古诗词

陶宗仪

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

幽草疏花静里看,桐阴穿膝坐蒲团。yōu cǎo shū huā jìng lǐ kàn,tóng yīn chuān xī zuò pú tuán。
顿除妄念机缘息,方寸无萦眼界宽。dùn chú wàng niàn jī yuán xī,fāng cùn wú yíng yǎn jiè kuān。

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

莴苣青青早芥红,引流分灌露华丛。wō jù qīng qīng zǎo jiè hóng,yǐn liú fēn guàn lù huá cóng。
园丁采掇供香积,日日携筐向此中。yuán dīng cǎi duō gōng xiāng jī,rì rì xié kuāng xiàng cǐ zhōng。

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

小筑垣墉缭四陲,前头即是梵王祠。xiǎo zhù yuán yōng liáo sì chuí,qián tóu jí shì fàn wáng cí。
沼花新吐芬陀利,石钵溪泉献一枝。zhǎo huā xīn tǔ fēn tuó lì,shí bō xī quán xiàn yī zhī。

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

新添野圃四无邻,扫径时时款逸民。xīn tiān yě pǔ sì wú lín,sǎo jìng shí shí kuǎn yì mín。
展席松阴谈妙觉,我来借榻或经旬。zhǎn xí sōng yīn tán miào jué,wǒ lái jiè tà huò jīng xún。

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

芳草池塘蛙乱啼,青松未长鹤巢低。fāng cǎo chí táng wā luàn tí,qīng sōng wèi zhǎng hè cháo dī。
坡陀谁种闲桃李,玉立修篁个个齐。pō tuó shuí zhǒng xián táo lǐ,yù lì xiū huáng gè gè qí。

次韵曦讲师南仲牧闲园杂咏十首

陶宗仪

牧闲不与世争能,云护柴关玉作层。mù xián bù yǔ shì zhēng néng,yún hù chái guān yù zuò céng。
客到莫嫌无供养,凿池栽藕种茭菱。kè dào mò xián wú gōng yǎng,záo chí zāi ǒu zhǒng jiāo líng。

题马远竹溪吟弈图

陶宗仪

好诗应向过桥成,逸兴还从对局争。hǎo shī yīng xiàng guò qiáo chéng,yì xīng hái cóng duì jú zhēng。
此日山林无一事,竹香细细晚风清。cǐ rì shān lín wú yī shì,zhú xiāng xì xì wǎn fēng qīng。

题画二首抱琴高士

陶宗仪

重重绿树护清溪,欲觅知音路转迷。zhòng zhòng lǜ shù hù qīng xī,yù mì zhī yīn lù zhuǎn mí。
布袜青鞋吟未了,又随野色过桥西。bù wà qīng xié yín wèi le,yòu suí yě sè guò qiáo xī。

题画二首抱琴高士

陶宗仪

落落长林水一湾,绿阴多处白鸥闲。luò luò zhǎng lín shuǐ yī wān,lǜ yīn duō chù bái ōu xián。
畏途尘满无心踏,独坐船头看晚山。wèi tú chén mǎn wú xīn tà,dú zuò chuán tóu kàn wǎn shān。

题本原上人悟雪卷

陶宗仪

雪满千山初定起,璚林玉树总如如。xuě mǎn qiān shān chū dìng qǐ,qióng lín yù shù zǒng rú rú。
湛然常寂心无染,清静圆明等太虚。zhàn rán cháng jì xīn wú rǎn,qīng jìng yuán míng děng tài xū。

题杨士贤山水二首风雨归舟

陶宗仪

山雨溪风晚未休,萧萧落叶满汀洲。shān yǔ xī fēng wǎn wèi xiū,xiāo xiāo luò yè mǎn tīng zhōu。
渔船罢钓归何处,眼厎狂澜正可愁。yú chuán bà diào guī hé chù,yǎn dǐ kuáng lán zhèng kě chóu。

题杨士贤山水二首风雨归舟

陶宗仪

积雪寒凝昼不消,璚林琪树耸孤标。jī xuě hán níng zhòu bù xiāo,qióng lín qí shù sǒng gū biāo。
寄言逆旅休辞倦,西崦人家路尚遥。jì yán nì lǚ xiū cí juàn,xī yān rén jiā lù shàng yáo。

题袁安卧雪图

陶宗仪

玉琢芙蓉朵朵开,乾坤清气费诗裁。yù zuó fú róng duǒ duǒ kāi,qián kūn qīng qì fèi shī cái。
先生一榻高千古,不管门前县令来。xiān shēng yī tà gāo qiān gǔ,bù guǎn mén qián xiàn lìng lái。

为谢居士题画册二首山中隐居

陶宗仪

小小茅茨住碧山,柴门无客昼长关。xiǎo xiǎo máo cí zhù bì shān,chái mén wú kè zhòu zhǎng guān。
移家更入云深处,城市终年不往还。yí jiā gèng rù yún shēn chù,chéng shì zhōng nián bù wǎng hái。

为谢居士题画册二首山中隐居

陶宗仪

万竹林中草缚庵,溪声隐隐隔云岚。wàn zhú lín zhōng cǎo fù ān,xī shēng yǐn yǐn gé yún lán。
日长客去收经卷,一枕清风睡正酣。rì zhǎng kè qù shōu jīng juǎn,yī zhěn qīng fēng shuì zhèng hān。

题黄葵

陶宗仪

西蜀孤芳分外清,嫩黄新染越罗轻。xī shǔ gū fāng fēn wài qīng,nèn huáng xīn rǎn yuè luó qīng。
自从承却金茎露,向日檀心一寸倾。zì cóng chéng què jīn jīng lù,xiàng rì tán xīn yī cùn qīng。

题雪景山水

陶宗仪

碎剪银河片片零,芙蓉开遍玉崚嶒。suì jiǎn yín hé piàn piàn líng,fú róng kāi biàn yù léng céng。
八窗洞启虚生白,好似蓬婆最上层。bā chuāng dòng qǐ xū shēng bái,hǎo shì péng pó zuì shàng céng。

题葵花雉鸡

陶宗仪

向日倾心矫不移,援琴闲操雉朝飞。xiàng rì qīng xīn jiǎo bù yí,yuán qín xián cāo zhì cháo fēi。
仙人掌上金茎露,滴著娟娟五彩衣。xiān rén zhǎng shàng jīn jīng lù,dī zhù juān juān wǔ cǎi yī。

题人物山水

陶宗仪

古赋裁成学遂初,山童研墨且徐徐。gǔ fù cái chéng xué suì chū,shān tóng yán mò qiě xú xú。
石头几上溪藤滑,旋拂松花对客书。shí tóu jǐ shàng xī téng huá,xuán fú sōng huā duì kè shū。

题黄葵聚蝶图

陶宗仪

亭亭花萼媚秋光,露满金杯蝶翅凉。tíng tíng huā è mèi qiū guāng,lù mǎn jīn bēi dié chì liáng。
二月好春浑忘却,乱飞争恋御罗黄。èr yuè hǎo chūn hún wàng què,luàn fēi zhēng liàn yù luó huáng。