古诗词

陈孚

题壁

陈孚

我不学寇丞相,地黄变发发如漆。wǒ bù xué kòu chéng xiāng,dì huáng biàn fā fā rú qī。
又不学张长史,醉后挥毫扫狂墨。yòu bù xué zhāng zhǎng shǐ,zuì hòu huī háo sǎo kuáng mò。
平生绀发三千丈,几度和云眠石上。píng shēng gàn fā sān qiān zhàng,jǐ dù hé yún mián shí shàng。
不合感时怒冲冠,天公罚作圆顶相。bù hé gǎn shí nù chōng guān,tiān gōng fá zuò yuán dǐng xiāng。
肺肝本无儿女情,亦岂惜此双鬓青。fèi gān běn wú ér nǚ qíng,yì qǐ xī cǐ shuāng bìn qīng。
只忆山间秋月冷,搔首不见髼松影。zhǐ yì shān jiān qiū yuè lěng,sāo shǒu bù jiàn péng sōng yǐng。

湘山寺无量寿佛

陈孚

大地山河,无非佛者。dà dì shān hé,wú fēi fú zhě。
此为真身,孰则为假。cǐ wèi zhēn shēn,shú zé wèi jiǎ。
滔滔清湘,瑶影如泻。tāo tāo qīng xiāng,yáo yǐng rú xiè。
一草一木,亦皆潇洒。yī cǎo yī mù,yì jiē xiāo sǎ。
月明露寒,绿烟浮野。yuè míng lù hán,lǜ yān fú yě。
山禽涧鹿,悉谈般若。shān qín jiàn lù,xī tán bān ruò。
我来自北,金鞍铁马。wǒ lái zì běi,jīn ān tiě mǎ。
一笑石上,得清净舍。yī xiào shí shàng,dé qīng jìng shě。
巍乎梵宫,朱门碧瓦。wēi hū fàn gōng,zhū mén bì wǎ。
弹指毗卢,风斯在下。dàn zhǐ pí lú,fēng sī zài xià。

题水月洞

陈孚

铁崖万仞,鬼斧所凿。tiě yá wàn rèn,guǐ fǔ suǒ záo。
长啸一声,白云惊跃。zhǎng xiào yī shēng,bái yún jīng yuè。

平山堂

陈孚

堂上醉翁仙去,芦花雪满汀洲。táng shàng zuì wēng xiān qù,lú huā xuě mǎn tīng zhōu。
二十四桥烟水,为谁流下扬州。èr shí sì qiáo yān shuǐ,wèi shuí liú xià yáng zhōu。

泗水

陈孚

落日渔歌何处,白鸥双堕苍烟。luò rì yú gē hé chù,bái ōu shuāng duò cāng yān。
欲吊周家残鼎,秋风泗水千年。yù diào zhōu jiā cán dǐng,qiū fēng sì shuǐ qiān nián。

江天暮雪

陈孚

长空卷玉花,汀洲白浩浩。zhǎng kōng juǎn yù huā,tīng zhōu bái hào hào。
雁影不复见,千崖暮如晓。yàn yǐng bù fù jiàn,qiān yá mù rú xiǎo。
渔翁寒欲归,不记巴陵道。yú wēng hán yù guī,bù jì bā líng dào。
坐睡船自流,云深一蓑小。zuò shuì chuán zì liú,yún shēn yī suō xiǎo。
206«567891011