湮。zhōu kǒng bù kě jiàn,shèng dào rì yǐ yān。
儒官窃廪禄,法度岂复遵。rú guān qiè lǐn lù,fǎ dù qǐ fù zūn。
教化何由宣,礼乐亦以沦。jiào huà hé yóu xuān,lǐ lè yì yǐ lún。
在薮无凤凰,在郊无麒麟。zài sǒu wú fèng huáng,zài jiāo wú qí lín。
英宗皇帝时,逆气横乾坤。yīng zōng huáng dì shí,nì qì héng qián kūn。
贼子不知父,乱臣已忘君。zéi zi bù zhī fù,luàn chén yǐ wàng jūn。
臣素愤薄世,胆气长囷轮。chén sù fèn báo shì,dǎn qì zhǎng qūn lún。
念之万感集,血泪射秋旻。niàn zhī wàn gǎn jí,xuè lèi shè qiū mín。
思见豪杰士,再使民风淳。sī jiàn háo jié shì,zài shǐ mín fēng chún。
訚訚王教谕,我里君子人。yín yín wáng jiào yù,wǒ lǐ jūn zi rén。
之官武宁县,挂席当仲春。zhī guān wǔ níng xiàn,guà xí dāng zhòng chūn。
撞钟集诸生,讲论明彝伦。zhuàng zhōng jí zhū shēng,jiǎng lùn míng yí lún。
况逢尧舜君,德泽周八垠。kuàng féng yáo shùn jūn,dé zé zhōu bā yín。
高歌猛虎行,慷慨为子陈。gāo gē měng hǔ xíng,kāng kǎi wèi zi chén。

投简李仲公甫

危素

江东云锦山,积翠修以峨。jiāng dōng yún jǐn shān,jī cuì xiū yǐ é。
云有千载士,憩彼山之阿。yún yǒu qiān zài shì,qì bǐ shān zhī ā。
考槃幽涧石,结制彼泽荷。kǎo pán yōu jiàn shí,jié zhì bǐ zé hé。
贞心抱夷澹,雅量涵冲和。zhēn xīn bào yí dàn,yǎ liàng hán chōng hé。
仆也江西人,齿稚侠好多。pū yě jiāng xī rén,chǐ zhì xiá hǎo duō。
东将浮渤澥,北拟穷沙陀。dōng jiāng fú bó xiè,běi nǐ qióng shā tuó。
尚怀诗礼趋,吾父须发皤。shàng huái shī lǐ qū,wú fù xū fā pó。
生死愿相许,誓以心靡佗。shēng sǐ yuàn xiāng xǔ,shì yǐ xīn mí tuó。
露中葭薍丛,海底珊瑚柯。lù zhōng jiā wàn cóng,hǎi dǐ shān hú kē。
晶光轹尘淖,结托古则那。jīng guāng lì chén nào,jié tuō gǔ zé nà。
载咏伐木篇,乱以采薇歌。zài yǒng fá mù piān,luàn yǐ cǎi wēi gē。

莫冬

危素

种稻南谷口,凶岁囷仓虚。zhǒng dào nán gǔ kǒu,xiōng suì qūn cāng xū。
晚值老农语,出口三嘻吁。wǎn zhí lǎo nóng yǔ,chū kǒu sān xī xū。
幸有高亢田,种麦给群需。xìng yǒu gāo kàng tián,zhǒng mài gěi qún xū。
有麦且免忧,无麦将焉如。yǒu mài qiě miǎn yōu,wú mài jiāng yān rú。
昔谓崖谷底,其俗异黄农。xī wèi yá gǔ dǐ,qí sú yì huáng nóng。
浪迹城府归,却爱淳朴风。làng jì chéng fǔ guī,què ài chún pǔ fēng。
猎夫不射雁,云与兄弟同。liè fū bù shè yàn,yún yǔ xiōng dì tóng。
羽毛岂知道,天理谅无终。yǔ máo qǐ zhī dào,tiān lǐ liàng wú zhōng。

徐人歌

危素

季子有剑秋水色,徐君见之惜不得。jì zi yǒu jiàn qiū shuǐ sè,xú jūn jiàn zhī xī bù dé。
徐君墓上荒草寒,季子解剑挂树间。xú jūn mù shàng huāng cǎo hán,jì zi jiě jiàn guà shù jiān。
一死一生见交谊,嗟哉延陵吴季子。yī sǐ yī shēng jiàn jiāo yì,jiē zāi yán líng wú jì zi。

山中歌

危素

朝牧于林,暮钓于溪,吾何忧而。cháo mù yú lín,mù diào yú xī,wú hé yōu ér。

重庆堂诗

危素

翼翼高堂,临水之阳。yì yì gāo táng,lín shuǐ zhī yáng。
谁其作之,其氏曰王。shuí qí zuò zhī,qí shì yuē wáng。

重庆堂诗

危素

高堂翼翼,既深且谧。gāo táng yì yì,jì shēn qiě mì。
有直其楹,有虚其室。yǒu zhí qí yíng,yǒu xū qí shì。

重庆堂诗

危素

玄冠于于,厥子来趋。xuán guān yú yú,jué zi lái qū。
父见其孙,亦克愉愉。fù jiàn qí sūn,yì kè yú yú。

重庆堂诗

危素

旨酒在匜,登豆有菹。zhǐ jiǔ zài yí,dēng dòu yǒu jū。
其肴孔多,抟兽网鱼。qí yáo kǒng duō,tuán shòu wǎng yú。

重庆堂诗

危素

子于父母,亦既能孝。zi yú fù mǔ,yì jì néng xiào。
父诏乃孙,繄父是效。fù zhào nǎi sūn,yī fù shì xiào。

重庆堂诗

危素

其孝伊何,古有嘉则。qí xiào yī hé,gǔ yǒu jiā zé。
敬事皇天,以明尔德。jìng shì huáng tiān,yǐ míng ěr dé。

公无渡河

危素

提壶公,向何方,止公勿渡公欲行。tí hú gōng,xiàng hé fāng,zhǐ gōng wù dù gōng yù xíng。
妇人之言公不信,蛟螭纵横河水黄。fù rén zhī yán gōng bù xìn,jiāo chī zòng héng hé shuǐ huáng。
从公死,入河水,千载同作河中鬼。cóng gōng sǐ,rù hé shuǐ,qiān zài tóng zuò hé zhōng guǐ。
751234