古诗词

李俊民

元夜有感

李俊民

春城行欲遍,百感到愁边。chūn chéng xíng yù biàn,bǎi gǎn dào chóu biān。
市冷犹灯火,人稀尚管弦。shì lěng yóu dēng huǒ,rén xī shàng guǎn xián。
梅从今夜落,柑忆旧时传。méi cóng jīn yè luò,gān yì jiù shí chuán。
归去西窗月,无情照不眠。guī qù xī chuāng yuè,wú qíng zhào bù mián。

四哥生日

李俊民

秀出三株树,芳联五桂枝。xiù chū sān zhū shù,fāng lián wǔ guì zhī。
杜家怜骥子,徐氏重麟儿。dù jiā lián jì zi,xú shì zhòng lín ér。
已有高门望,方当志学时。yǐ yǒu gāo mén wàng,fāng dāng zhì xué shí。
一杯添寿酒,满酌不须辞。yī bēi tiān shòu jiǔ,mǎn zhuó bù xū cí。

寒食

李俊民

为恋风光好,那堪节物催。wèi liàn fēng guāng hǎo,nà kān jié wù cuī。
事随浮世往,花似去年开。shì suí fú shì wǎng,huā shì qù nián kāi。
莫洒无家泪,须倾有限杯。mò sǎ wú jiā lèi,xū qīng yǒu xiàn bēi。
诗人多少兴,都向醉中来。shī rén duō shǎo xīng,dōu xiàng zuì zhōng lái。

九日下山

李俊民

宰肉陈平社,折腰元亮乡。zǎi ròu chén píng shè,zhé yāo yuán liàng xiāng。
车无门外辙,菊与径皆荒。chē wú mén wài zhé,jú yǔ jìng jiē huāng。
所恨国难守,若为家不忘。suǒ hèn guó nán shǒu,ruò wèi jiā bù wàng。
天威寒气逼,急急下山阳。tiān wēi hán qì bī,jí jí xià shān yáng。

王生寿日

李俊民

几度县弧节,当年琢玉郎。jǐ dù xiàn hú jié,dāng nián zuó yù láng。
徐行知礼让,幼学爱文章。xú xíng zhī lǐ ràng,yòu xué ài wén zhāng。
莫厌鱼同队,休随燕入堂。mò yàn yú tóng duì,xiū suí yàn rù táng。
眉间色多喜,禁脔近东床。méi jiān sè duō xǐ,jìn luán jìn dōng chuáng。

过云中

李俊民

把酒不成醉,出门行路难。bǎ jiǔ bù chéng zuì,chū mén xíng lù nán。
客愁千里破,归梦五更残。kè chóu qiān lǐ pò,guī mèng wǔ gèng cán。
三仕有何喜,一生常鲜欢。sān shì yǒu hé xǐ,yī shēng cháng xiān huān。
恨无南去雁,为我报平安。hèn wú nán qù yàn,wèi wǒ bào píng ān。

游碧落

李俊民

寂历松闲寺,临流胜概藏。jì lì sōng xián sì,lín liú shèng gài cáng。
断云开石壁,横吹爽溪堂。duàn yún kāi shí bì,héng chuī shuǎng xī táng。
谩与诗情在,留连道话长。mán yǔ shī qíng zài,liú lián dào huà zhǎng。
行人贪吊古,归路半斜阳。xíng rén tān diào gǔ,guī lù bàn xié yáng。

游青莲

李俊民

闲携方外友,同谒梵王宫。xián xié fāng wài yǒu,tóng yè fàn wáng gōng。
山吐三更月,松摇万壑风。shān tǔ sān gèng yuè,sōng yáo wàn hè fēng。
流年飞鸟过,浮世落花空。liú nián fēi niǎo guò,fú shì luò huā kōng。
不有归来兴,何能见远公。bù yǒu guī lái xīng,hé néng jiàn yuǎn gōng。

游青莲

李俊民

行处春风恶,山中胜概藏。xíng chù chūn fēng è,shān zhōng shèng gài cáng。
渐佳如蔗尾,薄险似羊肠。jiàn jiā rú zhè wěi,báo xiǎn shì yáng cháng。
翠揖双峰角,清临一水堂。cuì yī shuāng fēng jiǎo,qīng lín yī shuǐ táng。
夜长僧睡少,为我话兴亡。yè zhǎng sēng shuì shǎo,wèi wǒ huà xīng wáng。

九里谷

李俊民

九曲羊肠路,千层剑戟山。jiǔ qū yáng cháng lù,qiān céng jiàn jǐ shān。
行钩藤蔓刺,坐印石花斑。xíng gōu téng màn cì,zuò yìn shí huā bān。
树发三春暮,云归万壑闲。shù fā sān chūn mù,yún guī wàn hè xián。
相陪林下屐,虽倦不知还。xiāng péi lín xià jī,suī juàn bù zhī hái。

宿海会寺

李俊民

佛堂光未放,桑下唤难回。fú táng guāng wèi fàng,sāng xià huàn nán huí。
是处皆堪歇,何山不可开。shì chù jiē kān xiē,hé shān bù kě kāi。
泉因龙吐出,经自兔衔来。quán yīn lóng tǔ chū,jīng zì tù xián lái。
径向黄沙过,寻僧问劫灰。jìng xiàng huáng shā guò,xún sēng wèn jié huī。

宿海会寺

李俊民

青山云水窟,杖锡几时来。qīng shān yún shuǐ kū,zhàng xī jǐ shí lái。
竹待香严击,松经道者栽。zhú dài xiāng yán jī,sōng jīng dào zhě zāi。
西江无水吸,震旦忽花开。xī jiāng wú shuǐ xī,zhèn dàn hū huā kāi。
三笑图中友,同倾破戒杯。sān xiào tú zhōng yǒu,tóng qīng pò jiè bēi。

食芡

李俊民

池底休铺锦,鸡头自有栽。chí dǐ xiū pù jǐn,jī tóu zì yǒu zāi。
柔中皆水性,刚外乃天才。róu zhōng jiē shuǐ xìng,gāng wài nǎi tiān cái。
精彩惟鱼目,珠圆出蚌胎。jīng cǎi wéi yú mù,zhū yuán chū bàng tāi。
坐间咄嗟致,不似荔枝来。zuò jiān duō jiē zhì,bù shì lì zhī lái。

承二公宠和复用元韵

李俊民

脱却朝衫著纻麻,残年犹复梦京华。tuō què cháo shān zhù zhù má,cán nián yóu fù mèng jīng huá。
世情共指鹿为马,天意反教龙作蛇。shì qíng gòng zhǐ lù wèi mǎ,tiān yì fǎn jiào lóng zuò shé。
白发不公人易老,青山有素恨无涯。bái fā bù gōng rén yì lǎo,qīng shān yǒu sù hèn wú yá。
那禁送别东郊外,满目离离溅泪花。nà jìn sòng bié dōng jiāo wài,mǎn mù lí lí jiàn lèi huā。

承二公宠和复用元韵

李俊民

有客衡从说蓺麻,要教身后见西华。yǒu kè héng cóng shuō yì má,yào jiào shēn hòu jiàn xī huá。
若为养得能言鸭,未解除他引睡蛇。ruò wèi yǎng dé néng yán yā,wèi jiě chú tā yǐn shuì shé。
归去稍知闲气味,荒唐犹种老生涯。guī qù shāo zhī xián qì wèi,huāng táng yóu zhǒng lǎo shēng yá。
眼前浮世凭谁问,独倚东风看落花。yǎn qián fú shì píng shuí wèn,dú yǐ dōng fēng kàn luò huā。

和子荣

李俊民

暂使彭宣到后堂,安昌只以醉为乡。zàn shǐ péng xuān dào hòu táng,ān chāng zhǐ yǐ zuì wèi xiāng。
浮云世事日千变,流水生涯天一方。fú yún shì shì rì qiān biàn,liú shuǐ shēng yá tiān yī fāng。
老子兴虽如庾亮,故人恩不减苏章。lǎo zi xīng suī rú yǔ liàng,gù rén ēn bù jiǎn sū zhāng。
能消几两寻山屐,回首狐丘本未忘。néng xiāo jǐ liǎng xún shān jī,huí shǒu hú qiū běn wèi wàng。

和参谋李舜举

李俊民

平步青云感遇初,试看倾盖气何如。píng bù qīng yún gǎn yù chū,shì kàn qīng gài qì hé rú。
橘皮应笑陈人榜,隽永争谈辩士书。jú pí yīng xiào chén rén bǎng,juàn yǒng zhēng tán biàn shì shū。
梦鹿果能谁得鹿,知鱼未必子非鱼。mèng lù guǒ néng shuí dé lù,zhī yú wèi bì zi fēi yú。
青山马上多诗句,北斗以南名不虚。qīng shān mǎ shàng duō shī jù,běi dòu yǐ nán míng bù xū。

和参谋李舜举

李俊民

一怒王师吊伐初,堂堂人物古谁如。yī nù wáng shī diào fá chū,táng táng rén wù gǔ shuí rú。
剑头何患无炊米,楯鼻多应有檄书。jiàn tóu hé huàn wú chuī mǐ,dùn bí duō yīng yǒu xí shū。
尽道公孙能跃马,应怜学士独焚鱼。jǐn dào gōng sūn néng yuè mǎ,yīng lián xué shì dú fén yú。
旌旗未度长河水,千骑元戎已捣虚。jīng qí wèi dù zhǎng hé shuǐ,qiān qí yuán róng yǐ dǎo xū。

五舍人生朝

李俊民

积德高门庆有馀,隔年记得掌中珠。jī dé gāo mén qìng yǒu yú,gé nián jì dé zhǎng zhōng zhū。
清新月窟两枝桂,俊逸渥洼千里驹。qīng xīn yuè kū liǎng zhī guì,jùn yì wò wā qiān lǐ jū。
戏自老成看蜡凤,志从小异见樗蒲。xì zì lǎo chéng kàn là fèng,zhì cóng xiǎo yì jiàn chū pú。
一朝腾踏青云上,快睹徐卿第二雏。yī cháo téng tà qīng yún shàng,kuài dǔ xú qīng dì èr chú。

和东庵孔安道韵

李俊民

拟结闲中一草堂,此心安处即吾乡。nǐ jié xián zhōng yī cǎo táng,cǐ xīn ān chù jí wú xiāng。
须知见在身为患,见说长生药有方。xū zhī jiàn zài shēn wèi huàn,jiàn shuō zhǎng shēng yào yǒu fāng。
老去看书徒引睡,愁来得句不成章。lǎo qù kàn shū tú yǐn shuì,chóu lái dé jù bù chéng zhāng。
从前习气都除尽,待与高人论坐忘。cóng qián xí qì dōu chú jǐn,dài yǔ gāo rén lùn zuò wàng。
7751234567»