古诗词

安熙

次李枢判容安亭诗韵五首

安熙

多病筋骸久痹顽,柴荆终昼掩重关。duō bìng jīn hái jiǔ bì wán,chái jīng zhōng zhòu yǎn zhòng guān。
诗书讵可资耕钓,杖屦元非绝往还。shī shū jù kě zī gēng diào,zhàng jù yuán fēi jué wǎng hái。
莫遣浮云蔽白日,尽教秋色对南山。mò qiǎn fú yún bì bái rì,jǐn jiào qiū sè duì nán shān。
平生愿学程夫子,惭愧春风满座间。píng shēng yuàn xué chéng fū zi,cán kuì chūn fēng mǎn zuò jiān。

次李枢判容安亭诗韵五首

安熙

栖迟蓬荜养慵疏,虚室焚香静掩书。qī chí péng bì yǎng yōng shū,xū shì fén xiāng jìng yǎn shū。
坐进工夫元自尔,心斋意味果何如。zuò jìn gōng fū yuán zì ěr,xīn zhāi yì wèi guǒ hé rú。
圣贤名世几千载,皇极经年十万馀。shèng xián míng shì jǐ qiān zài,huáng jí jīng nián shí wàn yú。
至理悠然与心会,恍疑身在先天初。zhì lǐ yōu rán yǔ xīn huì,huǎng yí shēn zài xiān tiān chū。

尊兄仲举父典教石州乡郡

安熙

纷纷世累苦相牵,抚事悲歌惜壮年。fēn fēn shì lèi kǔ xiāng qiān,fǔ shì bēi gē xī zhuàng nián。
卜隐未成长往计,伤时空赋远游篇。bo yǐn wèi chéng zhǎng wǎng jì,shāng shí kōng fù yuǎn yóu piān。
林宗雅志伊谁识,张翰孤怀亦自贤。lín zōng yǎ zhì yī shuí shí,zhāng hàn gū huái yì zì xián。
见说家山风物好,几时同倚暮云巅。jiàn shuō jiā shān fēng wù hǎo,jǐ shí tóng yǐ mù yún diān。

次韵答友见赠

安熙

高山流水趣何深,万古千秋一素琴。gāo shān liú shuǐ qù hé shēn,wàn gǔ qiān qiū yī sù qín。
白石清泉成雅志,光风齐月负初心。bái shí qīng quán chéng yǎ zhì,guāng fēng qí yuè fù chū xīn。
伏龙应羡云生谷,独鹤不惊鸦满林。fú lóng yīng xiàn yún shēng gǔ,dú hè bù jīng yā mǎn lín。
无用野夫宜揣分,商家元自有甘霖。wú yòng yě fū yí chuāi fēn,shāng jiā yuán zì yǒu gān lín。

和仲弟生朝

安熙

兄弟趍庭雁影翩,只今痴绝尚依然。xiōng dì chí tíng yàn yǐng piān,zhǐ jīn chī jué shàng yī rán。
竞阴莫废经纶业,爱日当知喜惧年。jìng yīn mò fèi jīng lún yè,ài rì dāng zhī xǐ jù nián。
颜乐自怜乖夙志,南陔谁解补遗篇。yán lè zì lián guāi sù zhì,nán gāi shuí jiě bǔ yí piān。
几时得遂求田计,晨夕相将理断编。jǐ shí dé suì qiú tián jì,chén xī xiāng jiāng lǐ duàn biān。

钱霅溪宫人图

安熙

露冷月华白,悠悠方寸心。lù lěng yuè huá bái,yōu yōu fāng cùn xīn。
夫君渺何许,怅望碧云深。fū jūn miǎo hé xǔ,chàng wàng bì yún shēn。

饶阳小山诗卷

安熙

胸中有全山,华嵩亦自小。xiōng zhōng yǒu quán shān,huá sōng yì zì xiǎo。
孤坐对嵓姿,肝肠倚天表。gū zuò duì yán zī,gān cháng yǐ tiān biǎo。

中秋不见月

安熙

萧飒西风起暮愁,无端阴翳掩晴秋。xiāo sà xī fēng qǐ mù chóu,wú duān yīn yì yǎn qíng qiū。
何当放出中天月,重照山河十二州。hé dāng fàng chū zhōng tiān yuè,zhòng zhào shān hé shí èr zhōu。

故县道中

安熙

尘事年来亦屡更,此身与世澹无情。chén shì nián lái yì lǚ gèng,cǐ shēn yǔ shì dàn wú qíng。
弊裘羸马嘉阳道,只有云山管送迎。bì qiú léi mǎ jiā yáng dào,zhǐ yǒu yún shān guǎn sòng yíng。

杏花始开连日大风不获一赏晨起携筇往观之归而小酌得三绝句

安熙

生红和露滴胭脂,又到芳春寂寞时。shēng hóng hé lù dī yān zhī,yòu dào fāng chūn jì mò shí。
便拟提壶花下醉,却愁羞杀背阴枝。biàn nǐ tí hú huā xià zuì,què chóu xiū shā bèi yīn zhī。

杏花始开连日大风不获一赏晨起携筇往观之归而小酌得三绝句

安熙

杖藜吟绕去还来,收拾春光入酒杯。zhàng lí yín rào qù hái lái,shōu shí chūn guāng rù jiǔ bēi。
自是风花要题品,等闲蜂蝶莫相猜。zì shì fēng huā yào tí pǐn,děng xián fēng dié mò xiāng cāi。

冬日斋居杂诗

安熙

忆昔趍庭讲诵初,慨然不复向迷途。yì xī chí tíng jiǎng sòng chū,kǎi rán bù fù xiàng mí tú。
只今回首还思省,力学工夫尚尔疏。zhǐ jīn huí shǒu hái sī shěng,lì xué gōng fū shàng ěr shū。

冬日斋居杂诗

安熙

千载传心百世师,周程授受想当时。qiān zài chuán xīn bǎi shì shī,zhōu chéng shòu shòu xiǎng dāng shí。
乾坤万古春风在,空向篷窗事仰思。qián kūn wàn gǔ chūn fēng zài,kōng xiàng péng chuāng shì yǎng sī。

冬日斋居杂诗

安熙

生平不见李延平,俯首孳孳亦谩生。shēng píng bù jiàn lǐ yán píng,fǔ shǒu zī zī yì mán shēng。
每诵斯言多感慨,区区辛苦竟何成。měi sòng sī yán duō gǎn kǎi,qū qū xīn kǔ jìng hé chéng。

冬日斋居杂诗

安熙

拥彗抠衣志未酬,哲人已矣更何求。yōng huì kōu yī zhì wèi chóu,zhé rén yǐ yǐ gèng hé qiú。
微言尚省蒙私淑,愿得终身事远游。wēi yán shàng shěng méng sī shū,yuàn dé zhōng shēn shì yuǎn yóu。

冬日斋居杂诗

安熙

圣门道大若天然,小智区区见自偏。shèng mén dào dà ruò tiān rán,xiǎo zhì qū qū jiàn zì piān。
谩抱遗编时自惜,光阴去矣又中年。mán bào yí biān shí zì xī,guāng yīn qù yǐ yòu zhōng nián。

文山隐居诗卷

安熙

西山缘底澹无姿,便拟从君问所知。xī shān yuán dǐ dàn wú zī,biàn nǐ cóng jūn wèn suǒ zhī。
告我云烟最佳处,眼中连栋有深期。gào wǒ yún yān zuì jiā chù,yǎn zhōng lián dòng yǒu shēn qī。

子温贤友临别求言不容以病废辞勉书二诗为赠后篇兼简王君仪伯一笑

安熙

平生踪迹叹孤危,尚友千年谩所思。píng shēng zōng jì tàn gū wēi,shàng yǒu qiān nián mán suǒ sī。
才气如君更知已,可能分手易前期。cái qì rú jūn gèng zhī yǐ,kě néng fēn shǒu yì qián qī。

子温贤友临别求言不容以病废辞勉书二诗为赠后篇兼简王君仪伯一笑

安熙

谁遣林宗解隐忧,更堪摇落对清秋。shuí qiǎn lín zōng jiě yǐn yōu,gèng kān yáo luò duì qīng qiū。
凭君寄问观光客,底事哦诗拟四愁。píng jūn jì wèn guān guāng kè,dǐ shì ó shī nǐ sì chóu。

和杜才卿韵

安熙

病躯疏散愧非才,只办求田问舍来。bìng qū shū sàn kuì fēi cái,zhǐ bàn qiú tián wèn shě lái。
说似幽花应解语,为谁零落为谁开。shuō shì yōu huā yīng jiě yǔ,wèi shuí líng luò wèi shuí kāi。
741234