古诗词

陈普

一线天

陈普

天真道妙本无多,只费挨摊与洗磨。tiān zhēn dào miào běn wú duō,zhǐ fèi āi tān yǔ xǐ mó。
不见昭昭端的处,分明全体是如何。bù jiàn zhāo zhāo duān de chù,fēn míng quán tǐ shì rú hé。

石堂

陈普

仙佛人言是一家,好分半席共烟霞。xiān fú rén yán shì yī jiā,hǎo fēn bàn xí gòng yān xiá。
廓清摧陷儒家事,不谓青山识正邪。kuò qīng cuī xiàn rú jiā shì,bù wèi qīng shān shí zhèng xié。

石堂

陈普

天威如许敢争雄,重遣山灵费一峰。tiān wēi rú xǔ gǎn zhēng xióng,zhòng qiǎn shān líng fèi yī fēng。
不共那边如水火,未应抵死不相容。bù gòng nà biān rú shuǐ huǒ,wèi yīng dǐ sǐ bù xiāng róng。

石堂

陈普

萧萧五曲片茆茨,环合群峰共护持。xiāo xiāo wǔ qū piàn máo cí,huán hé qún fēng gòng hù chí。
天下七情谁中节,武夷山石百王师。tiān xià qī qíng shuí zhōng jié,wǔ yí shān shí bǎi wáng shī。

石堂

陈普

闻言惊喜是家山,朅蹙来兹遂一攀。wén yán jīng xǐ shì jiā shān,qiè cù lái zī suì yī pān。
何但名称偶相似,宛然天壁锁云关。hé dàn míng chēng ǒu xiāng shì,wǎn rán tiān bì suǒ yún guān。

石堂

陈普

新丰鸡犬路终迷,庐下濂溪非故溪。xīn fēng jī quǎn lù zhōng mí,lú xià lián xī fēi gù xī。
造物留人殊过当,终当结屋此云栖。zào wù liú rén shū guò dāng,zhōng dāng jié wū cǐ yún qī。

伯循和石堂后二首复依韵

陈普

晋士当年一岘山,高风千古邈难攀。jìn shì dāng nián yī xiàn shān,gāo fēng qiān gǔ miǎo nán pān。
浮岚暖翠依然在,不入人间大梦关。fú lán nuǎn cuì yī rán zài,bù rù rén jiān dà mèng guān。

伯循和石堂后二首复依韵

陈普

棹歌一唱醒群迷,先有胸中九曲溪。zhào gē yī chàng xǐng qún mí,xiān yǒu xiōng zhōng jiǔ qū xī。
仁智之真常莹彻,过门不入亦山栖。rén zhì zhī zhēn cháng yíng chè,guò mén bù rù yì shān qī。

论语孝弟章

陈普

仁民爱物本亲亲,有子当年见亦真。rén mín ài wù běn qīn qīn,yǒu zi dāng nián jiàn yì zhēn。
第一注中明体用,洗空千载说经人。dì yī zhù zhōng míng tǐ yòng,xǐ kōng qiān zài shuō jīng rén。

论语巧言令色章

陈普

正色忠言始是人,一毫巧令兽为邻。zhèng sè zhōng yán shǐ shì rén,yī háo qiǎo lìng shòu wèi lín。
本心面目无难见,识此非仁即是仁。běn xīn miàn mù wú nán jiàn,shí cǐ fēi rén jí shì rén。

论语三省章

陈普

专心于内最为难,又主其三得大端。zhuān xīn yú nèi zuì wèi nán,yòu zhǔ qí sān dé dà duān。
曾识中庸并孟子,正如江水发岷山。céng shí zhōng yōng bìng mèng zi,zhèng rú jiāng shuǐ fā mín shān。

论语道千乘之国章

陈普

农田万顷载车千,五者相因敬在先。nóng tián wàn qǐng zài chē qiān,wǔ zhě xiāng yīn jìng zài xiān。
更把敬来充拓去,四方百里已尧天。gèng bǎ jìng lái chōng tuò qù,sì fāng bǎi lǐ yǐ yáo tiān。

论语弟子入则孝章

陈普

孝弟谨信泛爱众,亲仁犹未是全功。xiào dì jǐn xìn fàn ài zhòng,qīn rén yóu wèi shì quán gōng。
圣贤成法事物理,都在诗书六艺中。shèng xián chéng fǎ shì wù lǐ,dōu zài shī shū liù yì zhōng。

论语慎终追远

陈普

三千三百皆天秩,第一无如事死难。sān qiān sān bǎi jiē tiān zhì,dì yī wú rú shì sǐ nán。
丧祭两端无愧悔,民风行作舜时看。sàng jì liǎng duān wú kuì huǐ,mín fēng xíng zuò shùn shí kàn。

论语君子不器

陈普

大学真儒耻小成,一源体用要流行。dà xué zhēn rú chǐ xiǎo chéng,yī yuán tǐ yòng yào liú xíng。
当知万物备于我,直自修身至治平。dāng zhī wàn wù bèi yú wǒ,zhí zì xiū shēn zhì zhì píng。

论语子贡问君子章

陈普

出话谁能敢不仁,未行未足信于人。chū huà shuí néng gǎn bù rén,wèi xíng wèi zú xìn yú rén。
欲求内外皆无间,兑口终须后艮身。yù qiú nèi wài jiē wú jiān,duì kǒu zhōng xū hòu gěn shēn。

论语攻乎异端章

陈普

墨氏似仁杨似义,佛如美色与淫声。mò shì shì rén yáng shì yì,fú rú měi sè yǔ yín shēng。
刀圭乌喙甜如蜜,何况专攻欲尽精。dāo guī wū huì tián rú mì,hé kuàng zhuān gōng yù jǐn jīng。

孟子孟子见梁惠王

陈普

道气凄凉七百年,招贤一举独非天。dào qì qī liáng qī bǎi nián,zhāo xián yī jǔ dú fēi tiān。
当场礼义难分别,回首空山重惘然。dāng chǎng lǐ yì nán fēn bié,huí shǒu kōng shān zhòng wǎng rán。

孟子义利

陈普

利出私情害万端,义循天理乐而安。lì chū sī qíng hài wàn duān,yì xún tiān lǐ lè ér ān。
是非得失分霄壤,相去其初一发间。shì fēi dé shī fēn xiāo rǎng,xiāng qù qí chū yī fā jiān。

孟子王道劝齐王

陈普

列国分争几百年,人心天命不其然。liè guó fēn zhēng jǐ bǎi nián,rén xīn tiān mìng bù qí rán。
俗儒概执春秋义,何忍斯民久倒悬。sú rú gài zhí chūn qiū yì,hé rěn sī mín jiǔ dào xuán。