古诗词

凌云翰

郁鲁珍画

凌云翰

平生山水尝见之,不意画图如此奇。píng shēng shān shuǐ cháng jiàn zhī,bù yì huà tú rú cǐ qí。
松雪老仙得其理,笔端幻出无声诗。sōng xuě lǎo xiān dé qí lǐ,bǐ duān huàn chū wú shēng shī。
森森千丈长松下,中有高人韵潇洒。sēn sēn qiān zhàng zhǎng sōng xià,zhōng yǒu gāo rén yùn xiāo sǎ。
挥弦岂为送飞鸿,情性因之自陶写。huī xián qǐ wèi sòng fēi hóng,qíng xìng yīn zhī zì táo xiě。
杏坛绝响几秋春,谁信经成能致麟。xìng tán jué xiǎng jǐ qiū chūn,shuí xìn jīng chéng néng zhì lín。
黎阳先生真隐者,为假山水传其神。lí yáng xiān shēng zhēn yǐn zhě,wèi jiǎ shān shuǐ chuán qí shén。
溪山苍苍溪水绿,君胡为兮在空谷。xī shān cāng cāng xī shuǐ lǜ,jūn hú wèi xī zài kōng gǔ。
他时倘鼓宓贱琴,更效南风歌一曲。tā shí tǎng gǔ mì jiàn qín,gèng xiào nán fēng gē yī qū。

画梅

凌云翰

玉龙寒嘶银粟下,山色昏冥如破瓦。yù lóng hán sī yín sù xià,shān sè hūn míng rú pò wǎ。
老枝枯蘖无眩容,暗里阳春生一罅。lǎo zhī kū niè wú xuàn róng,àn lǐ yáng chūn shēng yī xià。
东风团雪作好花,明月落在诗人家。dōng fēng tuán xuě zuò hǎo huā,míng yuè luò zài shī rén jiā。
远移何必得健步,秃兔败茧能荣华。yuǎn yí hé bì dé jiàn bù,tū tù bài jiǎn néng róng huá。
花光补之俱寂寞,王冤后来观此作。huā guāng bǔ zhī jù jì mò,wáng yuān hòu lái guān cǐ zuò。
岁寒重约到狐山,共倚巢居旧时阁。suì hán zhòng yuē dào hú shān,gòng yǐ cháo jū jiù shí gé。

牧童画

凌云翰

田家养牛缘种谷,童不解耕还解牧。tián jiā yǎng niú yuán zhǒng gǔ,tóng bù jiě gēng hái jiě mù。
日暮麾之匍匐归,犹向笼中顾鸲鹆。rì mù huī zhī pú fú guī,yóu xiàng lóng zhōng gù qú yù。
西风入树秋有声,千村万落皆收成。xī fēng rù shù qiū yǒu shēng,qiān cūn wàn luò jiē shōu chéng。
截来短笛吹未得,拍手时时歌太平。jié lái duǎn dí chuī wèi dé,pāi shǒu shí shí gē tài píng。
太平气象难摹写,依稀似在桃林野。tài píng qì xiàng nán mó xiě,yī xī shì zài táo lín yě。
披图见此黑牡丹,始信戴篙善画者。pī tú jiàn cǐ hēi mǔ dān,shǐ xìn dài gāo shàn huà zhě。

吴山对雪诗

凌云翰

腊前有雪宜三白,笑倒田翁手齐拍。là qián yǒu xuě yí sān bái,xiào dào tián wēng shǒu qí pāi。
去年天气不多寒,盈寸犹难况盈尺。qù nián tiān qì bù duō hán,yíng cùn yóu nán kuàng yíng chǐ。
嗟予亦是田舍翁,敢以玉山高两峰。jiē yǔ yì shì tián shě wēng,gǎn yǐ yù shān gāo liǎng fēng。
二贤珠玉在我侧,绿发青瞳颧颊红。èr xián zhū yù zài wǒ cè,lǜ fā qīng tóng quán jiá hóng。
久交共喜情怀尽,意行不觉吴山近。jiǔ jiāo gòng xǐ qíng huái jǐn,yì xíng bù jué wú shān jìn。
松间小径纵萦迂,竹杖芒鞋须一进。sōng jiān xiǎo jìng zòng yíng yū,zhú zhàng máng xié xū yī jìn。
山前相府何潭潭,山中道院邻禅庵。shān qián xiāng fǔ hé tán tán,shān zhōng dào yuàn lín chán ān。
兴来偶到故人宅,出果行酒方交谈。xīng lái ǒu dào gù rén zhái,chū guǒ xíng jiǔ fāng jiāo tán。
岁如何兮岁云暮,白首重来乩前度。suì rú hé xī suì yún mù,bái shǒu zhòng lái jī qián dù。
湖山倒浸水晶奁,玉树琼林归措顾。hú shān dào jìn shuǐ jīng lián,yù shù qióng lín guī cuò gù。
山阳先生坐高堂,挺然特立逾修篁。shān yáng xiān shēng zuò gāo táng,tǐng rán tè lì yú xiū huáng。
谁怜衰翁方避俗,寒窗痴坐如绳僵。shuí lián shuāi wēng fāng bì sú,hán chuāng chī zuò rú shéng jiāng。
失喜一时观二妙,剡曲回舟岂同调。shī xǐ yī shí guān èr miào,shàn qū huí zhōu qǐ tóng diào。
明朝呵笔和新诗,檐有梅花须索笑。míng cháo hē bǐ hé xīn shī,yán yǒu méi huā xū suǒ xiào。

美人折花图

凌云翰

深宫细雨流光湿,蔷薇吐花红欲涪。shēn gōng xì yǔ liú guāng shī,qiáng wēi tǔ huā hóng yù fú。
美人梳洗出帘迟,云拥髻鬟高一尺。měi rén shū xǐ chū lián chí,yún yōng jì huán gāo yī chǐ。
爱花呼婢折来看,一枝疑荐黄金盘。ài huā hū bì zhé lái kàn,yī zhī yí jiàn huáng jīn pán。
却嫌绿剌暗伤人,整顿玉织肩黛攒。què xián lǜ lá àn shāng rén,zhěng dùn yù zhī jiān dài zǎn。
笑语追随真有意,绣罗衣裳照珠翠。xiào yǔ zhuī suí zhēn yǒu yì,xiù luó yī shang zhào zhū cuì。
长安水畔若相逢,不是杜陵心亦醉。zhǎng ān shuǐ pàn ruò xiāng féng,bù shì dù líng xīn yì zuì。
胎阳燕子尾延延,皱裙无计留飞仙。tāi yáng yàn zi wěi yán yán,zhòu qún wú jì liú fēi xiān。
春风人面解传得,始信丹青非偶然。chūn fēng rén miàn jiě chuán dé,shǐ xìn dān qīng fēi ǒu rán。

画梅集杜句

凌云翰

东阁官梅动诗兴,多才依旧能潦倒。dōng gé guān méi dòng shī xīng,duō cái yī jiù néng lǎo dào。
绝笔长风起纤未,乱插繁花向晴昊。jué bǐ zhǎng fēng qǐ xiān wèi,luàn chā fán huā xiàng qíng hào。
却德年年人醉时,千朵万朵压枝低。què dé nián nián rén zuì shí,qiān duǒ wàn duǒ yā zhī dī。
不知明月为谁好,武陵春树他人迷。bù zhī míng yuè wèi shuí hǎo,wǔ líng chūn shù tā rén mí。
中夜起坐万感集,山鬼㗀嚘雪霜逼。zhōng yè qǐ zuò wàn gǎn jí,shān guǐ yōu yōu xuě shuāng bī。
岁暮穷阴耿未已,临风三嗅馨香泣。suì mù qióng yīn gěng wèi yǐ,lín fēng sān xiù xīn xiāng qì。

送谢铁崖游龙虎山

凌云翰

有美人兮怀远游,逍遥九州复九州。yǒu měi rén xī huái yuǎn yóu,xiāo yáo jiǔ zhōu fù jiǔ zhōu。
暂来淮芝与吴越,五云飞上千金裘。zàn lái huái zhī yǔ wú yuè,wǔ yún fēi shàng qiān jīn qiú。
八公山在淝水上,草水尚若森戈矛。bā gōng shān zài féi shuǐ shàng,cǎo shuǐ shàng ruò sēn gē máo。
澄江如练谁解道,况闻好鸟喧春洲。chéng jiāng rú liàn shuí jiě dào,kuàng wén hǎo niǎo xuān chūn zhōu。
东山蔷薇几回落,昔人何处青苔稠。dōng shān qiáng wēi jǐ huí luò,xī rén hé chù qīng tái chóu。
钱唐故宫尽未黍,帝子一去江空流。qián táng gù gōng jǐn wèi shǔ,dì zi yī qù jiāng kōng liú。
客儿亭前高兴发,便欲著屐穷深幽。kè ér tíng qián gāo xīng fā,biàn yù zhù jī qióng shēn yōu。
天难二鸣更五点,海日涌出黄金虬。tiān nán èr míng gèng wǔ diǎn,hǎi rì yǒng chū huáng jīn qiú。
瑶笙声断白鹤远,知有子晋从浮丘。yáo shēng shēng duàn bái hè yuǎn,zhī yǒu zi jìn cóng fú qiū。
蟠桃开花今已寔,似许方朔重来偷。pán táo kāi huā jīn yǐ shí,shì xǔ fāng shuò zhòng lái tōu。
如何去作龙虎客,远慕漠代张留侯。rú hé qù zuò lóng hǔ kè,yuǎn mù mò dài zhāng liú hóu。
我闻仙翁号虚靖,草庵宛在山之陬。wǒ wén xiān wēng hào xū jìng,cǎo ān wǎn zài shān zhī zōu。
长乘丹光翳彩凤,或有紫气随青牛。zhǎng chéng dān guāng yì cǎi fèng,huò yǒu zǐ qì suí qīng niú。
子能候之问至道,黄庭内景非难求。zi néng hòu zhī wèn zhì dào,huáng tíng nèi jǐng fēi nán qiú。
四方上下游已遍,归来十二仙人楼。sì fāng shàng xià yóu yǐ biàn,guī lái shí èr xiān rén lóu。
楼中长啸弄明月,握手一笑三千秋。lóu zhōng zhǎng xiào nòng míng yuè,wò shǒu yī xiào sān qiān qiū。

二美人图

凌云翰

黄金买妾身,何曾买妾心。huáng jīn mǎi qiè shēn,hé céng mǎi qiè xīn。
妾身岂愿死,义重千黄金。qiè shēn qǐ yuàn sǐ,yì zhòng qiān huáng jīn。
主家珊瑚高比树,如意声中落红雨。zhǔ jiā shān hú gāo bǐ shù,rú yì shēng zhōng luò hóng yǔ。
堕楼化作兰麝尘,不复樽前为君舞。duò lóu huà zuò lán shè chén,bù fù zūn qián wèi jūn wǔ。
按图哀怨起绿珠,晋家事业真剥肤。àn tú āi yuàn qǐ lǜ zhū,jìn jiā shì yè zhēn bō fū。

二美人图

凌云翰

金屋岂无人,三千当一身。jīn wū qǐ wú rén,sān qiān dāng yī shēn。
如何把玉笛,吹动渔阳尘。rú hé bǎ yù dí,chuī dòng yú yáng chén。
梨园歌舞成消歇,海棠飞作胭脂雪。lí yuán gē wǔ chéng xiāo xiē,hǎi táng fēi zuò yān zhī xuě。
空遗罗袜不生尘,香冷马嵬坡下月。kōng yí luó wà bù shēng chén,xiāng lěng mǎ wéi pō xià yuè。
按图哀怨起玉环,唐家事业真厚颜。àn tú āi yuàn qǐ yù huán,táng jiā shì yè zhēn hòu yán。

次张行中见寄韵

凌云翰

巧言如簧自口出,含沙射影过于蜮。qiǎo yán rú huáng zì kǒu chū,hán shā shè yǐng guò yú yù。
不思黄鸟嘤其鸣,返效青蝇白者黑。bù sī huáng niǎo yīng qí míng,fǎn xiào qīng yíng bái zhě hēi。
自非蟠根别利器,真以委形同槁木。zì fēi pán gēn bié lì qì,zhēn yǐ wěi xíng tóng gǎo mù。
偶然得集类武陵,率尔成章道长吉。ǒu rán dé jí lèi wǔ líng,lǜ ěr chéng zhāng dào zhǎng jí。
策足便可登要津,高举惟须振六翮。cè zú biàn kě dēng yào jīn,gāo jǔ wéi xū zhèn liù hé。
文从字顺乃立言,意会神交岂容默。wén cóng zì shùn nǎi lì yán,yì huì shén jiāo qǐ róng mò。
跃冶每怪不祥金,剖璞姑怜三献玉。yuè yě měi guài bù xiáng jīn,pōu pú gū lián sān xiàn yù。
寂寥颇若大音希,浑厚真如元气毓。jì liáo pǒ ruò dà yīn xī,hún hòu zhēn rú yuán qì yù。
追逐还能到李杜,压倒何须论元白。zhuī zhú hái néng dào lǐ dù,yā dào hé xū lùn yuán bái。
悦理自信犹悦刍,好德谁能如好色。yuè lǐ zì xìn yóu yuè chú,hǎo dé shuí néng rú hǎo sè。
六义端因诗序知,千虑却同愚者得。liù yì duān yīn shī xù zhī,qiān lǜ què tóng yú zhě dé。
会当载酒过子云,况有候芭作玄足。huì dāng zài jiǔ guò zi yún,kuàng yǒu hòu bā zuò xuán zú。

陈居中进马图

凌云翰

明王慎德蛮夷宾,尺天寸地皆王臣。míng wáng shèn dé mán yí bīn,chǐ tiān cùn dì jiē wáng chén。
远人重译贡龙马,流沙万里来麒麟。yuǎn rén zhòng yì gòng lóng mǎ,liú shā wàn lǐ lái qí lín。
金丸声动佛郎国,宝剑气接明河津。jīn wán shēng dòng fú láng guó,bǎo jiàn qì jiē míng hé jīn。
不知何年离榆塞,但见此日朝枫宸。bù zhī hé nián lí yú sāi,dàn jiàn cǐ rì cháo fēng chén。
毛騧生来玉琢鼻,钱骢隐起花攒鳞。máo guā shēng lái yù zuó bí,qián cōng yǐn qǐ huā zǎn lín。
最后赭白信无敌,如此丹青款有神。zuì hòu zhě bái xìn wú dí,rú cǐ dān qīng kuǎn yǒu shén。
腾骧欲飞使者喜,控制不得奚奴嗔。téng xiāng yù fēi shǐ zhě xǐ,kòng zhì bù dé xī nú chēn。
我闻陈阅善匠意,无乃韩干为前身。wǒ wén chén yuè shàn jiàng yì,wú nǎi hán gàn wèi qián shēn。
按之图中得所以,借哉世上遗其真。àn zhī tú zhōng dé suǒ yǐ,jiè zāi shì shàng yí qí zhēn。
骊黄牝牡不易索,九方率后知何人。lí huáng pìn mǔ bù yì suǒ,jiǔ fāng lǜ hòu zhī hé rén。

月轩为海日张侯赋

凌云翰

轩前月来人不知,月来岂与人相期。xuān qián yuè lái rén bù zhī,yuè lái qǐ yǔ rén xiāng qī。
张侯心中有明月,一举目间恒在兹。zhāng hóu xīn zhōng yǒu míng yuè,yī jǔ mù jiān héng zài zī。
昔年见月亲具在,今年见月亲何之。xī nián jiàn yuè qīn jù zài,jīn nián jiàn yuè qīn hé zhī。
玄霜徒劳至兔捣,桂树摇落秋风枝。xuán shuāng tú láo zhì tù dǎo,guì shù yáo luò qiū fēng zhī。
海昌之地亘百里,斯民父母非侯谁。hǎi chāng zhī dì gèn bǎi lǐ,sī mín fù mǔ fēi hóu shuí。
民之望侯如望月,高悬一鉴分妍媸。mín zhī wàng hóu rú wàng yuè,gāo xuán yī jiàn fēn yán chī。
公馀燕坐此轩下,中夜矫首空驰思。gōng yú yàn zuò cǐ xuān xià,zhōng yè jiǎo shǒu kōng chí sī。
琼楼玉宇在天上,安得酹入黄金卮。qióng lóu yù yǔ zài tiān shàng,ān dé lèi rù huáng jīn zhī。
霓裳不及彩衣舞,凭轩谩忆趋庭时。ní shang bù jí cǎi yī wǔ,píng xuān mán yì qū tíng shí。
天王天下民父母,光华旦旦无盈亏。tiān wáng tiān xià mín fù mǔ,guāng huá dàn dàn wú yíng kuī。
海隅苍生因不被,依光已为贤侯期。hǎi yú cāng shēng yīn bù bèi,yī guāng yǐ wèi xián hóu qī。
一轩虽小关孝治,此理亦自良心推。yī xuān suī xiǎo guān xiào zhì,cǐ lǐ yì zì liáng xīn tuī。
永锡尔类思不匮,谓子不信徵诸诗。yǒng xī ěr lèi sī bù kuì,wèi zi bù xìn zhēng zhū shī。

鬼猎图

凌云翰

终南进士乃好武,野魅山精皆部伍。zhōng nán jìn shì nǎi hǎo wǔ,yě mèi shān jīng jiē bù wǔ。
蒐田也欲从四时,作气恍如聆一鼓。sōu tián yě yù cóng sì shí,zuò qì huǎng rú líng yī gǔ。
铜钲先鸣地欲裂,皂盖后张风为举。tóng zhēng xiān míng dì yù liè,zào gài hòu zhāng fēng wèi jǔ。
蹇驴足跛不受鞭,良犬尾摇何用组。jiǎn lǘ zú bǒ bù shòu biān,liáng quǎn wěi yáo hé yòng zǔ。
锦绦未许纵苍鹰,铁絙犹能缚玄虎。jǐn tāo wèi xǔ zòng cāng yīng,tiě huán yóu néng fù xuán hǔ。
跳踉众鬼为卒徒,矍铄一翁作谋主。tiào liáng zhòng guǐ wèi zú tú,jué shuò yī wēng zuò móu zhǔ。
或为狼顾背拔鎗,或作猱升前试斧。huò wèi láng gù bèi bá qiāng,huò zuò náo shēng qián shì fǔ。
鸱鸣口应已张弓,蛇偃肩担来彀弩。chī míng kǒu yīng yǐ zhāng gōng,shé yǎn jiān dān lái gòu nǔ。
身凭大盾宛转遮,手弄飞槌高下舞。shēn píng dà dùn wǎn zhuǎn zhē,shǒu nòng fēi chuí gāo xià wǔ。
坐作击剌众莫当,进退超骧孰敢侮。zuò zuò jī lá zhòng mò dāng,jìn tuì chāo xiāng shú gǎn wǔ。
狰狞以觉口吐牙,轻捷浑疑臂生羽。zhēng níng yǐ jué kǒu tǔ yá,qīng jié hún yí bì shēng yǔ。
逐禽不假御车舆,获兽何劳施网罟。zhú qín bù jiǎ yù chē yú,huò shòu hé láo shī wǎng gǔ。
亦知尘世有司存,颇类神仙足官府。yì zhī chén shì yǒu sī cún,pǒ lèi shén xiān zú guān fǔ。
画工后辈效前人,戏笔何年追旧谱。huà gōng hòu bèi xiào qián rén,xì bǐ hé nián zhuī jiù pǔ。
已无吴生名坛场,复有颜辉好奇古。yǐ wú wú shēng míng tán chǎng,fù yǒu yán huī hǎo qí gǔ。
周易取象车载一,韩子送穷名数五。zhōu yì qǔ xiàng chē zài yī,hán zi sòng qióng míng shù wǔ。
如斯情状不易知,更欲形容亦良苦。rú sī qíng zhuàng bù yì zhī,gèng yù xíng róng yì liáng kǔ。
谩于唐殿啖虚耗,何似渔阳制胡虏。mán yú táng diàn dàn xū hào,hé shì yú yáng zhì hú lǔ。
且须留取作岁除,爆竹一声春满宇。qiě xū liú qǔ zuò suì chú,bào zhú yī shēng chūn mǎn yǔ。

钟馗画

凌云翰

北风吹沙目欲眯,官柳摇黄拂溪水。běi fēng chuī shā mù yù mī,guān liǔ yáo huáng fú xī shuǐ。
终南进士倔然起,猬磔于思含缺齿。zhōng nán jìn shì jué rán qǐ,wèi zhé yú sī hán quē chǐ。
袍蓝带角形甚傀,乌帽裹头靴露指。páo lán dài jiǎo xíng shén guī,wū mào guǒ tóu xuē lù zhǐ。
白泽在傍口且哆,驯扰不异麟之趾。bái zé zài bàng kǒu qiě duō,xùn rǎo bù yì lín zhī zhǐ。
手持上帝书满纸,若曰新岁锡尔祉。shǒu chí shàng dì shū mǎn zhǐ,ruò yuē xīn suì xī ěr zhǐ。
一声竹爆物尽靡,明日春光万馀里。yī shēng zhú bào wù jǐn mí,míng rì chūn guāng wàn yú lǐ。

望云图

凌云翰

上山看云云在天,下山看云云在山。shàng shān kàn yún yún zài tiān,xià shān kàn yún yún zài shān。
朝行巳与云俱出,暮归复与云俱还。cháo xíng sì yǔ yún jù chū,mù guī fù yǔ yún jù hái。
在山之云不可执,在天之云不可攀。zài shān zhī yún bù kě zhí,zài tiān zhī yún bù kě pān。
白衣苍狗须臾变化岂有定,乃在孝子方寸之中间。bái yī cāng gǒu xū yú biàn huà qǐ yǒu dìng,nǎi zài xiào zi fāng cùn zhī zhōng jiān。
刘郎有亲舍杉关,关上白云长自闲。liú láng yǒu qīn shě shān guān,guān shàng bái yún zhǎng zì xián。
驱驰王事归养不可得,岂畏七闽尚去行路之多艰。qū chí wáng shì guī yǎng bù kě dé,qǐ wèi qī mǐn shàng qù xíng lù zhī duō jiān。
朅来西湖弄潺湲,春风好鸟鸣??。qiè lái xī hú nòng chán yuán,chūn fēng hǎo niǎo míng guān guān。
思亲不见出涕潸,衣裳在笥空斑斓。sī qīn bù jiàn chū tì shān,yī shang zài sì kōng bān lán。
他年彩诰或可须,累累印绾青丝纶,君恩一日如赐环。tā nián cǎi gào huò kě xū,lèi lèi yìn wǎn qīng sī lún,jūn ēn yī rì rú cì huán。
刻木肖像双亲颜,并州参军若是班。kè mù xiào xiàng shuāng qīn yán,bìng zhōu cān jūn ruò shì bān。
此图此意百千万载留人寰,吾诗夸矣人其删。cǐ tú cǐ yì bǎi qiān wàn zài liú rén huán,wú shī kuā yǐ rén qí shān。

扇面画竹

凌云翰

故人清风,美人明月。gù rén qīng fēng,měi rén míng yuè。
胡为来哉,君子之节。hú wèi lái zāi,jūn zi zhī jié。

郭景谅画

凌云翰

月来中天,琴声以和。yuè lái zhōng tiān,qín shēng yǐ hé。
爰有君子,于焉咏歌。yuán yǒu jūn zi,yú yān yǒng gē。
松风递清,石泉流响。sōng fēng dì qīng,shí quán liú xiǎng。
顾瞻白云,入我遐想。gù zhān bái yún,rù wǒ xiá xiǎng。
有道之裔,媲美林宗。yǒu dào zhī yì,pì měi lín zōng。
假此图画,像此从容。jiǎ cǐ tú huà,xiàng cǐ cóng róng。
云月无穷,松泉有待。yún yuè wú qióng,sōng quán yǒu dài。
善琴弗鼓,万境斯在。shàn qín fú gǔ,wàn jìng sī zài。

旭斋诗

凌云翰

九日为旭,羿不能射。jiǔ rì wèi xù,yì bù néng shè。
荒唐之言,孰有知者。huāng táng zhī yán,shú yǒu zhī zhě。
旭日始旦,出日东方。xù rì shǐ dàn,chū rì dōng fāng。
君子昭德,如彼朝阳。jūn zi zhāo dé,rú bǐ cháo yáng。
以诚而倾,类葵与藿。yǐ chéng ér qīng,lèi kuí yǔ huò。
日入日出,我息我作。rì rù rì chū,wǒ xī wǒ zuò。
惟刘氏子,志于高明。wéi liú shì zi,zhì yú gāo míng。
爰有斋居,以旭自名。yuán yǒu zhāi jū,yǐ xù zì míng。
日新又新,用之曷匮。rì xīn yòu xīn,yòng zhī hé kuì。
其休以德,其拙以伪。qí xiū yǐ dé,qí zhuō yǐ wěi。
我作此诗,惟明自资。wǒ zuò cǐ shī,wéi míng zì zī。
孰传草圣,为汝书之。shú chuán cǎo shèng,wèi rǔ shū zhī。

画梅

凌云翰

乱插繁花晴昊,不禁冷蕊疏枝。luàn chā fán huā qíng hào,bù jìn lěng ruǐ shū zhī。
江树垂垂又发,无声总是新诗。jiāng shù chuí chuí yòu fā,wú shēng zǒng shì xīn shī。

凌云翰

寻源幽涧长往,倚杖斜阳未还。xún yuán yōu jiàn zhǎng wǎng,yǐ zhàng xié yáng wèi hái。
桥下潺潺春水,和云流出空山。qiáo xià chán chán chūn shuǐ,hé yún liú chū kōng shān。