古诗词

凌云翰

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

月到南轩外,中庭可一方。yuè dào nán xuān wài,zhōng tíng kě yī fāng。
开门才放入,满室白毫光。kāi mén cái fàng rù,mǎn shì bái háo guāng。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

绿阴坐昼寒,林深不知路。lǜ yīn zuò zhòu hán,lín shēn bù zhī lù。
子熟定何时,山中雨如雾。zi shú dìng hé shí,shān zhōng yǔ rú wù。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

三面连高竹,苍凉画亦迷。sān miàn lián gāo zhú,cāng liáng huà yì mí。
道人参玉版,窗下说曹溪。dào rén cān yù bǎn,chuāng xià shuō cáo xī。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

凭阑见西山,满目青历历。píng lán jiàn xī shān,mǎn mù qīng lì lì。
太白如可招,三美无花笛。tài bái rú kě zhāo,sān měi wú huā dí。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

砚垢须频涤,何如只洗心。yàn gòu xū pín dí,hé rú zhǐ xǐ xīn。
纤尘浑不染,顽石变黄金。xiān chén hún bù rǎn,wán shí biàn huáng jīn。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

西方金粟身,仁立双林下。xī fāng jīn sù shēn,rén lì shuāng lín xià。
给园无秋风,布地却非假。gěi yuán wú qiū fēng,bù dì què fēi jiǎ。

剡西八景为开明空相寺僧华月江赋乌石卧云

凌云翰

岁晚归来日,苍枝忽转东。suì wǎn guī lái rì,cāng zhī hū zhuǎn dōng。
神龙能护法,日夜吼天风。shén lóng néng hù fǎ,rì yè hǒu tiān fēng。

杨生溪居图

凌云翰

满眼溪山庵尽开,草玄亭子半荒苔。mǎn yǎn xī shān ān jǐn kāi,cǎo xuán tíng zi bàn huāng tái。
如何只写渔家意,不及扁舟载酒来。rú hé zhǐ xiě yú jiā yì,bù jí biǎn zhōu zài jiǔ lái。

林子山画二首春山趣游

凌云翰

蹇驴随意踏苍苔,行到溪桥首重回。jiǎn lǘ suí yì tà cāng tái,xíng dào xī qiáo shǒu zhòng huí。
想得山家春尚早,过墙桃李未全开。xiǎng dé shān jiā chūn shàng zǎo,guò qiáng táo lǐ wèi quán kāi。

林子山画二首春山趣游

凌云翰

雨过矶头流水香,水深更放钓丝长。yǔ guò jī tóu liú shuǐ xiāng,shuǐ shēn gèng fàng diào sī zhǎng。
分明一段江南意,枫叶芦花共夕阳。fēn míng yī duàn jiāng nán yì,fēng yè lú huā gòng xī yáng。

阎仲彬墨菊

凌云翰

立本丹青不自夸,戏拈秃笔写秋花。lì běn dān qīng bù zì kuā,xì niān tū bǐ xiě qiū huā。
只疑风雨重阳日,夜访柴桑处士家。zhǐ yí fēng yǔ zhòng yáng rì,yè fǎng chái sāng chù shì jiā。

沉思礼画

凌云翰

渔在江湖樵在林,相逢肯信有机心。yú zài jiāng hú qiáo zài lín,xiāng féng kěn xìn yǒu jī xīn。
沙鸥尚未能忘我,飞过云山不可寻。shā ōu shàng wèi néng wàng wǒ,fēi guò yún shān bù kě xún。

沉思礼画

凌云翰

隔水楼台映翠微,山桃风暖欲花飞。gé shuǐ lóu tái yìng cuì wēi,shān táo fēng nuǎn yù huā fēi。
一溪春水深无主,却被诗人载得归。yī xī chūn shuǐ shēn wú zhǔ,què bèi shī rén zài dé guī。

破窑图

凌云翰

日暮归来雪已深,破窑无奈夜沉沉。rì mù guī lái xuě yǐ shēn,pò yáo wú nài yè chén chén。
谁知拨尽寒炉火,鍊出经纶一片心。shuí zhī bō jǐn hán lú huǒ,liàn chū jīng lún yī piàn xīn。

次徐总制韵

凌云翰

柳绕沙堤花绕城,千门万户赏春晴。liǔ rào shā dī huā rào chéng,qiān mén wàn hù shǎng chūn qíng。
谁知画戟凝香处,人与湖山一样清。shuí zhī huà jǐ níng xiāng chù,rén yǔ hú shān yī yàng qīng。

次徐总制韵

凌云翰

燕子来时花满城,海棠丝雨半笼晴。yàn zi lái shí huā mǎn chéng,hǎi táng sī yǔ bàn lóng qíng。
行人最爱西湖水,流入官河也自清。xíng rén zuì ài xī hú shuǐ,liú rù guān hé yě zì qīng。

并入易履墨菊

凌云翰

写到黄花韵更高,墨池秋水染鹅毛。xiě dào huáng huā yùn gèng gāo,mò chí qiū shuǐ rǎn é máo。
幽香一掬谁分得,知是并州快剪刀。yōu xiāng yī jū shuí fēn dé,zhī shì bìng zhōu kuài jiǎn dāo。

孙生二画槐安国

凌云翰

木槐为国竟如何,梦境浑如世事多。mù huái wèi guó jìng rú hé,mèng jìng hún rú shì shì duō。
老我久无名利念,笈看行蚁上南柯。lǎo wǒ jiǔ wú míng lì niàn,jí kàn xíng yǐ shàng nán kē。

孙生二画槐安国

凌云翰

长安流落嗼途穷,一叶归舟便向东。zhǎng ān liú luò mò tú qióng,yī yè guī zhōu biàn xiàng dōng。
咫尺图中能缩地,只疑山叟是壶公。zhǐ chǐ tú zhōng néng suō dì,zhǐ yí shān sǒu shì hú gōng。

春色

凌云翰

寒不能生暖不消,融融转觉望中遥。hán bù néng shēng nuǎn bù xiāo,róng róng zhuǎn jué wàng zhōng yáo。
东皇富贵谁能识,尽把黄金铸柳条。dōng huáng fù guì shuí néng shí,jǐn bǎ huáng jīn zhù liǔ tiáo。