古诗词

宋褧

宣文博士周伯温世家鄱阳别墅有坡先世树梅千株其郡志载宋时守居多梅有亭名玉雪坡伯温爱之亦以名其亭

宋褧

薄俗妖妍莫竞春,万株清气照乾坤。báo sú yāo yán mò jìng chūn,wàn zhū qīng qì zhào qián kūn。
神仙身在藐姑射,居士梦入罗浮村。shén xiān shēn zài miǎo gū shè,jū shì mèng rù luó fú cūn。
写物更无和靖句,怀贤宜占谢公墩。xiě wù gèng wú hé jìng jù,huái xián yí zhàn xiè gōng dūn。
久知佳境因人胜,何必登亭对酒尊。jiǔ zhī jiā jìng yīn rén shèng,hé bì dēng tíng duì jiǔ zūn。

喜归大都玉署

宋褧

玉署萧然一事无,漫陪銮驭到行都。yù shǔ xiāo rán yī shì wú,màn péi luán yù dào xíng dōu。
白痴祇对鳌峰石,清供唯观海月图。bái chī qí duì áo fēng shí,qīng gōng wéi guān hǎi yuè tú。
野疃有情开紫菊,禁园无数列黄榆。yě tuǎn yǒu qíng kāi zǐ jú,jìn yuán wú shù liè huáng yú。
轮蹄迫塞通衢隘,明日扬鞭出坦途。lún tí pò sāi tōng qú ài,míng rì yáng biān chū tǎn tú。

送赵大本赴西台御史分得尘字

宋褧

释褐由来第几春,彩衣重袭绣衣新。shì hè yóu lái dì jǐ chūn,cǎi yī zhòng xí xiù yī xīn。
地连羌僰民皆幸,天助风霜笔有神。dì lián qiāng bó mín jiē xìng,tiān zhù fēng shuāng bǐ yǒu shén。
骢马岂期多避路,都亭无用苦埋轮。cōng mǎ qǐ qī duō bì lù,dōu tíng wú yòng kǔ mái lún。
致君勋业争先睹,应叹遗贤满后尘。zhì jūn xūn yè zhēng xiān dǔ,yīng tàn yí xián mǎn hòu chén。

送王彬叔赴西书吏

宋褧

庐江宪府昔曾经,作掾闻君有此行。lú jiāng xiàn fǔ xī céng jīng,zuò yuàn wén jūn yǒu cǐ xíng。
灊皖诸山倚天峻,淮淝二水得霜清。qián wǎn zhū shān yǐ tiān jùn,huái féi èr shuǐ dé shuāng qīng。
苍鹰自向秋风击,丹凤还依晓日鸣。cāng yīng zì xiàng qiū fēng jī,dān fèng hái yī xiǎo rì míng。
简牍贤劳好珍重,灵台明处是云程。jiǎn dú xián láo hǎo zhēn zhòng,líng tái míng chù shì yún chéng。

宣城黄山汪公仲云松楼

宋褧

江东胜士高起楼,坐对万松云气浮。jiāng dōng shèng shì gāo qǐ lóu,zuò duì wàn sōng yún qì fú。
流水桃花非世外,小山丛桂为谁留。liú shuǐ táo huā fēi shì wài,xiǎo shān cóng guì wèi shuí liú。
繁华竞逐移春槛,货殖空名千户侯。fán huá jìng zhú yí chūn kǎn,huò zhí kōng míng qiān hù hóu。
唯有清标供抚玩,栋梁霖雨付悠悠。wéi yǒu qīng biāo gōng fǔ wán,dòng liáng lín yǔ fù yōu yōu。

早春遣怀

宋褧

百尺危桥路稍平,新年邂逅一经行。bǎi chǐ wēi qiáo lù shāo píng,xīn nián xiè hòu yī jīng xíng。
池台半入荒残景,觞咏浑非少壮情。chí tái bàn rù huāng cán jǐng,shāng yǒng hún fēi shǎo zhuàng qíng。
只见晴波群浴马,未闻芳树乱啼莺。zhǐ jiàn qíng bō qún yù mǎ,wèi wén fāng shù luàn tí yīng。
相亲赖有西山色,常似连屏照凤城。xiāng qīn lài yǒu xī shān sè,cháng shì lián píng zhào fèng chéng。

张德谦寿松石

宋褧

木精山骨旧相亲,鬼匠临摹大逼真。mù jīng shān gǔ jiù xiāng qīn,guǐ jiàng lín mó dà bī zhēn。
霜老苍龙潜委蜕,月明寒玉暗传神。shuāng lǎo cāng lóng qián wěi tuì,yuè míng hán yù àn chuán shén。
丘园预卜长年兆,苔藓难埋后夜春。qiū yuán yù bo zhǎng nián zhào,tái xiǎn nán mái hòu yè chūn。
信是坚贞同气类,望秋蒲柳谩成尘。xìn shì jiān zhēn tóng qì lèi,wàng qiū pú liǔ mán chéng chén。

友人借书为科举文检阅戏书以答之

宋褧

一笑鹘搦兔,终朝獭祭鱼。yī xiào gǔ nuò tù,zhōng cháo tǎ jì yú。
秋闱与春试,却用郝隆书。qiū wéi yǔ chūn shì,què yòng hǎo lóng shū。

公安道中

宋褧

碌轴如醉翁,深春卧晴绿。lù zhóu rú zuì wēng,shēn chūn wò qíng lǜ。
坳径露不干,下有蚯蚓哭。ào jìng lù bù gàn,xià yǒu qiū yǐn kū。

小景扇

宋褧

桂楫寒烟浦,茅庐老树枝。guì jí hán yān pǔ,máo lú lǎo shù zhī。
画图嗟岁暮,不及见春时。huà tú jiē suì mù,bù jí jiàn chūn shí。

访僧不遇题壁

宋褧

莎草沿阶密,筼筜绕槛幽。shā cǎo yán jiē mì,yún dāng rào kǎn yōu。
禅床太清绝,聊待碧云休。chán chuáng tài qīng jué,liáo dài bì yún xiū。

子昂风竹横披

宋褧

笔意出天机,翛然仰复低。bǐ yì chū tiān jī,xiāo rán yǎng fù dī。
稍须风势定,应有凤来栖。shāo xū fēng shì dìng,yīng yǒu fèng lái qī。

采莲小景

宋褧

莲华被君采,莲实被君折。lián huá bèi jūn cǎi,lián shí bèi jūn zhé。
相牵俱如丝,如何能遽绝。xiāng qiān jù rú sī,rú hé néng jù jué。

仇云轩训其子彦中廉访三绝句其孙今御史公度持以求诗

宋褧

柳玭著家法,马援述交情。liǔ pín zhù jiā fǎ,mǎ yuán shù jiāo qíng。
人称世济美,谁谓公惭卿。rén chēng shì jì měi,shuí wèi gōng cán qīng。

三鹭扇头

宋褧

欲下势翩翩,对立羽肃肃。yù xià shì piān piān,duì lì yǔ sù sù。
风标尽潇洒,其奈股无肉。fēng biāo jǐn xiāo sǎ,qí nài gǔ wú ròu。

送国子生吉祥海涯还蕲州觐省

宋褧

少年住京国,思亲不暂停。shǎo nián zhù jīng guó,sī qīn bù zàn tíng。
岂伊居庸翠,不及楚山青。qǐ yī jū yōng cuì,bù jí chǔ shān qīng。

磨石村口号

宋褧

伛柳碍行骑,山家少憩时。yǔ liǔ ài xíng qí,shān jiā shǎo qì shí。
黑云催上马,不省主人谁。hēi yún cuī shàng mǎ,bù shěng zhǔ rén shuí。

送高句骊僧式上人东归二首

宋褧

师从东国来,却返东国去。shī cóng dōng guó lái,què fǎn dōng guó qù。
能操无外心,何不中国住。néng cāo wú wài xīn,hé bù zhōng guó zhù。

送高句骊僧式上人东归二首

宋褧

暮餐城南粥,朝踏城东尘。mù cān chéng nán zhōu,cháo tà chéng dōng chén。
道人心似水,去住本无因。dào rén xīn shì shuǐ,qù zhù běn wú yīn。

公安早行

宋褧

误听野鸡鸣,扬鞭趋驿程。wù tīng yě jī míng,yáng biān qū yì chéng。
平明见茅屋,方觉冒霜行。píng míng jiàn máo wū,fāng jué mào shuāng xíng。